Lẳng Lơ Cho Anh Xem

Chương 12:




Editor: boobannana 🍌
- ----
Du Duyệt Duyệt không khỏi nhớ tới giấc mộng đêm qua, tuy không cùng một khung cảnh, nhưng đều là cùng một người.
Quý Lâm vẫn giúp cô giải vây giống như năm đó.
Hiện tại Du Duyệt Duyệt mới phát hiện hóa ra cô vẫn luôn thích anh. Nhưng còn anh thì sao? Cũng còn thích cô chứ?
Du Duyệt Duyệt không dám tưởng tượng đến đáp án nên cũng không thèm nghĩ đến nó nữa. Cho dù anh không còn thích cô, cô cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội này rồi hối hận.
Du Duyệt Duyệt "không cẩn thận" làm rớt đôi đũa trong tay, cô hô nhỏ một tiếng, cúi người xuống nhặt.
Mọi người xung quanh đang tán gẫu nhiệt tình, đương nhiên là vẫn có người chú ý tới động tĩnh phía bên này nhưng không ai để tâm.
Nửa thân trên của Du Duyệt Duyệt hoàn toàn biến mất khỏi mặt bàn, nhờ có lớp khăn trải dài đến tận chân nên cô cũng dễ dàng "làm việc" hơn.
Cô hơi vén khăn trải bàn lên, làm bộ sờ soạng tìm đôi đũa trên mặt đất nhưng thực tế lại chậm rãi tiến tới chỗ Quý Lâm.
Một bàn tay nhỏ nhắn mềm mại đụng phải mắt cá chân của Quý Lâm khiến anh giật mình thẳng lưng, nhưng là không có bất kỳ dấu hiệu khó chịu nào.
Điều này càng khiến Du Duyệt Duyệt tự tin hơn, cô nghiêng người về phía trước, tay nhỏ từng chút từng chút một sờ từ mắt cá chân hướng lên trên.
Trước đây mỗi lần nổi lên dục vọng, Du Duyệt Duyệt đều tự mình phát tiết nên những chuyện như quyến rũ người khác, cô vẫn còn là một tay mơ, nhưng cho dù là như vậy thì cô vẫn đủ sức để đối phó với Quý Lâm.
Hôm nay anh mặc bộ vest được may rất vừa vặn và tỉ mỉ, chất vải cao cấp phẳng phiu tôn lên dáng người cao lớn.
Ngay lúc Du Duyệt Duyệt vuốt ve bắp đùi của Quý Lâm liền cảm nhận được cơ thể người đàn ông này đang cứng đờ.
Cô vờ như là lơ đãng ép khuôn ngực mềm mại đầy đặn lên đầu gối anh.
Không chỉ riêng cơ bắp trên người Quý Lâm mà ngay cả đũng quần anh cũng căng chặt vì sung huyết.
Tuy anh có thể kiểm soát nét mặt của mình nhưng những người thân quen như Cao Trình vẫn có thể nhận ra điều khác thường, liền quan tâm hỏi anh có phải thân thể không khỏe hay không?
Giọng của Quý Lâm khàn khàn hơn ngày thường, “Không có.”
“Đúng rồi, tiểu Duyệt Duyệt đâu? Sao không thấy cậu ấy đâu hết?” Cao Trình nói xong còn nhìn trái nhìn phải.
Tất nhiên là Quý Lâm không thể nói rằng người đó đang ở trên đùi anh, thậm chí tay còn sắp chạm tới chỗ quan trọng.
“Không biết.”
Cao Trình “Ồ” một tiếng rồi lại bàn chuyện công ty với Quý Lâm.
Hiện tại hắn đang làm việc ở tập đoàn Quý thị, là giám đốc nhân sự, tiếp xúc với rất nhiều người và hiểu biết rất nhiều vấn đề nên thường hay trao đổi với Quý Lâm.
Nhìn khuôn mặt bình tĩnh này của Quý Lâm hoàn toàn không tưởng tượng ra anh đã sớm bị khiêu khích bởi dục vọng.
Đang lúc Du Duyệt Duyệt sắp chạm tới chỗ mấu chốt nhất thì bị một bàn tay to lớn bất ngờ giữ lại. Tuy chủ nhân bàn tay này không quá dùng sức nhưng vừa đủ để có thể khống chế hành vi của cô.
Du Duyệt Duyệt nhớ tới chuyện trong quá khứ, tức khắc liền cảm thấy mình như bị tạt một gáo nước lạnh. Cô khó chịu mà lắc lắc tay, cái tay kia lập tức buông lỏng ra.
Người ta vốn dĩ đã không muốn cô, cô còn tự mình đa tình làm cái gì? Du Duyệt Duyệt buồn bực trực tiếp chui ra khỏi gầm bàn.
Khi cô vừa ra tới, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp ửng hồng, đôi mắt to tròn lấp lánh, nhìn vô cùng quyến rũ, nhưng biểu tình lại không mấy vui vẻ.
“Tớ ra ngoài một lát.” Du Duyệt Duyệt vội cầm lấy túi xách của mình.
Những người khác đều không nghĩ gì nhiều, duy nhất có Đàm Linh là biết cô đang muốn chạy trốn.
Hai người chỉ trao đổi ánh mắt với nhau liền hiểu ý đối phương, chờ lát nữa Đàm Linh sẽ nói với mọi người là Du Duyệt Duyệt bận đột xuất nên về trước.
Du Duyệt Duyệt vừa rời đi, Quý Lâm liền bảo là mình có việc rồi theo sau. Mọi người đều nhìn nhau, trong lòng ai cũng hiểu rõ nhưng không nói ra.
Không khí trầm xuống một chút, nhưng rất nhanh đã náo nhiệt trở lại.
===
Du Duyệt Duyệt càng nghĩ càng tức đến mức nước mắt trào ra, hận không thể đánh Quý Lâm một trận nhừ tử. Nếu đã không thích cô, sao ngay từ đầu không trực tiếp cự tuyệt đi?
Cho cô hy vọng rồi lại dập tắt nó, sao có thể xấu xa như vậy?
Du Duyệt Duyệt ủ rũ định đi vào nhà vệ sinh lấy trứng rung trong cơ thể ra, nhưng do hai mắt cô nhòe đi vì nước mắt nên nhất thời nhìn lầm biển báo rồi vào WC nam.
Quý Lâm theo sát từ xa xa đã thấy Du Duyệt Duyệt đi nhầm, anh nhanh chóng sải bước về phía trước nhưng vẫn không kịp ngăn cô lại.
May mà lúc này trong đây không ai, Quý Lâm đang định nói cho Du Duyệt Duyệt biết nhưng cô vừa nhìn thấy anh liền nổi điên cầm lấy túi xách đánh người.
“Cái tên khốn nạn này, anh còn dám vào WC nữ! Đồ lưu manh! Đồ biến thái!”
Bỗng nhiên bên ngoài truyền đến tiếng giày da của đàn ông. Lúc này Quý Lâm cũng không rảnh quan tâm gì nữa, trực tiếp ôm lấy cơ thể cô trốn vào trong một buồng vệ sinh.
Du Duyệt Duyệt cảm giác được cơ thể mình nhẹ tâng, đang định nói gì đó thì miệng bị che lại.
Bên ngoài vang lên giọng nói của một người đàn ông, lúc này cô mới ý thức được mình đi nhầm WC.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.