Lao Tù Ác Ma

Chương 61: Hạng ca? Hướng ca?




Lạc Hướng điên cuồng ngoài sự tưởng tượng của Lạc Tần Thiên, hắn không thể nào nghĩ tới một Lạc Hướng gầy yếu mảnh mai luôn ở trước mặt mình nhu hòa, sẽ ở trên người chính mình giống như một dã thú mất khống chế.
Cảm giác thời gian trôi qua rất chậm, giống như lê từng cây kim giây lách tách lê lết nhảy qua trước mắt Lạc Tần Thiên, khiến cho hắn cảm giác dằn vặt càng thống khổ hơn, khi hai chân chỉ hắn bị Lạc Hướng mở rộng trói ở hai bên, hắn triệt để từ bỏ giãy giụa, tùy ý để Lạc Hướng bừa bãi trên người mình.
Đến khi Lạc Hướng cũng thấm mệt, cậu rút khỏi thân thể Lạc Tần Thiên, dùng ngón tay mềm mại ôn nhu xoa bóp những bắp thịt đau nhức của Lạc Tần Thiên, khi đấy cứ nhìn những dấu vết màu đỏ trên người ca ca duy nhất thuộc về mình, Lạc Hướng lại kích động không ngừng, bắt đầu một cuộc chiến điên cuồng mới!
“Ca! Em có cảm giác càng ngày càng không thể rời bỏ anh, làm sao bây giờ….”
Rốt cuộc thành thục xử lý hết tất cả mọi chuyện, Lạc Hướng thỏa mãn nằm rạp trên lồng ngực Lạc Tần Thiên, ngón tay nhẹ nhàng trượt ở trên eo trơn láng của Lạc Tần Thiên, thấp giọng nỉ non cười khẽ.
“Chúng ta mãi mãi cũng không rời xa nhau có được không?” Lạc Hướng ngẩng đầu lên, cực kỳ ôn nhu nhìn Lạc Tần Thiên, lúc này Lạc Tần Thiên không nhúc nhích, nước mắt nơi khóe mắt đã khô, hai mắt nửa mở, tầm mắt vô định nhìn lên trần nhà, đối với Lạc Hướng cũng không phản ứng.
“Ca….” Lạc Hướng càng nhu hòa gọi lên một tiếng, xoa xoa gò má Lạc Tần Thiên, cũng dán gò má của chính mình vào mài miết “Ca, mỗi ngày em đều sẽ tới, nếu như em đi công tác, em cũng sẽ lén mang ca theo, sau đó mỗi một buổi tối, em đều muốn ngủ cùng với ca, đem những chuyện hưởng thụ nhất trên thế gian này mỗi tối cùng ca ôn tập một lần, nếu ca thích, em sẵn sàng ở dưới ca…. Có được hay không?”
“Cậu giết tôi đi!”
Bỗng nhiên, Lạc Tần Thiên thanh thanh lạnh lùng phun ra một câu, cả người bất động, vẻ mặt đau thương, thanh âm lãnh đạm nhưng tràn ngập tuyệt vọng.
Lạc Hướng nhất thời kinh hãi, trợn to hai mắt, cấp tốc nâng mặt Lạc Tần Thiên lên, kinh hoảng nói “Sao ca lại nói như vậy?! Tại sao có thể chứ?! Em không thể không có ca! Thế nên ca đừng nghĩ đến chuyện chết, tuyệt đối không thể!”
“Cậu thành công rồi Lạc Hướng” Lạc Tần Thiên vẫn tự mình nói, hai con mắt đen kịt trống rỗng nhìn đèn treo trên trần nhà, buồn bã nói “Rốt cuộc cậu cũng khiến tôi thất bại thảm hại, hiện tại, ngay cả tôn nghiêm cũng không lưu lại cho tôi, tôi chịu thua, chịu thua, chịu thua….”
“Ca” Lạc Hướng run rẩy vỗ về khuôn mặt Lạc Tần Thiên “Đừng như vậy mà! Cầu xin anh đừng như vậy!”
Lạc Hướng kinh hoảng cầu xin, nhưng Lạc Tần Thiên dường như không nghe thấy, trong miệng vẫn không ngừng lặp lại tiếng “Chịu thua” kia, dáng vẻ, như người bệnh tâm thần!
“Em sai rồi! Em xin thề, về sau tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy với ca nữa! Em xin thề!”
Nhìn dáng vẻ Lạc Tần Thiên như sắp phát điên, Lạc Hướng gấp gáp đến độ muốn khóc, cậu vội vàng cởi hết trói trên người Lạc Tần Thiên ra, ôm lấy Lạc Tần Thiên vào ngực mình, trong thanh âm mang theo tiếng khóc “Ca, tha lỗi cho em được không? Cầu xin anh đừng làm em sợ, em không thể chịu nổi!”
Lạc Tần Thiên cảm thấy cực kỳ mệt mỏi, hắn cảm giác mình không còn đủ sức lực để đấu đá cái gì với Lạc Hướng nữa, liền hơi giãy giụa, không muốn lại tức giận mắng chửi, thậm chí ngay cả mở mắt cũng cảm thấy rất mất sức!
Lạc Hướng đem thân thể vô lực của Lạc Tần Thiên đỡ đến phòng tắm, để hắn ngồi ở bên trong bồn tắm lớn, sau đó dùng vòi hoa sen nhẹ nhàng phun toàn thân Lạc Tần Thiên để thanh tẩy, nhìn Lạc Tần Thiên luôn kiên cường lạc quan hiện tại như xác chết, Lạc Hướng cúi đầu, đau lòng đến nghẹt thở, miệng không ngừng nói xin lỗi.
“Ca, anh muốn trừng phạt em thế nào em cũng đồng ý, cầu xin anh đừng không để ý đến em được không?”
Lạc Hướng nắm chặt lấy tay Lạc Tần Thiên, dùng sức đánh vào trên mặt của mình “Ca, anh đánh em đi! Dùng sức đánh em đi!”
Lạc Tần Thiên không chút phản ứng lại, mi mắt hơi mở, không nói một lời nào.
Lạc Hướng đỡ Lạc Tần Thiên lên giường, Lạc Tần Thiên nhắm hai mắt lại, bất luận Lạc Hướng nói cái gì, Lạc Tần Thiên cũng không đáp lại!
Lạc Hướng vén một góc chăn lên, cũng nằm tiến vào, gối lên bên trong khuỷu tay Lạc Tần Thiên “Ca, em yêu anh…. so với anh yêu người con trai kia còn sâu hơn…. Cầu xin anh cũng yêu em có được không….”
………………………
Tối hôm sau, Lạc Hướng lần thứ hai đi tới gian phòng này, bưng mấy món ăn sáng đầy đủ hương vị.
Lúc này Lạc Tần Thiên yên tĩnh dựa vào đầu giường, trong tay nắm điều khiển ti vi, hai mắt lành lạnh nhìn chằm chằm vào chiếc LCD trên tường, trạng thái giống như người thực vật!
Lạc Hướng đem thức ăn đặt ở cái bàn trên giường, tiếp tục nói “Ca, lại ăn một chút đi, từ tối qua tới giờ ca vẫn chưa ăn gì hết.”
Lạc Tần Thiên vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, điều khiển ti vi trên tay không ngừng đổi kênh, vẻ mặt từ đầu đến cuối đều không có bất kỳ biến hóa nào.
Dáng vẻ tiêu cực của Lạc Tần Thiên thực sự khiến Lạc Hướng đau nhói!
“Ca tự do rồi, em đã giải thích rõ ràng với cao tầng Lạc gia tộc, phát súng kia vì vô tình cướp cò, không phải ca có ý định mưu sát em” Lạc Hướng ngồi bên mép giường, thanh âm êm dịu nói.
Lạc Tần Thiên rốt cuộc dáng vẻ không lại âm u đầy tử khí nữa, quay đầu có chút hoài nghi nhìn Lạc Hướng.
Thấy Lạc Tần Thiên rốt cuộc chịu nhìn mình, bên trong tâm Lạc Hướng kích động không thôi.
“Ăn no, em sẽ mang ca ra ngoài.” Lạc Hướng ôn nhu cười nhẹ giọng nói.
Lạc Tần Thiên có chút hoài nghi, nhưng cuối cùng cũng không nói gì thêm, vén chăn lên ngồi ở mép giường, bắt đầu chậm rãi dùng cơm, trong dạ dày có đồ ăn, sắc mặt cũng trở nên tươi tỉnh hơn, chờ khi ăn no thả bộ đồ ăn trên tay xuống, Lạc Hướng đột nhiên mỉm cười hôn nhẹ lên mặt Lạc Tần Thiên một cái, giống như đứa trẻ khẽ cười nói “Quá tốt rồi, ca sống lại rồi.”
“Lời cậu vừa nói có thật không?” Lạc Tần Thiên nhịn xuống kích động muốn động thủ, không nhanh không chậm hỏi.
“Đương nhiên là thật, hơn nữa bắt đầu từ lúc ca rời khỏi khu dưới lòng đất này, ca sẽ không còn là thành viên Lạc gia tộc nữa, tuy rằng trước đó thủ tục để ca rời khỏi còn chưa kịp có hiệu lực, thế nhưng bởi vì ca “ngộ thương” em (giống như ngộ sát, vô tình làm bị thương), nên cao tầng Lạc gia tộc trực tiếp để ca rời khỏi gia tộc. Lạc Hướng vui vẻ nói.
“Tôi làm sao biết được đây có phải quỷ kế mới của cậu không?” Lạc Tần Thiên không chút khách khí âm lãnh nói.
“Ca, em thay đổi rồi.” Lạc Hướng là nói thật “Em xin thề về sau sẽ không để ca phải thống khổ nữa, em muốn nỗ lực để ca cười, để ca hạnh phúc, đây chính là giấc mơ một đời của em!”
“Nói như vậy, cậu đồng ý vì tôi chịu đựng tất cả?” Lạc Tần Thiên nhướng mày, lạnh lùng nghi vấn.
“Ừm!” Lạc Hướng gật đầu liên tục.
Lạc Tần Thiên đột nhiên đứng dậy đi tới trước mặt Lạc Hướng, tầm mắt lại âm thầm liếc nhìn cửa, nhàn nhạt hỏi “Cửa có thủ hạ của cậu không?”
“Không có!” Lạc Hướng không chút suy nghĩ cười nói “Bọn họ đều ở bên ngoài cổ lâu, toàn bộ phòng dưới đất, chỉ có mỗi ca với em thôi.”
“Vậy thì tốt!” Lạc Tần Thiên nhếch miệng cười, thanh âm tà khí hồi đáp, nhìn nam nhân trước mắt cười mê người, hai mắt âm hiểm híp lại, đột nhiên giơ lên nắm đấm, một quyền trực tiếp khiến Lạc Hướng ngã xuống ở trên giường.
“Ca!” Lạc Hướng thống khổ ôm một bên mặt bị đánh, quay đầu kinh ngạc nhìn Lạc Tần Thiên.
Lạc Tần Thiên vẻ mặt bình tĩnh, quỳ một gối lên giường, một tay kéo cổ áo Lạc Hướng lại trước mặt mình, một quyền nện ở trên bụng Lạc Hướng, Lạc Hướng đau đến không đứng lên nổi, trên trán toát ra một mảnh mồ hôi nhỏ, vừa mới chuẩn bị mở miệng nói chuyện, tóc đột nhiên bị Lạc Tần Thiên tóm lấy kéo về sau, da đầu đau nhức khiến Lạc Hướng thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh, mặt bị ép ngửa lên, thống khổ nhìn Lạc Tần Thiên giờ khắc này để lộ khuôn mặt dữ tợn.
Lạc Hướng biết, giờ khắc này, Lạc Tần Thiên hận cậu thấu xương!
“Ngươi tên tiện nhân!!” Lạc Tần Thiên phẫn nộ giơ quả đấm lên, ầm ầm hạ xuống trên mặt Lạc Hướng.
Có lẽ vì quá đau nên Lạc Hướng theo bản năng giơ tay che mặt lại, thấp giọng nghẹn ngào cầu xin “Ca…. đừng…. đừng đánh…. em sai rồi…”
Lạc Tần Thiên căn bản không nghe lọt câu xin tha của Lạc Hướng, giữ hai tay Lạc Hướng ép lên đỉnh đầu, một tay khác thô bạo xé rách quần áo của Lạc Hướng.
Nghĩ đến chuyện xảy ra tối qua, Lạc Tần Thiên liền cảm thấy không thể khống chế được chính mình, hắn muốn xé nát nam nhân dưới thân mình, muốn mạnh mẽ, mạnh mẽ mà dằn vặt hành hạ cậu! Hắn cảm thấy mình rất oan uổng, người này dám giam cầm hắn lại! Thậm chí còn dám điên cuồng ép bức hắn!
Loại chuyện đó, Lạc Tần Thiên xưa nay đều chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày phát sinh ở trên người mình!
“Cậu rất thích làm chuyện này đúng không?!” Lạc Tần Thiên giận dữ cười, dáng vẻ cực kỳ khủng bố, một giây sau, đột nhiên mạnh mẽ mở rộng nơi tư mật yếu ớt của Lạc Hướng, rồi cầm lấy điều khiển ti vi dùng sức tiến vào bên trong thân thể Lạc Hướng, lấy cách thức người ta khó có thể chịu đựng được tra tấn Lạc Hướng! Ở thời điểm Lạc Hướng bị đau đớn kích động đến mức rơi nước mắt thì Lạc Tần Thiên đột nhiên phủ ở trên người Lạc Hướng, há miệng dùng sức cắn xuống da thịt Lạc Hướng, từng nơi bị cắn, thậm chí hiện lên tia máu đỏ!
“Ca….. xin anh thả em ra…..đau…. đau quá….” Lạc Hướng bật khóc, khó chịu không gì bằng cảm giác bị đâm nhói nơi hạ thân, cậu thậm chí cảm thấy Lạc Tần Thiên như sắp hủy hoại cậu!
Lạc Tần Thiên điên cuồng một lúc mới buông Lạc Hướng ra, tra tấn đau đớn mạnh mẽ khiến Lạc Hướng không ngừng run rẩy, cậu có chút sợ sệt nhìn ca ca của chính mình, nhỏ giọng nói “Ca….. anh…. đã nguôi giận chưa?”
“Đừng để tôi gặp lại cậu!”
Sau khi xuống giường, Lạc Tần Thiên gằn giọng một câu, sau đó không quay đầu lại mà đi thẳng rời khỏi phòng!
Lạc Hướng vất vả đứng dậy, nhìn bóng người biến mất nơi cửa, hơi bình tĩnh lại, cầm điện thoại di động lên, gọi điện thoại ra lệnh cho thủ hạ tiếp tục giám thị Lạc Tần Thiên, sau đó mặc vào quần áo tử tế, bước xuống giường, đỡ tường chậm rãi đi ra ngoài.
Tất cả, vẫn còn chưa kết thúc tại đây!
Jian: Lạc Hướng đúng chuẩn Yandere luôn, nhiều lúc em này làm bạn rét vãi:(((((
………………………
Lạc Tần Thiên rời khỏi gia tộc, với lý do là ngộ thương Lạc Hướng, cho nên người của Lạc gia tộc không ai dám một mình đi gặp hắn cả.
Lạc Tần Thiên cũng không lập tức rời khỏi nước Đức, hắn biết người của Lạc Hướng vẫn còn đang theo dõi mình, lấy kinh nghiệm mấy lần trước, sợ là cho dù hắn có thần thông quảng đại đến đâu, cũng chưa chắc chạy trốn được khống chế của Lạc Hướng! Thế nên Lạc Tần Thiên cũng không muốn trốn trốn tránh tránh, đơn giản làm trước những chuyện mình muốn làm!
Điều đầu tiên Lạc Tần Thiên muốn làm, chính là tìm người của Nanh Bang tính sổ, tốt nhất là gặp được lão đại Nanh Bang trong truyền thuyết “Hạng ca”! Người này được xem là thủ lĩnh hắc bang lớn nhất nước Đức, nhưng liên tục hai lần hãm hại hắn, nếu bọn họ tuân thủ quy tắc cầm tiền làm việc, vậy hắn cần phải tìm bọn họ lấy lại số tiền kia! Kỳ thực mục đích chính của Lạc Tần Thiên chính là muốn điều tra rõ ràng, quan hệ của Lạc Hướng và Nanh Bang!
Cậu ta có thể dễ dàng thoát ra khỏi Nanh Bang, thậm chí còn phái người bắt hắn ngay ở trên địa bàn của Nanh Bang, đủ để chứng minh Lạc Hướng cùng Nanh Bang có mối quan hệ cực kỳ mật thiết!
Lạc tần Thiên như trước đi tới một nhà hàng gia đình kia tìm người liên hệ với người của Nanh Bang, nhưng còn chưa nói rõ lý do mình tìm đến, liền bị người của Nanh Bang mời đi gặp “Hạng ca”.
Lạc Tần Thiên dĩ nhiên không thể chờ đợi được nữa, có rất nhiều chuyện, trực tiếp hỏi “Hạng ca” càng tốt hơn, huống gì, Lạc Tần Thiên đối với nhân vật “Hạng ca” thần bí này cực kỳ tò mò, ngược lại nếu hắn có quay lại thành phố Y tiếp tục tìm Phục Luân trợ giúp, chẳng bằng kết bạn với lão đại Nanh Bang này còn có lợi ích hơn nhiều!
Lạc Tần Thiên mở cửa phòng khách ra, thấy rõ nam nhân ngồi bên trong gian phòng, đại não nhất thời vù một hồi!
Thì ra là như vậy! Ra là như vậy!
Hạng ca? Hướng ca? Lạc Hướng?!!!
Hắn nên sớm nghĩ đến!!
(Jian: Quá mệt mỏi với đôi này =.=’)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.