Lam Yên, Triền Miên Trói Buộc!

Chương 51: Chúng ta kết hôn đi




Giai Nghị trở về nhà, Lam Yên đang ở trên phòng đọc sách, cô vừa cùng vú nuôi ăn trưa xong, bây giờ nghỉ ngơi một lát, chờ Giai Nghị trở về, cả hai sẽ cùng nhau đến công ty.
Nghe tiếng mở cửa, cô biết ngay là anh, còn tưởng anh sẽ đi thăm bệnh khá lâu, nào ngờ lại về sớm như vậy.
- Anh về rồi, Ninh Vân đã khỏe chưa anh?
Giai Nghị mỉm cười, anh ngồi xuống cạnh cô, khẽ đưa tay vén nhẹ mái tóc suôn mượt:
- Cô ấy ổn rồi. Anh cũng đã nói dứt khoát lần cuối về chuyện hôn sự.
Cô có chút trầm ngâm:
- Theo anh nói thì Nhậm Ninh Vân đã thích anh từ nhỏ, liệu cô ấy có thật sự  từ bỏ không? Thậm chí lần này cô ấy còn vì anh mà tự vẫn.
Giai Nghị thở nhẹ một hơi, anh vòng tay ôm lấy eo cô, lời nói từ tốn kể rõ:
- Cách đây không lâu, anh đã biết Nhậm Ninh Vân đang qua lại với em trai của bạn anh...
Khoảng một tháng trước, Giai Nghị có dịp gặp người bạn thân Chu Diệp Khanh trong một hội nghị quảng bá du lịch. Chu Diệp Khanh là bạn thân của anh từ thời học đại học. Tại bữa tiệc, cả hai đã cùng nhau tâm sự rất nhiều chuyện, bởi công việc của anh và Diệp Khanh quá bận rộn nên đã lâu họ chưa có dịp gặp nhau. Anh ấy tâm sự với anh về người em trai hư đốn Chu Minh Đăng. Gia đình Diệp Khanh có hai anh em, anh ấy là anh cả, còn em trai út là Minh Đăng. Hai anh em vốn trái ngược tính cách và không mấy hòa thuận khi Diệp Khanh luôn chí thú làm ăn, tập trung phát triển sự nghiệp thì Minh Đăng lại ăn chơi sa đọa, thay người yêu như thay áo.
Hắn không chịu làm việc dù gia đình rất có điều kiện. Vì từ nhỏ được nuông chiều nên Minh Đăng không xem ai ra gì cả. Cách đây hai năm, hắn bị bạn xấu dụ dỗ tham gia đánh bạc, chẳng thấy lời đâu mà ngày ngày tiền của càng thêm hao hụt. Ba mẹ hắn biết chuyện thì hết lời khuyên ngăn, nhưng rốt cuộc ngựa quen đường cũ, hắn như con thiêu thân cứ đâm đầu vào kiếp đỏ đen dù biết rõ con đường ấy tiềm ẩn vô vàng nguy hiểm chết người.
Sau nhiều lần hắn xin tiền ba mẹ để trả nợ khi bị giang hồ kéo đến nhà đòi, vợ chồng Chu lão gia đã quyết định từ mặt hắn. Họ muốn hắn sau này tự làm tự chịu, đừng ỷ vào ba mẹ nữa. Nào ngờ hắn không biết hối cãi, càng không chịu chí thú làm ăn mà ngày càng tệ hại hơn, bài bạc điên cuồng, trở thành một con nghiện khó cai.
Hắn đã bỏ nhà đi được hơn nửa năm qua, có lần Diệp Khanh đến khu nhà hàng thuộc khách sạn Night để gặp đối tác thì vô tình gặp Chu Minh Đăng đi cùng một cô gái đến quầy lễ tân nhận phòng, cử chỉ của cả hai dành cho nhau rất mùi mẫn, rõ ràng là một cặp đôi đang yêu nhau. Sau khi quan sát kỹ, anh ấy phát hiện cô gái đi cùng em trai mình chính là Nhậm Ninh Vân.
Gia đình Diệp Khanh kinh doanh ngành du lịch trong khi Nhậm gia nhiều đời làm giàu từ việc kinh doanh nhà hàng khách sạn. Anh ấy cũng từng hợp tác với gia đình Nhậm Ninh Vân trong việc giới thiệu khách du lịch ăn uống và nghỉ dưỡng tại chuỗi nhà hàng khách sạn của Nhậm gia. Vì vậy Diệp Khanh đã biết Ninh Vân từ lâu, chỉ cần nhìn thoáng qua liền nhận ra người quen.
Nghe anh kể rõ sự việc, Lam Yên vẫn không ngừng khó hiểu trong lòng:
- Nếu Nhậm Ninh Vân đã có người yêu thì sao cô ta lại nhất quyết muốn kết hôn với anh? Hơn nữa còn vì anh mà tự vẫn.
Giai Nghị lắc đầu, chuyện này thì anh cũng đành bất lực bó tay, tâm tư phức tạp của Nhậm Ninh Vân, anh chỉ đành chịu thua.
- Anh cũng không rõ, nhưng cũng chẳng muốn biết. Chuyện đó với anh không quan trọng. Mà chiều nay chúng ta đến công ty trễ một chút, anh muốn đưa em đến một nơi.
Chẳng rõ anh có bất ngờ gì muốn dành tặng cô đây, thật khiến Lam Yên không khỏi tò mò.
- Đi đâu vậy anh?
Anh nở nụ cười bí ẩn, lại là dáng vẻ tỏ ra mờ mờ ám ám, trông đáng ghét vô cùng.
- Lát nữa em sẽ biết.
Cô không nhịn được tò mò, thà anh giấu luôn đi, còn không thì nói thẳng ra, cứ như vậy khiến cô thắc mắc đến bồn chồn.
- Bật mí cho em một chút đi mà.
Nhìn vẻ mặt mong chờ của cô, Giai Nghị càng có hứng trêu vợ.
- Nếu anh bật mí thì đâu còn gì để em bất ngờ nữa.
Cô híp nhẹ mi mắt nhìn anh, chẳng rõ Huân Giai Nghị đang có ý đồ gì. Trông vẻ mặt hóng chuyện lại không được bật mí của cô khiến anh bật cười, Lam Yên có chút xấu hổ, cô đánh nhẹ vào ngực anh:
- Anh cười gì chứ, chẳng phải do anh cứ làm em tò mò.
Giai Nghị ngoài việc kinh doanh giỏi thì còn giỏi chọc vợ, mỗi lần trêu cô anh lại thấy rất có hứng thú. Đã ba mươi tuổi rồi mà có khác nào đứa trẻ to xác khi ở cạnh cô.
Anh cúi người, nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ hôn, lời nói nhỏ nhẹ đầy ngọt ngào:
- Chúng ta kết hôn đi, anh muốn chúng ta là vợ chồng hợp pháp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.