Chuyến công tác ở Úc kéo dài hai tuần, cô đã nhờ ba đến biệt thự ở cùng Tiểu Ngôn để trông nom bé, có cả dì Kim hỗ trợ nên cô rất yên tâm.
Ngồi trên máy bay kéo dài suốt nhiều giờ đồng hồ, Lam Yên dùng bữa trên chuyến bay xong thì cũng ngủ thiếp đi. Anh ngồi đọc sách, thấy cô ngã đầu lên vai mình thì liền không dám nhúc nhích vì sợ khiến cô tỉnh giấc.
Khẽ cúi đầu nhìn ngắm gương mặt xinh đẹp, hàng mi cong dài đen láy, anh không nhịn được mà hôn nhẹ lên tóc cô.
Chưa dừng lại ở đó, Giai Nghị dịu dàng đan tay cô, nắm chặt bàn tay mảnh khảnh, trên môi nở nụ cười hài lòng: "Tôi đã chờ ngày này suốt bảy năm rồi".1
Máy bay hạ cánh tại sân bay, cả hai được nhân viên của anh đến đón và đưa về khách sạn đã đặt phòng trước. Dù đã ngủ trên máy bay nhưng sao cô vẫn thấy chưa đủ giấc, muốn tranh thủ chợp mắt thêm một chút.
Bỗng điện thoại báo tin nhắn khiến cô bị đánh thức, Lam Yên với tay cầm lấy điện thoại, khẽ mở mắt nhìn vào màn hình, lại là số điện thoại từ kẻ phiền phức đó:
"Anh vừa thấy em nhận phòng ở khách sạn Royal. Thật trùng hợp khi anh cũng đang ở đây, chúng ta gặp nhau có được không?"
Vừa loáng thoáng đọc qua tin nhắn cô liền tức khắc tỉnh ngủ, tên Cố Hà Nguy đê tiện bây giờ đột nhiên dai dẳng bám lấy cô. Rõ ràng lần trước Giai Nghị đã nói cô là người của anh, ấy vậy mà hắn vẫn không buông tha.
Điều cô không ngờ tới là bản thân có thể gặp kẻ tồi tệ này ở Úc, đã ra đến nước ngoài mà vẫn trùng hợp đến mức này. Cô có nghe Thụy Ái kể rằng dạo gần đây Cố Hà Nguy đang tích cực tìm người đầu tư vào Cố Hy.
Chợt ngẫm lại cô mới nhớ, cách đây tầm nửa tháng, Thụy Ái nói với cô Cố Hà Nguy đã đăng ký tham gia chương trình kêu gọi vốn đầu tư ở Úc nhằm níu lấy tia hy vọng cứu cánh công ty của gia đình hắn. Vì dì ruột của Thụy Ái nằm trong tổ sản xuất chương trình nên cô ấy đã biết được thông tin này.
Nhưng vì chẳng ưa gì hắn, cả hai cũng đã chia tay từ lâu nên cô không hỏi chi tiết sâu xa hơn nữa. Có lẽ lần này hắn sang Úc để tham gia chương trình kêu gọi vốn đầu tư, thật không ngờ lại trùng với khoảng thời gian cô đến đây công tác cùng Giai Nghị. Đúng là oan gia ngõ hẹp mà.
Lam Yên bơ tin nhắn chẳng thèm trả lời. Lần này anh sang công ty kinh doanh mỹ phẩm bên Úc để xem xét tình hình hoạt động. Phía công ty vừa cho ra mắt sản phẩm dưỡng da mới, vài ngày nữa sẽ diễn ra buổi lẽ công bố. Thương hiệu mỹ phẩm đình đám xuất khẩu sang các nước trên thế giới nên giới truyền thông về tin tức làm đẹp cũng đặc biệt quan tâm đến.
Cô chợt nhớ ra lúc nãy bước vào khách sạn có nhìn thấy biển giới thiệu dịch vụ spa ở đây. Lam Yên rất thích đi spa, cô còn dự tính sắp tới sẽ tích góp tiền để mở một spa nhỏ. Trước đây khi vừa tốt nghiệp cấp ba, cô từng học spa được nửa năm, Lam Yên rất có hứng thú với việc làm đẹp và chăm sóc da.
Dịch vụ spa vô cùng chuyên nghiệp, cô gội đầu thư giãn với thảo mộc và massage body. Tận hưởng cảm giác dễ chịu, năng lượng cũng được hồi phục sau thời gian ngồi máy bay.
Anh sang phòng định rủ cô đi dùng bữa cùng nhưng gõ cửa nãy giờ vẫn không có hồi âm. Giai Nghị chẳng rõ cô đã đi đâu, trong lòng có chút lo lắng, quả là khi yêu, chỉ cần không nhìn thấy người ấy thì sẽ nhớ, và lo lắng, bồn chồn.
Giờ chỉ đành gọi điện thoại cho cô, Giai Nghị làm như cô là em bé không bằng, chỉ mới không thấy người ta đã sốt vó cả lên:
- Alo, em đang ở đâu vậy? Tôi sang phòng rủ em đi ăn nhưng không thấy em mở cửa.
Cô đang hưởng thụ dịch vụ làm đẹp thư giãn ở spa, cảm giác mãn nguyện vô cùng.
- Tôi đang ở spa trên tầng năm. Khoảng một tiếng nữa mới xong. Nếu anh đói thì cứ ăn trước đi, không cần chờ tôi đâu.
Biết được cô đang đi làm đẹp nên anh cũng yên tâm, trong lòng Giai Nghị phải thầm khen rằng cô rất biết cách hưởng thụ.
- Vậy tôi chờ em, tôi cũng chưa đói, một tiếng nữa chúng ta gặp nhau.
Càng ngày cô càng cảm thấy anh rất tình cảm với mình, lúc nào cũng ôn nhu nhẹ nhàng, lại còn tuấn tú giỏi giang. Nghĩ đến chuyện bảy năm trước cả hai vô tình va vào nhau, bây giờ lại có cơ hội tương phùng. Phải chăng duyên số của hai người đã được định sẵn phải kết chặt với nhau?
Thư giãn ở spa xong, cô thoa nhẹ một ít son, chỉnh chu lại trang phục, đầu tóc rồi chuẩn bị đi ăn cùng Giai Nghị. Lúc Lam Yên bước qua hành lang trên tầng năm, cô định đi đến thang máy thì bỗng nghe thấy tiếng gọi:
- Lam Yên, cuối cùng anh cũng gặp được em rồi. Sao em không trả lời tin nhắn của anh? Anh cứ chờ em mãi.
Cô quay người lại, nhìn thấy Cố Hà Nguy, trên tầng năm này có dịch vụ spa và quán coffee phong cách Châu Âu, có lẽ hắn định đến uống nước. Thật chẳng ngờ bản thân cô xui đến mức gặp hắn ở đây. Chỉ cần nhìn thấy hắn là cô chẳng thể ưa nổi, lại thêm mấy lời nói cảm lạnh lúc nãy, hắn chỉ khiến cô thêm khinh thường.