Kính Hoa Thủy Nguyệt

Chương 6: Thị tẩm




"Quả nhiên, cái gì đáng lẽ nên đến hẳn là cũng phải đến đi."
Huệ phi mặc một thân cẩm y màu đỏ nhạt thêu hoa bướm, đùa nghịch với con mèo sư tử, sau đó nói với Thanh Linh. Hôm nay hoàng thượng đã triệu Yến Bắc Nguyệt thị tẩm, tuy là chưa đến giờ, bất quá tin tức cũng đã truyền đi.
Yến Bắc Nguyệt không phải nhất cung chi chủ (1), mà chỉ là một lục phẩm uyển nghi, phải ra tận cửa cung để nghênh đón. So với Yến Bắc Phương chỉ cần ra cửa điện nghênh đón thì mất thời gian hơn. Vì quy củ hậu cung Bắc Minh quốc có chút khác biệt, phi tần thị tẩm đầu tiên trong hàng tú nữ, chỉ phải ra nghênh đón ở cửa điện.
Ngự liễn màu vàng dần dần xuất hiện trước tầm mắt. Một nam tử thân ảnh cao to mặc long bào tiến đến. Yến Bắc Nguyệt cùng với bốn cung nữ phía sau hành lễ khuất tất lễ (2). Tôn Gia Kính đảo mắt một cái qua thân hình hoàn hảo của Yến Bắc Nguyệt, gật đầu một cái.
"Ái phi miễn lễ."
Trái tim Yến Bắc Nguyệt treo cao lên. Còn chưa thị tẩm đã một tiếng ái phi, chứng tỏ hắn xem trọng nàng. Bất quá, như vậy chỉ khiến nàng thêm cảnh giác cùng lo lắng. Gần vua như gần cọp. Bên cạnh đế vương, tâm tình lúc nào còn được thả lỏng?
"Hoàng thượng cả ngày vất vả, chỗ tần thiếp có chén canh sâm, liền đem cho ngài."
Tinh tế hơn Yến Bắc Phương, lại có phần vô phép. Nàng không có hỏi hắn muốn uống hay không, trực tiếp thông báo cùng phân phó nha hoàn đi lấy.
Nàng như thế nào tạo cho hắn cảm giác thân cận.
"Ái phi có tâm."
Tôn Gia Kính uống xong chén canh sâm, để cung nữ dọn xuống, quay sang lại nhìn thấy Yến Bắc Nguyệt ngẩn ngơ chống cằm nhìn ra cửa sổ. Đôi mắt xinh đẹp, trong veo như ánh trăng của nàng giờ đây phức tạp mờ mịt, như cách tầng sương mù, mờ ảo không thể nhìn thấu.
Nàng bây giờ cực kì cuốn hút. Bộ cung trang màu lam, dưới làn váy có thêu một bức tranh thủy mặc. Đêm xuân gió thổi, ngoài cửa sổ hoa mai rụng như mưa, nhìn lên trời ánh sao rực rỡ.
Đa tình chỉ hữu xuân đình nguyệt,
Do vị ly nhân chiếu lạc hoa. (3)
"Ái phi.."
Thanh âm của Tôn Gia Kính làm Yến Bắc Nguyệt hoàn hồn, quay lại nhìn hắn. Ánh nến rọi vào, lộ ra nàng mặt mày ửng đỏ, không lâu sau đã chuyển thành một tầng hồng nhạt.
"Hoàng thượng.."
Đem nàng đi phía nhuyễn tháp, hắn tay đã bắt đầu cởi. Yến Bắc Nguyệt e thẹn khẽ kêu một tiếng, giọng nói uyển chuyển mềm mại, chọc cho trái tim nam nhân trở nên mềm yếu. Động tác Tôn Gia Kính thành thục, rất nhanh lộ ra một cái yếm thêu triền chi lê hoa, xinh đẹp quyến rũ nam nhân. Bông hoa lê được thêu ngay vị trí đồi núi, vừa giống như làm nổi bật hai nhũ phong, vừa giống như che giấu.
Yến Bắc Nguyệt cong vút lông mi hơi hơi rung động, trên mặt sắc hồng dần dần đậm hơn, căng thẳng thở vụt vụt, hồng nhuận đầy đặn môi kia hơi run rẩy, càng thêm khêu gợi, hàm răng trắng noãn nhẹ cắn môi dưới, thập phần gợi cảm.
Ánh sáng đầu tiên của ban ngày phá vỡ vạn dặm bóng đêm. Lạc Oanh cung Lạc Tiên điện so với cung điện chính thức dậy sớm hơn. Tôn Tình Thiên một thân gấm y màu xanh nhạt thêu cảnh điệp luyến phương hoa, bên hông buộc bằng một sợi dây lưng lụa màu trắng, đầu đeo đầy trâm ngọc bích, bên tai một đôi khuyên tai bảo thạch mạ vàng, tay một bộ vòng ngọc màu lam. Bất quá, cho dù diêm dúa bao nhiêu, vẫn khó có thể che đậy vẻ sầu muộn trên gương mặt.
"Kỷ Lâm, ngươi nói xem, Kính ca ca khi nào sẽ truyền ta thị tẩm?"
Nàng là tôn quý quận chúa, nữ nhi hoàng thúc hắn. Đường đường là tam phẩm quận chúa, vì ái mộ hắn, nhập cung hạ mình trở thành lục phẩm phi tần. Đã vậy, thị tẩm đầu tiên, còn không phải nàng, mà là Hoài Nam hầu thứ nữ thấp kém.
Cung nữ Kỷ Lâm an ủi nàng: "Nương tử ngài đừng lo, dù cho có chuyện gì, hoàng thượng cũng phải nể mặt mũi nhà mẹ đẻ ngài mà cho ngài mặt mũi."
Tôn Tình Thiên cười lạnh.
"Cho mặt mũi? Thân phận ta bây giờ đến Khương Xuân Liễu cũng thấp kém hơn, có thể cho cái gì mặt mũi?"
Kính ca ca trước tuyển tú cũng đã hứa nàng sau thị tẩm sẽ phục lại phong hào thời khuê các, thành Nguyên Hoàn bảo nghi, nhưng với tình hình đã ba tú nữ đã thị tẩm, nàng trông mong được sao?
Tôn Tình Thiên tốt xấu gì cũng xuất thân cao quý, là dòng dõi hoàng tộc, đối với những thứ âm mưu quỷ kế trong hoàng cung nàng nhìn chỉ thấy quen mắt. Nàng còn không hiểu rõ sao? Phân đến cung Huệ phi, cùng ở sườn một điện trong Lạc Oanh cung với một thứ nữ còn là tòng lục phẩm phương dung, nhìn bằng một con mắt cũng thấy thái hậu đang hạn chế nàng.
Lão thái bà này cũng thật ghê gớm đâu. Nàng cứ để như vậy, e rằng hai năm sau mới được khôi phục khuê các phong hào đi.
"Bạch Hương, đem đến đây giấy bút, ta viết một bức thư cho phụ thân. Ngươi bí mật chuyển về vương phủ, nhớ không được để lộ ra."
Thật xin lỗi, nhưng mà nàng cũng không phải đèn cạn dầu. Truyện Xuyên Nhanh
(1) Nhất cung chi chủ: Làm chủ một cung
(2) Hành lễ quỳ gối
(3) Dịch:
Sân xuân trăng cũng đa tình,
Vì người ly biệt rọi cành hoa rơi.
(Trích thơ Ký nhân kỳ, tác giả Trương Bí, bản dịch của Nguyễn Hữu Bông, nguồn Thi Viện)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.