"Tôi thấy em suy nghĩ hơi lâu về việc trở thành bạn gái tôi, em định khi nào trả lời?"
Ánh mắt Lý Lập Thành chăm chú nhìn Bình Nhi, khoảng cách quá gần làm cô nhìn thấy mắt hắn hằn lên những tia máu, có lẽ do rượu nên hắn cảm thấy mệt mỏi, mắt đỏ cả lên.
"Tôi... Tôi còn chưa nghĩ ra đáp án." – Bình Nhi ngập ngừng.
"Tôi phải đợi em bao lâu? Một tuần? Một tháng? Một năm?" – Lý Lập Thành chậm rãi nói, "Tôi đã đợi em một tháng rồi."
Bình Nhi nghe giọng Lý Lập Thành hơi lạ liền hỏi: "Anh còn tỉnh táo không?"
"Đương nhiên." – Lý Lập Thành ho khan một tiếng, "Tối nay tôi uống không nhiều rượu, bị đau dạ dày."
"Anh không say vậy sao không tự lái xe về?" – Bình Nhi nhìn hắn hỏi.
Nửa đêm khuya, hắn khó chịu vì cơn đau dạ dày và vì có khúc mắc trong lòng nên mới gọi Bình Nhi đến đón hắn. Lý Lập Thành dường như nhìn ra những gì Bình Nhi đang suy nghĩ, hắn nói: "Bây giờ không bận gì đúng không? Trả lời tôi đi nào."
Bình Nhi thấy sắc mặt Lý Lập Thành không tốt vội vàng nói: "Anh có đau lắm không? Thuốc dạ dày để ở đâu để tôi lấy cho anh."
Lý Lập Thành không thể bỏ qua dễ dàng như vậy, hắn đứng thẳng dậy tay nắm lấy vòng eo thon thả của Bình Nhi và cấu mạnh.
"Em đánh trống lãng?" – Lý Lập Thành nghiến răng, "Đến tận đây rồi, ở trong nhà tôi, mà em còn muốn tránh né tôi?"
Lý Lập Thành là một người kiêu ngạo, hắn cho cô thời gian dài như vậy để trả lời hắn, không lo lắng cô thay đổi, Lý Lập Thành chưa bao giờ có kiến nhẫn với người khác như vậy.
"Tôi không có đánh trống lãng. Tôi vẫn đang nghiêm túc suy nghĩ." – Bình Nhi nhìn thẳng vào mắt Lý Lập Thành nói, "Chúng ta có thể thử quen nhau, nhưng tôi có ba quy tắc."
Lý Lập Thành nắm chặt eo Bình Nhi khiến cô không thể động đậy: "Nói."
"Thứ nhất, không để chuyện này ảnh hưởng đến công việc, không được để đồng nghiệp trong công ty phát hiện, tôi không muốn bị đồn. Thứ hai, khi chúng ta ở cùng nhau, tuyệt đối không có người khác,..."
Bình Nhi dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Thứ ba, không tạo áp lực cho đối phương. Tôi chỉ muốn một mối quan hệ thoải mái."
Bình Nhi muốn nói thêm nếu như thấy không phù hợp thì chia tay, sau chia tay vẫn giữ mối quan hệ như trước đây, cô không muốn mất cả cuộc sống và công việc. Nghĩ tới nghĩ lui vẫn không nói.
Lý Lập Thành sắc mặt lạnh lùng: "Bình Nhi, không danh không phận, tình nhân bí mật của em? Em nghĩ tôi sẽ đồng ý với em hả?"
Bình Nhi bây giờ giống mấy gã tồi trên phim còn Lý Lập Thành lại giống như một cô gái nhỏ bị ăn hiếp.
Bình Nhi lại bình thản nói: "Câu trả lời của tôi chỉ có như vậy. Anh có thể không đồng ý..."
"Em vội cái gì?" – Lý Lập Thành kề sát tai cô thì thầm, "Ai nói tôi không đồng ý."
Lý Lập Thành cười khổ nói: "Anh đồng ý. Chỉ cần em muốn, sao cũng được.". Lý Lập Thành thả lỏng tay, ôm nhẹ eo cô nhưng vẫn đủ lực để Bình Nhi không thể thoát khỏi lòng anh. Chiều cao chênh lệch nên Bình Nhi phải ngước mặt lên để nhìn hắn, gương mặt trắng tròn khiến Lý Lập Thành không kiềm chế được cảm xúc. Hắn vuốt ve tóc cô, dịu dàng hôn lên đôi môi căng mọng chỉ bôi một ít son dưỡng, hương vị ngọt ngào làm Lý Lập Thành như bị thôi miên. Từ từ gia tăng sức mạnh, cơ thể Bình Nhi vùi vào vòng tay hắn, dần dần cô cũng đắm chìm vào mùi vị từ bờ môi hơi khô của Lý Lập Thành.