Tiểu Lăng cũng không mấy ngạc nhiên. Thế giới giải trí mà.
Cô mỉm cười đáp lễ.
"À, cảm ơn mọi người đã nhắc nhở. Em sẽ chú ý".
Nhìn tính cách thân thiện lại lễ phép của cô khiến cho mọi người rất có thiện cảm.
Điều đó lại khiến cho Lâm Thi Hy sẽ chú ý "quan tâm" nhiều đến cô.
Nhưng Tiểu Lăng lại chẳng quan tâm vấn đề này. Chỉ duy nhất mẹ cô mới là người duy nhất đì được diễn xuất của cô. Còn người khác thì chưa chắc.
"Tiểu Lăng, trợ lý của em là Tiểu Na. Quản lý là Phùng Kiều Vi".
"Vâng, em biết rồi". Tiểu Lăng mỉm cười.
Hai người đó là Lục Bạch Y sai Andel sắp xếp cho Tiểu Lăng.Bởi vì Phùng Kiều Vi có tiềm năng và nhiều kinh nghiệm có thể giúp cô khi gặp mấy tình huống
"trời chưa muốn ta diệt, các người lại muốn ta tử". Nói chung là những tình huống rất máu chó.
_________________
Tiểu Lăng ra về.
Vừa ra tới cửa công ty đã nhận được cuộc gọi của đạo diễn.
"Alô, Tiểu Lăng đó à".
"Vâng".
"Ngày mai chúng ta sẽ tập trung tại phim trường để gặp gỡ làm quen. Địa điểm đã gửi cho cô rồi, nhớ đến đó nhé. Ai cũng mong chờ được chiêm ngưỡng người đóng vai Trường Tịnh An đó".
"Vâng, tôi biết rồi. Cảm ơn đạo diễn. Tạm biệt".
Tiểu Lăng rất nóng lòng. Cô chờ lâu rồi. Nhất định sẽ không khiến cho bất kỳ một ai thất vọng.
Bất chợt Tiểu Lăng đi ngang qua một quầy hàng trò chơi. Nhìn vẻ mặt như sắp khóc đến nơi của một cặp song sinh tầm sáu bảy tuổi. Người anh đang cầm súng đồ chơi để bắn món đồ mà cô em gái thích.
Nhưng những món đó, Tiểu Lăng nhìn sơ qua đã biết có bị đụng chạm rồi. Chắc là có một vật nặng chắn đằng sau khiến chúng không bị ngã.
Rõ ràng chủ quầy đang lừa gạt, nhưng đến trẻ con mà cũng gạt. Mấy bé bị dụ xài hết tiền nhưng vẫn không lấy được món đồ mình thích nên vô cùng tủi thân, chúng nắm tay nhau rời đi.
Tiểu Lăng thấy mềm lòng ah. Hai bé đáng yêu làm tim cô không kiềm chế được. Cô tiến đến chỗ hai bé.
"Hai bảo bối đừng buồn, thích món nào để chị lấy cho".
"Thật không ạ". Mắt hai bé sáng rực lên.
"Ừm". Tiểu Lăng cười vui vẻ.
Tiểu Lăng đưa tiền cho chủ quầy. Mỗi lần chơi gồm năm lượt bắn.
"Món đầu tiên các bảo bối chỉ đi nào".
"Em muốn búp bê Lusia kia ạ". Bé gái lên tiếng.
Chủ tiệm cười đắc thắng, giống như chắc chắn rằng Tiểu Lăng sẽ không bắn được.
Đang suy nghĩ thì nghe tiếng kịch. Búp bê Lusia đã ngã.
Chủ quầy ngây người.
"Oa, chị giỏi quá đi".
Tiểu Lăng cười, tâm trạng cô rất vui vẻ.
"Món tiếp theo nào".
"Em muốn chiếc máy bay điều khiển đó". Lần này bé trai lên tiếng.
"Được thôi".
Vừa nổ súng, máy bay liền lấy được.
Năm lượt đều lấy được năm món đồ chơi mắc tiền.
Bọn trẻ vui vẻ ra mặt.
Chủ quầy sợ tái, lỗ vốn thật rồi. Ông ta không cam tâm nên nhất quyết không cho Tiểu Lăng đi mà bắt cô tham gia trò chơi bắt xa trúng tâm. Nếu bắn chúng hồng tâm, cô sẽ được chọn mười món đồ. Còn không được thì phải hoàn tiền đúng giá của năm món đồ chơi kia.