Kỹ Thuật Trạch Hệ Thống

Chương 4: Cưỡng chế chấp hành




Lần này đại ca Thành vẫn rất hào phóng mở tiệc chiêu đãi 10 thiếu niên bao gồm Vệ Thư Tuân trong đó. Vẫn là hơn 19h tối, lầu hai của nhà hàng Hoàng Mân, Vệ Thư Tuân cùng tụi bạn đến dự tiệc. Nửa đường không có sự cố gì, lần này cuối cùng cũng chính thức gặp được đại ca Thành. Khác với tưởng tượng, đại ca Thành không mang hình tượng cơ bắp thô lỗ, bề ngoài rất bình thường, dáng người cao lớn, khoảng chừng 35 tuổi còn hơi phát tướng chút. Nhưng ổn trọng, nói chuyện cũng rất khí thế, há mồm là về sau gặp phiền toái cứ việc gọi cho anh Thành tao đi, đặc biệt có phong phạm nghĩa khí.
Hôm qua tụi bạn của Vệ Thư Tuân đã gặp đại ca Thành rồi, khá là kính ngưỡng hắn. Lúc ăn còn không ngừng mời rượu đại ca. Vệ Thư Tuân bị Nghiêm Đông Nam thúc giục cũng kính hắn ly rượu, đại ca Thành một hơi uống cạn, vỗ bả vai Vệ Thư Tuân, sâu xa mà nói “Vệ Thư Tuân, anh có nghe nói đến mày, anh rất xem trọng mày đó.”
Trong bầu không khí này, Vệ Thư Tuân khó hiểu có chút kích động.
Sau khi cơm nước xong đại ca Thành lại mời mọi người đến quán bar uống rượu. quán bar Huy Hoàng chiếm cứ toàn bộ tầng ba nhà hàng Hoàng Mân, trang hoàng bên trong cực kỳ xa hoa, Lúc đại ca Thành dẫn mọi người vào cửa, từ bảo an trước cửa đến mấy cô gái tiếp khách, tất cả mọi người trong quán vừa thấy đại ca lập tức khom lưng. Cả con đường đi tới chính là mấy câu nói kính xưng liên tục như “đại ca Thành” “anh Thành, chào anh” vân vân.
Anh Thành không nói tiếng nào, ngưỡng cằm đi qua, phía sau là hai đàn em và 10 thiếu niên bọn Vệ Thư Tuân. Nghiêm Đông Nam chọt chọt Vệ Thư Tuân, nhỏ giọng nói “Thấy chưa mày, quá lợi hại!”
Vệ Thư Tuân gật đầu, tâm sinh hướng tới. Y cũng hy vọng khi mình xuất hiện, một đường có người cung kính gọi y đại ca Tuân, cảm giác nhất định rất thích. Chờ mọi người ngồi vào chỗ của mình trong phòng, lập tức có người bưng rượu lên, còn có mười mấy cô ăn diện xinh đẹp đi tới. Bọn Nghiêm Đông Nam tối qua đã đến, nhìn quen mặt liền ngoắc kêu qua, mấy cô còn lại thuần thục tự tìm người ngồi xuống.
“Hắc xì!” Một mỹ nữ mặc áo ngực hoa văn da báo, khoác lớp áo tím trong suốt mỏng dính ngồi xuống bên người Vệ Thư Tuân, vừa tới gần, mùi nước hoa nồng nặc liền xộc tới, gắt đến mức làm Vệ Thư Tuân hắt hơi mạnh một cái.
“Chào anh nha, anh đẹp trai, em là Sa Sa, anh tên là gì nà?” Mỹ nữ cười duyên rót đầy hai ly bia kính Vệ Thư Tuân.
“Họ Vệ.” Trong trường hợp này, Vệ Thư Tuân tự nhiên sẽ không thể không nể tình, bưng ly nốc cạn một hơi.
Đại ca Thành không tốn quá nhiều tinh lực vào đám học sinh bọn họ, uống vài ly lấy thành ý xong thì đứng lên nói “Anh còn việc phải xử lý, mọi người tận tình chơi đi, anh bao, không cần khách khí. Sa Sa, Tiểu Vệ lần đầu tới, em phải phục vụ cho tốt, biết không?”
“Dạ biết anh Thành.” Sa Sa dựa vào cánh tay Vệ Thư Tuân, nhìn Anh Thành mang theo hai đàn em rời đi, quay đầu vẻ mặt hâm mộ nói với Vệ Thư Tuân: “Xem ra anh Thành rất coi trọng anh, anh Tiểu Vệ, về sau cũng phải giúp đỡ Sa Sa nhiều nhiều mới được nha.”
Vệ Thư Tuân cười cười. Y dù sao chỉ mới 17 tuổi, còn không có kiến thức gì. Đại ca Thành như vậy trong mắt y đã là rất hào sảng trượng nghĩa rồi, hơn nữa y cảm nhận được, đại ca Thành quả thật nhìn y khác hơn. Vệ Thư Tuân không thích học, ngay từ lớp 10 đã thường xuyên trốn học đi chơi rong, chơi với đám lưu manh côn đồ trên đường không tồi. Sớm đã có mấy tên chơi được hỏi y muốn cùng họ lăn lộn không, nhưng Vệ Thư Tuân cảm thấy trình độ họ quá thấp, liền từ chối. Giống đại ca Thành loại này, có sự nghiệp, có đàn em, có thực lực mới là dạng Vệ Thư Tuân hướng tới.
“Bíp —— bíp —— 24 tiếng đếm ngược, 10, 9, 8, 7…”
Có nhóm mỹ nữ làm nóng không khí, tất cả mọi người ở đây là bạn bè quen thuộc, tự nhiên chơi không kiêng dè gì. Lại hát lại ca lại nhảy, chơi một cái liền tới hơn 11h, đây là thời điểm mọi người đùa hăng nhất, Vệ Thư Tuân đột nhiên nghe thấy trong đầu truyền đến tiếng nói điện tử lạnh lẽo.
Vệ Thư Tuân lúc này đã say chếnh choáng, giơ ly bia lên ngớ ra: “Tiếng gì vậy?”
“Sao vậy nha, anh Tiểu Vệ?” Sa Sa Bên cạnh giơ ly nũng nịu nói “Đến, cạn thêm ly nữa đi!”
“A… ờ…”
Vệ Thư Tuân mới giơ ly lên, trong đầu truyền đến một tiếng còi chói tai, ly bia theo đó mà rơi xuống đất.
“Bíp bíp bíp bíp—— hết thời gian, người sử dụng chưa chấp hành nhiệm vụ, khởi động trình tự cưỡng chế!”
Vệ Thư Tuân cảm thấy chắc mình uống say quá, sao thân thể đột nhiên không chịu khống chế mà đi đến cửa thế này, rõ ràng y không tính về nhà mà?!
Nghiêm Đông Nam đang hát thấy Vệ Thư Tuân đi tới cửa, cầm micro réo về: “Thư Tuân, mày đi đâu vậy?”
Tiếng trong microphone làm Vệ Thư Tuân giật nảy một cái, tỉnh hẳn ra.
“Tao…”
Há mồm muốn nói, lại hoàn toàn không thể khống chế thân thể mình. Đây không phải là ảo giác sau say rượu, thật sự, thân thể như bị cái gì khống chế, mở cửa phòng ra không quay đầu lại rời đi, hoàn toàn không để ý tiếng kêu gọi của Nghiêm Đông Nam và đám bạn đằng sau.
“Chó đ*! Trả cơ thể lại cho tao!”
Đã hiểu ra đây là Máy học tập IX cưỡng chế chấp hành, Vệ Thư Tuân vừa hoảng vừa sợ, lớn tiếng ra lệnh cho Máy học tập IX trong ý thức.
“Trình tự cưỡng chế đã khởi động.” Máy học tập nói.
Bởi vì trước đó đã nói với ba mẹ sẽ ở lại nhà bạn, cho nên họ đã sớm đi ngủ. Thân thể dưới sự khống chế của máy học tập mà lần mò về nhà, cực kì linh hoạt mở cửa tiến vào, không phát ra một chút tiếng động. Thẳng tắp đi vào phòng Vệ Thư Tuân, khóa trái, máy học tập từ cuối giường kéo cái cặp của Vệ Thư Tuân, đổ sách giáo khoa ra.
Thân thể bị khống chế ngồi vào bàn, màn hình nhiệm vụ đột nhiên bắn ra, trước mắt Vệ Thư Tuân xuất hiện nhiệm vụ bài tập nghỉ tết của y.
“Xin chấp hành nhiệm vụ học tập.” Máy học tập nói.
Vệ Thư Tuân hừ một tiếng, tức giận quát trong ý thức: “Mày không phải đang cưỡng chế chấp hành sao, vậy làm mẹ nó luôn đi!”
“Máy học tập không thể hoàn thành bài tập dùm người dùng. Mời người dùng lập tức chấp hành nhiệm vụ!”
Thì ra năng lực của nó chỉ tới mức này thôi, cái gọi là cưỡng chế học tập bất quá là hạn chế tự do của mình, nhiệm vụ đó, mình không muốn làm nó cũng cốc có cách nào ép mình cả.
Vệ Thư Tuân suy nghĩ cẩn thận rồi cũng chả sợ: “Kệ m* mày, có bản lĩnh thì khống chế cơ thể giúp tao làm luôn đi, dù sao tao *éo viết đó.”
Máy học tập im lặng, Vệ Thư Tuân đắc ý dào dạt.
Xem ra máy học tập cũng không có cách với y? Cái nhiệm vụ làm hết bài tập nghỉ tết ngu xuẩn này, ai mà thèm làm chứ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.