Làm Vợ Ma Cà Rồng

Chương 17:




Cả hai trở về nhà, cảm nhận sự ấm áp của tổ ấm sau chuyến viếng thăm. Ayaka nấu một bữa trưa ngon lành, hai người cùng nhau ngồi ăn và chia sẻ những kỷ niệm về ba mẹ và bà, cũng như về ngày Tết cũ và những kế hoạch cho năm mới.
"Chị Ayaka, chúng ta sẽ có một năm mới với nhiều niềm vui và hạnh phúc, phải không ạ?" Cảnh Vân hỏi, ánh mắt lấp lánh hy vọng.
"Chắc chắn rồi, bé con. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn và tận hưởng những giai đoạn tuyệt vời trong năm mới," Ayaka đáp, cười tươi.
Cả hai dọn dẹp, trang trí nhà cửa để chuẩn bị cho việc đón Tết thêm nữa. Hai người cùng nhau góp sức, chia sẻ công việc và thời gian với nhau, tạo nên một không gian ấm áp và yêu thương.
Khi màn đêm buông xuống, họ ngắm nhìn bức tranh Tết truyền thống trên tường, tràn ngập màu sắc và ý nghĩa. Họ ôm nhau, chúc nhau một năm mới an lành và hạnh phúc.
Chắc chắn, thử thách và khó khăn sẽ tiếp tục đến với Ayaka và Cảnh Vân trong năm mới. Nhưng với tình yêu, sự hiểu biết và sự đồng lòng, họ sẽ vượt qua mọi khó khăn và tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ.
Ayaka và Cảnh Vân biết rằng, mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi khoảnh khắc bên nhau là một món quà quý giá. Họ sẽ cùng nhau vượt qua mọi thách thức, hạnh phúc và bình yên sẽ luôn đến với họ, đến mãi mãi.
Sau kì nghỉ Tết an lành và hạnh phúc, cả hai lại trở về việc học hành thường ngày. Vừa học vừa ôn để chuẩn bị cho kì thi cuối kì II - Một kì thi quyết định để xem cả hai có lên năm hai được hay không?Hay phải học bổ túc để thi lại?
Ngoài việc là người chăm sóc, yêu và bảo vệ Cảnh Vân, Ayaka cũng là một cô giáo dạy kèm cho nàng rất có tâm. Cả hai cùng nhau cố gắng từng ngày từng ngày.
Cuối cùng cũng đến ngày đi thi, Cảnh Vân lại lo lắng, trốn tránh không muốn đi thi. Ayaka phải dỗ dành.
"Em không đi là phải học bổ túc đấy. Sẽ phiền lắm."
"Nhưng em thấy lo quá."
Cảnh Vân vừa nói vừa dùng dằng không muốn đi. Ayaka hết cách bèn dùng chiêu trò. Cô ôm chặt lấy nàng rồi hôn môi nàng một hồi để con người hay lo này bình tĩnh hơn.
Sau một lúc, Cảnh Vân đã bình tĩnh hơn. Ayaka xoa đầu nàng rồi động viên.
"Không sao đâu. Em chắc chắc sẽ thi tốt."
"Em sẽ cố gắng."
Thấy Cảnh Vân đã ổn hơn, Ayaka liền kéo nàng chạy đến trường vì hai người sắp trễ rồi. May sao vẫn kịp giờ. Cả hai nhanh chóng vào phòng thi và bắt đầu bài thi.
Cả hai mất một tuần vừa ôn tập vừa thi. Sau tuần học ấy chỉ là đi học bù cho đủ số tiết và chờ điểm mà thôi.
Sau tuần thi, tâm trạng của Ayaka và Cảnh Vân thư giãn hơn nhiều vì cả hai biết chắc bài thi lần này không thiếu điểm đâu. Cả hai đã rất nổ lực mà.
Giờ nghỉ trưa hôm nay, hai người ăn uống xong xuôi rồi đi dạo trong vườn hoa của trường. Đi dạo chán chê bên ngoài, cả lang thang và tìm thấy một căn phòng học rất thoáng mát và không có khóa.
Cảnh Vân và Ayaka, cả hai quyết định sẽ nghỉ trưa ở đây. Nàng đang vui vẻ ngắm nhìn bất chợt bị cô ôm chặt từ phía sau.
"Chị...chị làm gì vậy? Sao lại ôm em?"
"Chị muốn vui vẻ với vợ yêu một chút."
Cảnh Vân nghe vậy liền chối ngay.
"Chúng ta đang ở trường đấy. Không thể đâu."
Ayaka cười nhẹ rồi thì thầm.
"Chị cũng không muốn nhưng nó cứng quá. Cần được hạ xuống."
Ayaka vừa nói, vừa ôm chặt Cảnh Vân để nàng cảm nhận sự có mặt của tiểu lão đệ đang cương cứng. Nàng cũng cảm nhận được anh bạn nhỏ đó nên ngại ngùng hơn.
"Sao lại lên vậy?"
"Nhìn em xinh quá đó."
"Một chút thôi đấy. Hạ xuống đi, không lại phiền lắm." Cảnh Vân lí nhí nói.
"Ừ." Ayaka đáp nhẹ. Cô tạo ra kết giới cách âm và che giấu hai người trong căn phòng để lỡ có ai đi ngang bên ngoài không thể nhìn thấy hay nghe thấy gì trong phòng rồi bắt đầu mút tai Cảnh Vân làm nàng giật mình nhưng không phản kháng. Miệng thì mút tai, tay lại chạm vào đậu nhỏ của nàng mà ma sát.
"Đừng chà nhanh... Ah~~~"
"Nghịch ngợm xíu đã ra rồi. Phạt mới được."
Ayaka vừa nói, vừa ngồi xổm xuống, mặt đối diện với tiểu lão muội của nàng, nghịch ngợm đút hai ngón tay vào.
"Á... chị định thụt nát luôn à. Đừng nhanh quá..."
Cô nào có nghe lại đút một ngón nữa vào, ba ngón tay cùng tung hoành làm nàng đứng không vững tóe nước tùm lum. Thấy nước đã đủ, Ayaka bế Cảnh Vân ngồi lên bàn, tra tiểu lão đệ vào lút cán rồi nhấp liên hoàn.
"Tét bướm em mất. Chị dập mạnh quá..."
"Không sao đâu. Nó vẫn nhận của chị mà. Tận hưởng đi."
Hai người ân ái vui vẻ với nhau trong phòng học yên bình. Sau một thời gian dập, Cảnh Vân đã không chịu nổi nữa mà ra xuân thủy, Ayaka cũng bắn đầy tử cung của nàng.
"Chị bắn thẳng vào như vậy. Em sẽ có thai mất."
"Không sao đâu. Chị sẽ dùng chút phép nhỏ để biến mọi thứ ổn thỏa thôi khỏi lo."
Cảnh Vân nghe vậy cũng an tâm hơn rất nhiều. Cả hai ân ái hồi lâu, sau đó dọn dẹp sạch sẽ cả người lẫn bàn ghế rồi rời phòng học, tiếp tục ngắm nhìn vườn hoa rực rỡ, cùng nhau trò chuyện vui vẻ về những kỷ niệm trong quá khứ và những kế hoạch cho tương lai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.