Buổi chiều chỉ có một mình Lý Lập Thành quay lại làm việc, Bình Nhi quá mệt mỏi nên ngủ thiếp đi. Hắn cũng không đánh thức cô mà nhẹ nhàng rời giường. Quá giờ nghỉ trưa, Bình Nhi nheo mắt thức dậy, căn phòng trống trơn, trên bàn nhỏ cạnh giường đặt một ly sữa tươi, phía dưới là tờ giấy ghi chú với nội dung: "Em cứ nghỉ ngơi, buổi chiều không cần lên cơ quan."
Bình Nhi nằm lăn qua rồi lăn lại, mở điện thoại xem thì phát hiện nhóm chat hay đi soi mói sân si mà cô tham gia lúc mới vào công ty gửi mấy tấm ảnh và một vài người vào bàn tán sôi nổi.
Cô mở lên xem, cơ thể không tự chủ bật ngồi dậy, chủ thể trong ảnh không ai khác chính là Trương Gia Ngôn và cô đang cùng nhau uống cà phê, tấm ảnh thứ hai là anh đang giơ khăn tay về phía cô, hành động cực kỳ thân thiết.
Bình Nhi tay run lẩy bẩy nhìn mấy dòng tin nhắn:
"Đây là ai?"
"Trời chị không biết à? Thư ký của sếp Lý đó."
"Cô thư ký này nghe nói nhiều người yêu lắm. Lần trước quen anh tiến sĩ nào đó giờ chuyển đối tượng rồi."
Họ thoải mái bình luận như quên mất đi sự hiện diện của cô. Bình Nhi thoát ra khỏi nhóm chat, tắt điện thoại, trong lòng lo lắng, nếu những chuyện này mà đến tai Lý Lập Thành thật sự không biết giải thích thế nào hắn mới tin.
Ở công ty, Lý Lập Thành mở cửa văn phòng Tổng giám đốc bước ra, phát hiện mọi người đang tụm năm tụm ba, lời nói của Tần Tiếu vô tình bị hắn nghe được.
"Trời đất ơi, xem người yêu mới của chị Bình Nhi này, đẹp trai quá đi mất."
Lông mày Lý Lập Thành khẽ cau lại, nghe tiếng bước chân của hắn mọi người tức thì im lặng, quay lại bàn làm việc như một cỗ máy.
Bước xuống hầm giữ xe, hắn quay lại nói với Thiệu Duy: "Bình Nhi có bạn trai rồi à?"
Thiệu Duy im lặng, mặt đầy khó hiểu nhìn hắn, Lý Lập Thành tránh để anh nghi ngờ, nói tiếp: "Quan tâm cấp dưới thôi."
Thiệu Duy khởi động xe, trả lời hắn: "Tin đồn thôi, ai đó chụp được ảnh cô ấy với anh Trương – Trương Gia Ngôn"
Tim Lý Lập Thành đập lệch một nhịp khi nghe Thiệu Duy nói, hắn vẫn không tin, bèn hỏi cụ thể: "Có ảnh không?"
Thiệu Duy tinh ý, thừa biết Lý Lập Thành đang nghĩ gì, mặt vẫn không biểu cảm, mở ảnh đưa hắn xem: "Bức ảnh này đang lan truyền rộng rãi trong các nhóm trò chuyện...", anh ngập ngừng một lúc rồi nói tiếp: "Ai cũng khen họ đẹp đôi."
Tay Lý Lập Thành bất giác siết chặt tay thành nắm đấm, máu trong não nóng lên. Hắn tự biết mình cần phải bình tĩnh, chuyện gì chưa rõ ràng không được phán xét, đợi trực tiếp đối chất thì sẽ rõ.
"Chở tôi về nhà." – Lý Lập Thành lạnh lùng ra lệnh.
Ngồi trên xe, đầu óc hắn không thể tập trung vào bất cứ chuyện gì. Hơn ba mươi phút sau thì đến nhà, trùng hợp là Bình Nhi cũng vừa mở cửa bước ra, cô im lặng nhìn Thiệu Duy, anh vẫn thản nhiên như không mở cửa xe cho Lý Lập Thành, bởi vì Thiệu Duy thừa biết chuyện của hai người họ, làm việc với sếp Tổng lâu như vậy, có chuyện gì mà qua mắt được anh.
"Hôm nay tôi tan ca sớm." – Lý Lập Thành dứt lời thì bước thẳng về phía Bình Nhi, cô cảm nhận được luồng sát khí đang bốc hơi từ người hắn.
"Anh nghe em giải thích cái đã."
Bình Nhi bị Lý Lập Thành nắm lấy cổ tay, hắn dùng lực mạnh đến nỗi cơ hồ có thể làm gãy khúc xương mỏng manh. Cô đau đớn, cố vùng vẫy: "Lý Lập Thành, anh buông em ra."
Hắn đẩy cô ngã lên sofa, gương mặt tối sầm nhìn xuống: "Tôi cho em 10 phút."