Nói đến sơ đồ phân tích tính cách này, Tiểu Xuân thật sự rất siêu đấy.
Anh liên lạc với thầy hướng dẫn của Thẩm Lục ở bên Anh, mới đầu chỉ đơn thuần là hàn huyên hỏi thăm nhau, cứ thế hàn huyên lin tinh, rồi Tiểu Xuân nói đến vấn đề y học với ông.
Nói đến vấn đề này, không ngờ ông lão cuồng thử nghiệm khoa học đó lại cảm thấy rất có duyên với Tiểu Xuân, sau đó rồi nói đến sơ đồ phân tích tính cách.
Tiểu Xuân thấy hay quá, rồi nói với ông, vậy ông làm bản phân tích so sánh cho con, để con xem nó có bí ẩn đến thế không.
Vậy là ông đã nhận lời ngay lập tức.
Tốc độ của ông lão cuồng khoa học đó đúng là nhanh thật, chỉ mất mấy ngày thôi đã làm ra một bộ sơ đồ phân tích tính cách hoàn chỉnh, ông thậm chí còn ghi chú cẩn thận những điểm quan trọng.
Tiểu Xuân lấy được bản sơ đồ này, vừa nhìn cái, trời ơi, cảm thấy thật là đáng kinh ngạc!
Khi Tiểu Xuân đưa số liệu sơ đồ phân tích tính cách này cho Hạ Nhật Ninh, anh vừa xem cái, đã nhìn ngay thấy có điểm không bình thường.
Hàn Tắc Phương này xuất hiện thật sự quá trùng hợp.
Người này thật ra rất tài năng, nhưng lúc ở thị trấn suối nước nóng, lại quá che giấu bản thân.
Vào lúc giây phút sống còn, anh ta có thể bình tĩnh đến vậy, thậm chí còn không màng sống chết.
Nếu anh ta có thể cùng với Hạ Nhật Ninh kháng cự hiệu quả nhất, số người tử vong sẽ không nhiều như vậy.
Vậy, rõ ràng là lúc ở thị trấn suối nước nóng, anh ta đã cố tình che giấu thực lực của bản thân.
Vậy vấn đề nằm ở chỗ, vì sao anh ta lại phải che giấu thực lực của mình?
Số lần anh ta xuất hiện trước mặt Thẩm Thất không nhiều, nhưng lại qua lại quá thân thiết với Triệu Văn Văn, khiến Triệu Văn Văn quay sang yêu anh ta.
Nếu nói anh ta có hứng thú với Triệu Văn Văn, vậy tại sao lại tỏ tình với Thẩm Thất, vào đúng bữa tiệc Triệu Văn Văn tạm biệt sân khấu, khiến Triệu Văn Văn xấu hổ đến vậy.
Tính cách không ổn định nắng mưa thất thường, khiến người khác rất khó nắm bắt, so sánh với tính cách thời niên thiếu của Đan Nhất Bàng, có điểm giống nhau đến kinh ngạc,
Tuy dấu vết của Đan Nhất Bàng để lại không nhiều, nhưng Tiểu Xuân đã sử dụng nhiều mối quan hệ, đã khôi phục một số sự kiện xảy ra vào thời thơ ấu của Đan Nhất Bàng.
Dựa vào những sự kiện này tổng hợp tính cách của Đan Nhất Bàng, sau đó căn cứ theo môi trường sống của anh ta tiến hành mô phỏng.
Biểu đồ trưởng thành của anh ta, và tính không ổn định nắng mưa thất thường của Hàn Tắc Phương, có điểm trùng hợp đến tám mươi phần trăm.
Cộng thêm tuổi của hai người cũng sàn tuổi nhau.
Vì vậy, Hạ Nhật Ninh có một suy đoán mạnh rạn: Đan Nhất Bàng chính là Hàn Tắc Phương!
Nếu suy đoán này là đúng, vậy là có thể giải thích vì sao Hàn Tắc Phương lại thay đổi nhanh chóng đến vậy, thậm chí còn cố ý tiếp cận Thẩm Thất.
Bây giờ chỉ là suy đoán, cần phải có thêm một bước nữa để chứng thực.
Đó chính là, nếu Đan Nhất Bàng chính là Hàn Tắc Phương, vậy tên chủ mưu đứng sau lại là ai đây?
Tên chủ mưu đứng sau chuyện này là Đan Nhất Bàng hay là Hàn Tắc Phương?
Nếu thật như vậy, mối quan hệ thật sự của anh ta với Trân Tân Xà thị trấn nước nóng là như thế nào?
Trâu Tân Xà sau khi thuê nhà ở lại thị trấn suối nước nóng, đã xảy ra tai nạn, hai việc này có liên quan đến nhau không?
Tất cả tất cả những việc này, cần phải có bằng chứng rõ ràng vạch trần, hoặc người đương sự phải trực tiếp thú nhận.
Vì vậy, mạo hiểm thích đáng, là điều cần thiết.
Hạ Nhật Ninh từ trước tới giờ không bao giờ là người ham hố an nhàn.
Đứng trên cao suy nghĩ về những mối nguy hiểm, là việc anh luôn luôn làm.
Vì vậy, khi Hạ Nhật Ninh nghe tin Hàn Tắc Phương đã đến đây, không hề cảm thấy ngạc nhiên hay quá kinh ngạc, anh chỉ cười nhẹ một cái, chuẩn bị thật tốt để đối phó với người đàn ông nắng mưa thất thường này.
Hạ Nhật Ninh nắm tay Thẩm Thất đi đến đó, mấy người đối mặt thẳng với nhau.
Thẩm Thất tức giận nhìn Hàn Tắc Phương, mặt Hàn Tắc Phương tỏ ta rất gượng gạo.
Hàn Tắc Phương không ngừng xoa hai tay vào nhau nói: “xin lỗi, tôi không biết mọi người đều ở đây hết. Tôi...được rồi, tôi đi, tôi rời khỏi chỗ này.”
Hạ Nhật Ninh cười nhẹ nói: “không cần đâu. Mọi người đã mua nhà ở đây rồi, tất nhiên là có quyền cư trú. Chúng tôi cũng không có lý do gì, đuổi mọi người rời khỏi nhà của mình. Chỉ phiền mọi người lúc mở party, đừng có mở nhạc to quá. Tiểu Thất buổi tối hơi khó ngủ.”
Thẩm Thất nhìn Hạ Nhật Ninh, cười rất ngọt ngào.
Nhìn trạng thái thoải mái của Thẩm Thất khi đối diện với Hạ Nhật Ninh, đôi mắt của Hàn Tắc Phương như tối hẳn xuống.
“Xin lỗi, vừa rồi tôi hơi thất lễ, tôi tưởng khu này không có người ở. Chúng tôi sẽ lưu ý. Vậy, tôi không làm phiền mọi người ngắm trăng nữa, ngủ ngon!” Khi Hàn Tắc Phương nói câu này, đã nhìn Thẩm Thất một cái đầy ẩn ý, rồi quay người rời đi.
Nhìn bóng dáng của Hàn Tắc Phương, Thẩm Thất không kìm nổi nói: “sao lại có thể trùng hợp đến mức độ này chứ?”
Phạm Thành Phạm Ly cười hi hi nói: “đúng đấy, sao lại có thể trùng hợp đến thế chứ? Vì vậy, nếu không phải là trùng hợp, thì sẽ là cố tình!”
Phạm Thành Phạm Ly nói xong, nhìn Thẩm Thất nháy mắt.
Thẩm Thất sợ quá dựng hết tóc gáy: “mọi người đang nói, anh ta đến theo dõi em?”
“Theo dõi hay không thì không biết, hắn chỉ đến trước chúng ta thôi.” Phạm Thành Phạm Ly nói: “hắn đã ở đây hai ngày rồi đấy. Nhưng trước khi chúng ta đến đây, đã chuẩn bị một số việc. Nói theo cách khác, lúc chúng ta đang làm công tác chuẩn bị, hắn đã đến đây rồi.”
Hạ Nhật Ninh lập tức nói: “được rồi, đừng có dọa Tiểu Thất nữa.”
Phạm Thành Phạm Ly lập tức không nói gì nữa.
Thẩm Thất lo lắng nhìn Hạ Nhật Ninh, Hạ Nhật Ninh lập tức nói: “bất luận mục đích của hắn là gì, chỉ cần không nguy hại đến chúng ta là được rồi. Còn những chuyện khác, mặc kệ hết đi.”
Thẩm Thất gật đầu, ra hiệu tán thành.
Người đàn ông này, tốt nhất là nên giữ xa khoảng cách.
Đúng là phức tạp quá.
Sùng Minh không xấu xa như anh ta.
Sùng Minh tuy giết người không chớp mắt, nhưng lại rất chân thành trong chuyện tình cảm.
Khi Sùng Minh đã nhận định Thẩm Lục, 5 năm không hề thay đổi! Thậm chí vì Thẩm gia sẵn sàng hy sinh cả tính mạng của mình!
Hàn Tắc Phương này nay thích người nọ mai thích người kia, ngày hôm qua mới thề non hẹn biển với Triệu Văn Văn, ngày hôm sau đã nói với người con gái khác là thích người ta từ lâu!
Loại đàn ông cặn bã này, hãy tránh thật xa!
Văn Nhất Phi dắt tay Lưu Nghĩa đi từ xa tới, thấy mọi người đều đứng ở đó, lập tức nói: “mọi người còn chưa ngắm trăng hả! Chúng tôi đã đi dạo một vòng, chuẩn bị nghỉ ngơi rồi.”
Phạm Thành Phạm Ly cười hi hi nói: “vừa rồi hàng xóm có sang, cậu đoán xem là ai? Là người quen đấy!”
Văn Nhất Phi hỏi thẳng luôn: “đừng có vòng vo nữa, nói đi, là ai?”
“Hàn Tắc Phương.” Phạm Ly trả lời thẳng luôn.
“Trời đất!” Văn Nhất Phi lập tức kêu lên: “đúng là oan hồn đeo bám.”
“Được rồi, chúng ta về nghỉ ngơi thôi.” Hạ Nhật Ninh nhìn sang nhà bên cạnh với ánh mắt đầy ẩn ý nói: ‘không còn sớm nữa rồi.”
Mọi người đều gật đầu đồng ý.
Sau khi về đến phòng, Thẩm Thất nằm bên cạnh Hạ Nhật Ninh, đã chìm vào giấc ngủ rất nhanh.
Tiểu Hạ và Tiểu Xuân đã chờ sẵn ở ngoài phòng.
Tiểu Hạ nói nhỏ: “chúng em sang bên đó xem sao.”
“Cẩn thận đấy.” Hạ Nhật Ninh gật đầu: “tình hình không ổn, lập tức rút về.”