Không chỉ có Phó Xà không cách nào tưởng tượng nổi. Những học viên kia cũng không có cách nào tưởng tượng nổi. Tình huống này hoàn toàn khác với những gì bọn họ dự đoán được lúc đầu.
Cho dù có vài người theo bản năng cảm thấy, Sở Mộ nói không chừng có thể cùng Phó Xà giao phong một chút ở trên phương diện kỹ xảo kiếm thuật. Nhưng thật không ngờ, Sở Mộ lại có thể áp chế Phó Xà ở trên phương diện kỹ xảo kiếm thuật.
Tình huống trước mắt đã hết sức rõ. Chỉ cần không phải người mù, đều có thể nhìn ra, Phó Xà không chỉ không làm gì được Sở Mộ, trái lại còn bị Sở Mộ nhiều lần ép lui, rơi xuống thế hạ phong.
Bởi vì bọn họ thuần túy sử dụng kỹ xảo để chiến đấu, tốc độ không chậm, nhưng cũng không có nhanh đến mức khiến người ta không nhìn thấy rõ ràng. Cho nên mọi người cũng nhìn ra được, cuối cùng nếu không phải Phó Xà kịp thời rút ra thanh đoản kiếm thứ hai, chỉ sợ Sở Mộ chém ra một kiếm đủ khiến cho Phó Xà mất đi sức chiến đấu.
Vẻ mặt đám người Hướng Thiên Hà và An Hàn giống như gặp quỷ. Trong mắt Vạn Bàn lóe lên một tia ngưng trọng. Hắn cũng khó có thể tưởng tượng được, một người ở trên các phương diện kiếm thuật đều có thể đủ kiệt xuất như thế.
Mà các trọng tài đều trợn mắt há hốc mồm. Mỗi người âm thầm kích động, đồng thời âm thầm suy đoán, Sở Mộ này rốt cuộc tu luyện thế nào, cho bọn họ cảm giác giống như một cái động không đáy.
Bộ dạng của trọng tài trưởng giống như lão thần, nhưng trong lòng của hắn cũng nổi lên sóng to gió lớn. Hắn có thểi khẳng định, Sở Mộ là kiếm giả kỳ lạ nhất mà hắn gặp được cho tới bây giờ. Cho dù là người gây ra đại họa cho Kiếm Phủ 60 năm trước, ở trên phương diện kiếm thuật cũng không có khiến người ta... hoang mang giống như Sở Mộ!
Với hai thanh đoản kiếm ở trong tay, Phó Xà hình như đã khôi phục lại không ít lòng tin, nhưng vẫn không có lập tức phát động công kích.
Hắn vẫn cách Sở Mộ chừng mười thước. Thân thể thấp bé, trọng tâm di chuyển, hai chân di chuyển bằng đầu ngón chân. Phương thức di chuyển này sẽ làm cho phản ứng của hắn càng linh hoạt hơn, lực bạo phát càng mạnh hơn...
Tiếng mọi người bàn luận đều dừng lại. Mỗi người lại nín thở. Nội tâm chấn động giống như thủy triều từng đợt trùng kích. Hai mắt hắn mở lớn, nhìn chằm chằm vào hành động của Phó Xà.
- Kỹ xảo kiếm thuật của ngươi quả thực ngoài dự đoán của ta. Không ngờ làm cho ta không thể không sử dụng hai thanh đoản kiếm.
Ánh mắt Phó Xà u ám, sắc mặt ngưng trọng, di chuyển lúc trái lúc phải. Dồng thời khi vừa mở miệng, giọng nói có vài phần khàn khàn:
- Từ lúc ta học được cách sử dụng hai thanh đoản kiếm tới nay, lần đầu tiên sử dụng. Ngươi chính là người đầu tiên khiến ta sử dụng hai thanh đoản kiếm.
- Vậy hãy để cho ta xem thử, kỹ xảo sử dụng hai thanh đoản kiếm của ngươi thế nào.
Sở Mộ nghe vậy cười khẽ, nói.
Nội tâm của hắn, không khỏi có vài phần chờ mong nho nhỏ.
Song kiếm thuật!
Sử dụng hai thanh trường kiếm có thể thi triển song kiếm thuật, sử dụng hai thanh đoản kiếm cũng có thể thi triển song kiếm thuật, thậm chí là sử dụng hai thanh trọng kiếm, đại kiếm đều có thể thi triển song kiếm thuật.
Nhưng Đông Phương Cố sử dụng song kiếm mẹ con, lại không phải là song kiếm thuật.
Song kiếm mẹ con sở dĩ gọi là song kiếm tử mẫu, bởi vì trong hai thanh kiếm khí một dài một ngắn đó tồn tại một loại liên hệ tất nhiên. Các kiếm giả gọi loại liên hệ này là mẹ con.
Cho nên, song kiếm tử mẫu tuy rằng sử dụng khó khăn hơn so với một kiếm, lại sớm có một môn phương pháp tu luyện tương đối hoàn thiện. Mẹ con tương trợ, công thủ thay thế. Kỳ chính trao đổi. Trong đó có loại quy luật đặc biệt rõ ràng. Nhưng loại quy luật này lại phát sinh biến hóa bất kỳ lúc nào.
Nói tóm lại, ở dưới tình huống bình thường, sử dụng song kiếm tử mẫu quả thực có thể khó khăn hơn so với sử dụng đơn kiếm, cũng sẽ tương đối lợi hại hơn một chút, nhưng cũng không phải là tuyệt đối.
Có vài người lợi hại, có thể tìm ra được rõ ràng quy luật phát triển của song kiếm tử mẫu, tất nhiên có thể tìm được phương pháp ứng phó.
Nhưng song kiếm thuật lại khác. Song kiếm thuật hoàn toàn là một loại kiếm thuật ngựa thần lướt gió tung bay, công thủ gồm nhiều mặt. Thậm chí có thể đồng thời phòng thủ hoặc đồng thời công kích, phòng thủ phản kích v.v.
Song kiếm tử mẫu cùng song kiếm thuật thật sự khác nhau ngay ở chỗ song kiếm tử mẫu không có cách nào tăng trưởng thực lực với biên độ rõ ràng. Bởi vì đây chẳng qua là một loại phương pháp sử dụng đầy đủ, tương đối biến hóa nhiều hơn so với đơn kiếm một chút, không hơn.
Song kiếm thuật lại có thể nâng cao thực lực người sử dụng một cách rõ ràng. Giống như Sở Mộ tu luyện song kiếm thuật tới tiểu thành, có thể nâng cao thực lực chỉnh thể lên ba thành. Một khi tu luyện tới đại thành, sẽ càng tăng lên được nhiều hơn.
Nhưng tu luyện song kiếm vô cùng khó khăn. Sở Mộ cũng tìm kiếm hồi lâu, trải qua lần lượt các trận chiến đấu, cuối cùng mới tu luyện tới tiểu thành. Hiện tại Phó Xà muốn sử dụng hai thanh đoản kiếm, trong đầu Sở Mộ lóe lên ý niệm đầu tiên chính là song kiếm thuật.
Biên độ Phó Xà lắc lư trái phải lớn. Đồng thời tốc độ tăng nhanh. Cánh tay phải đang nắm thanh đoản kiếm cong lại, chỉ về phía Sở Mộ. Tay trái lại cầm ngược thanh đoản kiếm dựa vào phía sau người. Hai tay cầm thanh đoản kiếm thoáng rung động. Từng tiếng tê tê không ngừng vang lên.
Khi biên độ lắc lư của Phó Xà tăng tới trình độ nhất định, hình như xuất hiện huyễn ảnh đơn giản, nảy sinh hiệu quả mê hoặc thị giác nhất định.
Thời khắc bên trái bên phải người ngưng tụ một huyễn ảnh, khiến người ta khó có thể nhận đâu là thật, đâu là giả. Phó Xà bạo phát lực lượng. Toàn thân hắn xông về phía trước, gần như sát mặt đất. Tay phải vung mạnh ra phía sau, thanh đoản kiếm ở tay trái cắt ngang về phía trước, như muốn xé rách tất cả.
Bước chân Sở Mộ thoáng động, bước đi rất nhỏ, thoáng cái đã tránh được một đòn sát đất của Phó Xà. Một kiếm bỗng nhiên đâm về phía mặt đất.
Một kiếm này của Sở Mộ dường như đâm về phía mặt đất. Nhưng quỷ dị chính là Phó Xà lại đột nhiên xuất hiện ở dưới kiếm của Sở Mộ, thật giống như tự mình đưa lên, vô cùng quỷ dị.
Trong lòng Phó Xà thoáng hoang mang. Tay phải cầm kiếm vội vàng chém về phía kiếm của Sở Mộ.
Leng keng.
Sau khi va chạm, hắn mượn lực lao sang bên cạnh. Tay trái dùng sức vỗ xuống mặt đất. Toàn thân người uốn cong, vọt lên, giống như mãng xà xoay người. Tay phải cầm thanh đoản kiếm thuận thế giống như gió xoáy, vừa xoay vừa đâm về phía Sở Mộ.
Nhanh mạnh!
Thanh đoản kiếm ở tay trái cũng thuận thế đâm ra. Toàn thân giống như bánh xe gió lao tới.
Sở Mộ đâm ra một kiếm. Phó Xà cứng rắn dừng lại, song kiếm giao nhau ngăn cản một kiếm này của Sở Mộ. Hai tay phát lực chém ngang, đẩy kiếm của Sở Mộ ra. Đồng thời một kiếm giống như độc xà, đâm về phía Sở Mộ.
Kiếm của Sở Mộ chợt rung lên. Có kiếm quang ngưng tụ thành kiếm hoa phóng ra, ngăn cản đòn phản kích của Phó Xà, đồng thời che đi tầm mắt của hắn.