Tề Hàn trở về biệt thự sau cuộc hẹn với đối tác lớn. Lúc này, ông nội Tề đã đưa theo Ciin đến thăm nhà anh, theo chân họ còn có ông Tề Hưng và một vài người vệ sĩ trong đội an ninh cấp cao.
Sự xuất hiện của họ tại phòng khách, không gây ngạc nhiên khi Tề Hàn trông thấy. Ngược lại, anh còn thong thả chào hỏi.
"Mọi người đến sao không báo trước, để con dặn người làm chuẩn bị cơm tối."
"Cơm canh đã có Ciin lo liệu tươm tất rồi, giờ chỉ việc vào ăn nữa thôi." Ông nội Tề hãnh diện nói.
Ciin ngồi bên cạnh cũng được một phen nở mày nở mặt, nhưng Tề Hàn căn bản không để trong tầm mắt.
Hiện tại, anh chỉ quan tâm tới cô gái của mình thôi. Vì sự vắng mặt vào giờ này, là điều không đúng. Mặc dù biết trước cuộc gặp gỡ vào tối nay, nhưng anh cũng đâu có bảo Cao Mẫn lánh mặt?
Quay qua nhìn Đào Cẩn, thì thấy anh ta cười ẩn ý, rồi nói:. Đam Mỹ Hài
"Lão đại, đừng để mọi người chờ lâu."
Bấy giờ, sắc mặt của người đàn ông đã không được vui. Có mặt ông nội và ba anh ở đây, mọi sự đều không được hấp tấp, nhưng không có nghĩa Tề Hàn sẽ bỏ mặc Cao Mẫn không lo.
"Mọi người cứ vào phòng ăn trước đi, con lên phòng một chút." Nói xong, anh liền nhanh chân tiến về phía cầu thang.
Thấy vậy, Đào Cẩn cũng nhanh nhẹn cúi đầu chào hai vị trưởng bối, rồi lập tức đi theo Tề Hàn.
Lên tới lầu hai, quả nhiên người đàn ông ấy liền tìm tới phòng riêng của Cao Mẫn. Mở cửa đi vào đã không thấy người đâu, lúc quay trở ra thì chạm mặt Đào Cẩn.
Không cần đợi anh hỏi, hắn đã nói:
"Biết tối nay nhà có khách, vì không tiện xuất hiện, nên cô ấy sang nhà Lý Giai Ngân ngủ tạm một hôm rồi."
"Ai cho phép cậu ăn nói lung tung trước mặt em ấy?" Chất giọng của Tề Hàn đã trở nên lạnh lùng.
Đào Cẩn cũng không phải dạng người mới vào, huống chi đối với Tề Hàn còn có mối quan hệ khác xa chủ tớ, nên hiện tại hắn không hề dè dặt, vẫn mạnh dạn đáp trả:
"Tôi chỉ sợ cô ta không hiểu chuyện, lại làm ra chuyện phiền phức cho cậu, nên mới nhắc khéo vài câu, bảo rằng đừng ra khỏi phòng. Ai ngờ, cô ta nghe xong liền không thèm về nhà nữa."
"Lập tức đón em ấy về đây cho tôi." Tề Hàn quả quyết ra lệnh.
Bấy giờ, thần sắc của Đào Cẩn chợt trở nên nghiêm túc, trong ánh mắt tựa hồ chút âu lo phức tạp.
"Lão đại, cậu có chắc khi gặp lại Cao Mẫn, ông chủ sẽ không nhận ra cô ta là con gái của Cao Tư Tồn? Lỡ như mọi chuyện bại lộ, cậu sẽ giải quyết như thế nào? Tôi thật sự rất lo lắng..."
"Chín năm trước đã quyết tâm bảo vệ em ấy, thì bây giờ vẫn vậy. Mau thay tôi đón em ấy về đi, muộn rồi."
Tề Hàn cất bước ra khỏi phòng, dứt khoát như cái cách anh ta tuyên bố vậy. Hết cách, Đào Cẩn chỉ còn biết tuân lệnh chấp hành.
Sau đó, bữa tối được diễn ra. Trong khi chờ Cao Mẫn được đưa về nhà, thì Tề Hàn lại bị đặt vào cuộc hôn nhân với Ciin.
"Dựa vào tử vi của hai đứa, thì ngày mồng 9 tháng sau là ngày tốt, rất phù hợp để tổ chức hôn lễ."
"Cháu vẫn chưa muốn kết hôn vào thời điểm này." Tề Hàn thẳng thắn gạt bỏ ý kiến do ông nội Tề đưa ra.
Điều đó, khiến bầu không khí của bữa ăn lại trở nên ngột ngạt.
"Tề Hưng, đây là cách dạy dỗ lại con trai anh đấy sao? Từ bao giờ mà mọi việc tôi đưa ra đều bị bác bỏ một cách thẳng thừng thế này hả?"
"Tề Hàn, còn không mau xin lỗi ông nội con." Ông Tề gằng giọng nhắc nhở.
Nhưng người đàn ông đó vẫn cứ điềm tĩnh như không, rồi nói:
"Hai người có thể bắt ép con làm bất cứ chuyện gì, ngoại trừ chuyện hôn nhân đại sự. Xin lỗi, con không thể cưới người mình không yêu."
Rầm...
"Tề Hàn, đừng có càng ngày càng quá quắc như thế." Ông nội Tề tức giận đập bàn, quát tháo.
Thấy vậy, Ciin cũng không im hơi lặng tiếng nữa. Cô nhìn người đàn ông một cách nghiêm túc, và tự tin cất giọng:
"Nếu anh cảm thấy tôi không xứng với anh, vậy chúng ta cứ từ từ tìm hiểu rồi hẵng quyết định cũng không muộn."
"Ciin, con không cần phải nhượng bộ vì nó. Ông đã hứa sẽ tác hợp cho hai đứa, thì nhất định sẽ thực hiện."
"Dạ không sao đâu ông, cháu cũng không muốn miễn cưỡng anh ấy. Nếu trải qua một thời gian, mà cháu vẫn không khiến anh ấy nảy sinh tình cảm với cháu, thì cứ xem như cháu không đủ bản lĩnh vậy."
"Cái con bé này, lúc nào cũng hiểu chuyện đến mức tự khiến bản thân thiệt thòi." Ông nội xoa đầu cô gái, ánh mắt khi nhìn Ciin thật ôn nhu.
Còn tới lúc ông nhìn sang cháu trai của mình, thì đôi nhãn quan lại uy nghiêm đến mức sắc lạnh.
"Từ giờ, Ciin sẽ ở lại đây. Con buộc phải đối xử tốt và vun đắp tình cảm với con bé, còn không, đừng trách ông nhẫn tâm."
"Ông..." Tề Hàn bất bình muốn lên tiếng, nhưng nửa chừng đã bị ông Tề ghì chặt vào cánh tay, ra hiệu anh nên im lặng.
Đúng lúc này, Cao Mẫn đã về tới, cô cũng nghe được đoạn cuối của câu chuyện vừa rồi, nên sắc mặt càng thêm đượm buồn. Một bước cũng không muốn đối diện, cô quyết định sẽ lặng lẽ đi lên phòng.
Nào ngờ, người tính không bằng trời tính, Cao Mẫn vừa quay lưng đã bị Ciin thấp thoáng nhìn thấy.
"Cô gái đó, là ai vậy?"