Mọi thứ xảy ra quá nhanh, thậm chí Đế Thiên cùng Thiên Tà Thần ở bên kia còn chưa chính thức giao phong thì luyện huyết đại trận đã băng giải, cả hai như hóa thành hai tôn tượng đá, bốn mắt kéo dài lên trên không, chăm chú nhìn vào Huyết Đế thân ảnh.
Huyết Đế dưới thế công mãnh liệt của Vân Chính Thiên, bị đánh như đầu heo, rốt cục chịu không nổi mà miễn cưỡng kết thúc luyện huyết quá trình. Bản thân hắn cũng biết luyện huyết còn cần một thời gian ngắn nữa thôi là đã thực sự viên mãn, bất quá hắn không thể không rút ngắn như vậy, nếu không toàn bộ quá trình sẽ đổ sông đổ biển dưới tàn nhẫn công kích của Vân Chính Thiên.
Ngắm nhìn chích côn trùng đang đậu trên lồng bàn tay, Huyết Đế nội tâm như trút được gánh nặng.
Côn trùng toàn thân một màu huyết sắc, giáp xác bên ngoài lấp lánh huyết quang, nó có tổng cộng tám chi gắn ở dưới bụng, trên đầu có hai cọng râu thật dài mọc ra rồi uốn cong ngược về phía sau. Trên lưng của nó có một đạo kì dị đường văn màu vàng, hai mắt đen kịt thâm thúy.
Đây là cái gì côn trùng? Vân Chính Thiên dùng ánh mắt thận trọng quan sát.
Chích côn trùng này chính là kết quả của quá trình luyện huyết dài đằng đẳng mà Huyết Đế vừa vượt qua. Vì muốn luyện chế ra nó mà dẫn động tam đại tai kiếp từ cửu thiên đánh xuống, không cần nghi ngờ sự tồn tại của nó chính là nghịch thiên. Đau đầu nhất là, thứ nghịch thiên sinh vật này lại được luyện thành công.
Thiên Tà Thần còn đang bị Đế Thiên vây khốn trong Long Hoàng Cấm Không Trận, nhìn thấy chích nhỏ bé huyết trùng kia, nó hai con mắt trở nên cuồng nhiệt, quỉ dị ma âm vang lên: “Huyết Thần Chi Tâm! Rốt cục thành công rồi sao? Mau đưa cho bổn đế, chỉ cần đem nó nuốt xuống, ta sẽ khôi phục lại được thần cấp trình tự.”
Cái gì?
Đế Thiên chấn động.
Vân Chính Thiên chấn động.
Nguyên lai là vậy, Huyết Đế trăm phương ngàn kế, tiêu tốn bao nhiêu tinh lực, thậm chí siêu cấp thế lực Tà Hồn Điện cũng bị hóa thành luyện huyết dưỡng chất, thì ra là để luyện chế một thứ có thể khiến Thiên Tà Thần khôi phục lại toàn bộ chiến lực.
Chích huyết trùng kia thì ra gọi là Huyết Thần Chi Tâm.
Nếu như để Thiên Tà Thần đắc thủ lấy được Huyết Thần Chi Tâm, trở lại thần cấp trình tự, Đấu La Tinh coi như xong.
Tuyệt đối không được để Huyết Đế bàn giao Huyết Thần Chi Tâm kia.
Vân Chính Thiên quát lạnh một tiếng, tức thì ma lực trên người như giếng phun tuôn ra, ngàn vạn đạo hắc sắc kiếm ý xuyên thấu thương khung, phong duệ mũi kiếm giết tới Huyết Đế trên người.
Sát, sát ——!
Huyết Đế lúc này tóc tai rối tung, gương mặt đã tái nhợt đến cực điểm, phảng phất đối với Vân Chính Thiên thúc dục thảo phạt công kích cũng không thể chống cự hay là né tránh được nữa.
Thiên Tà Thần biết tình thế nguy cấp, hắn hung tợn gương mặt rốt cục hiện ra, một đôi huyết sắc tà mâu trừng lên, tức thì Đế Thiên cảm nhận được khủng bố áp bách đập vào mặt, tinh thần hải bên trong cuồn cuộn dậy sóng, thất khiếu bắt đầu chảy ra máu tươi.
“Vân Chính Thiên, ngươi nhanh lên, ta muốn chịu không nổi!” Đế Thiên giọng khàn khàn quát lên.
Thiên Tà Thần không tiếc bất cứ giá nào cũng phải phá cho bằng được Long Hoàng Cấm Không Trận, liên lụy Đế Thiên đang chưởng khống đại trận. Chung qui chân chính thần niệm so với Thần Nguyên Cảnh tinh thần lực cao thâm hơn nhiều, bất quá huy động thần niệm sẽ khiến Thiên Tà Thần trả giá rất lớn đại giới, nguyên thần sẽ bị tổn thương, cho nên bình thường tình huống hắn sẽ không mạo hiểm vận dụng như vậy.
Đế Thiên vừa nãy có thể duy trì đại trận vây khốn Thiên Tà Thần ngắn ngủi vài lần hô hấp, rất lớn nguyên nhân trong đó là vì Thiên Tà Thần không muốn nguyên thần của mình bị tổn thương vì vận dụng thần niệm phá trận. Mà Thiên Tà Thần cũng vạn lần không nghĩ tới, Huyết Đế dĩ nhiên không chống đỡ được Vân Chính Thiên thế công, rốt cục phải miễn cưỡng kết thúc sớm quá trình luyện huyết.
Có thể nói cục diện vừa nãy phi thường thú vị, Vân Chính Thiên thì muốn Đế Thiên cầm chân Thiên Tà Thần để mình có đủ thời gian đánh bại Huyết Đế. Mà ngược lại Thiên Tà Thần lại hy vọng Huyết Đế chống cự được đủ lâu, để hắn phá được đại trận mà không cần vận dụng thần niệm.
Hết thảy mưu tính lúc này đã không còn giá trị, Thiên Tà Thần trông thấy Huyết Đế chẳng khác nào tượng đá đối mặt địch nhân công giết, hắn bắt buộc phải vận dụng thần niệm đi phá trận.
Ầm, ầm ——!
Cực lớn nổ vang từ không trung truyền tới, Long Hoàng Cấm Không Trận bắn ra vô số tinh quang, sau đó dưới sức ép khủng bố của Thiên Tà Thần thần niệm mà ầm ầm băng giải.
Đế Thiên ngửa đầu phun ra một tràn máu tươi, thân thể chao đảo rơi xuống mặt đất, rõ ràng do đại trận bị phá vỡ mà phản phệ trọng thương.
Ngay chính giữa Sinh Mệnh Hồ, Cấm Vực thống đạo không gian xung quanh vặn vẹo một cách kịch liệt, nguyên bản một chích quỷ thủ nay đã hóa thành hai, Thiên Tà Thần duỗi ra song thủ, đem không gian coi như tấm rèm mà vén ra. Đế Thiên còn không có nhìn kịp Thiên Tà Thần diện mạo như thế nào thì ma nhân này đã hóa thành một đạo lưu quang bắn thẳng về phía Vân Chính Thiên cùng Huyết Đế.
“Cẩn thận!” Đế Thiên thương thế trầm trọng, không cách nào ngăn cản Thiên Tà Thần giết đến, chỉ có thể quát lên nhắc nhở.
Thiên Tà Thần chẳng khác nào trong bóng tối bay lượn sao băng, chớp mắt đã tiếp cận Vân Chính Thiên sau lưng trăm mét khoảng cách, thật lớn quỷ thủ ngang nhiên đấm ra một quyền, không gian lập tức bạo tạc, vang lên từng đạo từng đạo không khí bị ép nổ vang.
Vân Chính Thiên đang thúc dục công kích hồn kỹ thảo phạt Huyết Đế, cảm giác được sau lưng truyền đến tử vong uy hiếp cùng áp bách, bất quá hắn như cũ thần sắc kiên định, đầu thậm chí còn không xoay lại nhìn, một mực như cũ điều động kiếm ý giết về phía Huyết Đế.
“Thiên Tà Thần để lộ bản thể hồn phách, trực tiếp chạy vào Đấu La Tinh ắt sẽ chịu Đấu La vị diện áp chế, thực lực sẽ rơi thấp một điểm. Chỉ cần ta liều mạng đem Huyết Đế cùng Huyết Thần Chi Tâm kia hủy diệt đi, Thiên Tà Thần không thể khôi phục lại quá khứ tu vi, mặc dù hắn như cũ cường đại nhưng sẽ không thể dễ dàng hủy diệt Đấu La Tinh.” Vân Chính Thiên đánh cái nhận định, càng củng cố thêm niềm tin cho hành động của mình.
Dù thế nào đi chăng nữa, chưa trở lại thần cấp tu vi Thiên Tà Thần khẳng định so với Đấu La vị diện chi chủ yếu hơn một bậc, cho nên hắn trên người nhất định chịu tải vị diện buông xuống ràng buộc. Nếu Vân Chính Thiên thành công hủy đi Huyết Thần Chi Tâm, sẽ gián tiếp làm cho Thiên Tà Thần không thể không phục tu vi, cao nhất chiến lực đại khái nằm ở Chuẩn Thần tầng thứ. Lấy Nhân Vực hồn sư cùng hồn thú liên thủ, chắc chắn có thể đem vị Thiên Tà Thần này giết chết.
Vân Chính Thiên mưu tính có thể nói vô cùng hợp lý, cho dù hắn không may ngã xuống dưới Thiên Tà Thần một quyền, hắn cũng cảm thấy xứng đáng.
Ngay vào lúc thế cục lưỡng bại câu thương sắp diễn ra, Huyết Đế đột nhiên ngẩng mặt lên, khuôn mặt của hắn thập phần tái nhợt, hai mắt khẽ nhìn về phía Vân Chính Thiên, rồi lại liếc về phía Thiên Tà Thần, sau đó hắn bỗng nở một nụ cười lạnh.
Huyết trùng vốn còn đang cuộn tròn trên lòng bàn tay Huyết Đế, đột nhiên nó cảm thấy xung quanh không gian dường như thu hẹp lại, một khắc sau nó lập tức nhận ra, mình đang bị người ta bóp. Huyết Đế ngũ chỉ không chút do dự nắm lại, dưới con mắt kinh hãi của Thiên Tà Thần, huyết trùng đã bị bóp nát.
“Ngươi... Ngươi làm cái gì vậy? Hả?” Thiên Tà Thần không tin vào mắt mình nữa, bạo rống lên một tiếng khiến thiên địa phải biến sắc.
Huyết Đế không đáp lời Thiên Tà Thần, bởi vì lúc này hắn đang cảm thụ nhàn nhạt huyết tinh bốc lên từ lòng bàn tay, một cỗ khó tả thư thái cảm giác chạy xộc vào đại não.
Ngay tại thời điểm Vân Chính Thiên kiếm ý bôn tập tới trước mặt, một cái huyết sắc vách tường kiên cố bỗng nhiên dựng lên, đem hết thảy kiếm ý kia ngăn cản lại.
Vân Chính Thiên kinh hãi vô cùng, hắn vừa rồi toàn lực công kích một màn vậy mà dễ dàng bị đối phương cản lại, mà Huyết Đế đúng là đèn treo trước gió, vậy mà có thể làm được như vậy một màn, rốt cục là như thế nào.
Ầm ——!
Vân Chính Thiên còn đang lúng túng thì Thiên Tà Thần một quyền đã oanh đến, hung hăng nện ở trên lưng. Lập tức Vân Chính Thiên cả người xương cốt như muốn vỡ nát, ngũ tạng lục phủ kịch liệt chấn động, thậm chí hồn hạch ma hạch cũng muốn nứt toát ra.
Hắn ngửa cổ lên trời phun ra một ngụm máu tươi, chẳng khác nào con diều đứt dây, bị Thiên Tà Thần quyền kình chấn văng xuống dưới đất.
Cục diện biến hóa khôn lường, khiến Đế Thiên đang vận tức điều thương cũng phải trợn mắt hốc mồm.
Ở trên kia, Huyết Đế cười lạnh: “Thật không hổ là nghịch thiên đồ vật, chích Huyết Thần Chi Tâm này vốn phù hợp với ta, vẫn là để cho ta sử dụng đi Thiên Tà Thần.”
Dưới con mắt của Thiên Tà Thần, Huyết Đế ngang nhiên đem toàn bộ năng lượng mà Huyết Thần Chi Tâm lan tỏa ra hút vào trong bụng, hắn rốt cục nổi điên lên, hướng Huyết Đế giết đến: “Ngươi nói cái rắm! Mau trả lại Huyết Thần Chi Tâm cho ta.”
“Ồ! Ngươi lo cho ngươi trước đi thì hơn, Thiên Tà Thần.” Huyết Đế buông xuống một câu, sau đó đem hết thảy Thiên Tà Thần công kích phao chi sau đầu, không quan tâm nữa.
Chính ngay lúc đó, không hề có một điềm báo trước, trống rỗng không gian sau lưng Thiên Tà Thần bỗng nhiên tách mở mà ra, một chích bén nhọn ma thủ xuất hiện, hung quang lóe lên một cái rồi biến mất. Tức thì Thiên Tà Thần cảm giác không đúng, vội vàng đình chỉ tấn công, liếc xuống trên ngực vị trí, hai mắt đã chuyển sao kinh hoàng dáng vẻ.
Không biết tự lúc nào ngực hắn đã có một cái lỗ thủng, này lỗ thủng trực tiếp xuyên từ sau ra trước, trực tiếp làm nguyên thần của hắn tổn hại. Thiên Tà Thần hiện tại lấy hồn phách tồn tại trạng thái, đáng lẽ ra sẽ không chịu vật lý công kích mới đúng. Chẳng lẽ nói, người vừa đến có thể trực tiếp công kích vào hồn phách.
Khuôn mặt vốn còn đang tức giận của Thiên Tà Thần nháy mắt đã chuyển sang khiếp sợ dáng dấp. Hắn xoay đầu nhìn lại chỗ không gian hư vô kia, tức thì một đạo màu đen thân ảnh đã thu vào tầm mắt.
Vân Chính Thiên cùng Đế Thiên ở bên dưới mặt đất, nhìn thấy một màn đang diễn ra ở trên kia, cũng tỏ ra kinh ngạc cùng khiếp sợ vô cùng.
Nhất là Vân Chính Thiên, hắn đối với đạo thân ảnh màu đen vừa xuất hiện có tương quan mật thiết, lại vô cùng hiểu rõ.
Đế Thiên trầm giọng: “Ngươi là... Tà Đế?”
Vân Chính Thiên lạnh rên: “Ám Thiên Tà Đế!”
Huyết Đế ngược lại vô cùng cung kính: “Tham kiến điện chủ.”