Liệt Nữ Đấu Phu

Chương 5:




Không muốn trầm mê
Nhưng cũng không muốn xa rời
Thành thói quen dán chặc nhiệt độ cơ thể ngươi……
Hoàn toàn không để ý tới lời Đoan Mộc Thần cảnh cáo, ngược lại cố ý làm trái ý hắn, nửa tháng này Hướng Tiểu Danh dường như mỗi ngày đều ở chung một chỗ với Thẩm Thiệu Văn.
Ỷ vào một thân võ nghệ, nàng không cho là ở chung với Thẩm Thiệu Văn tao nhã sẽ có nguy hiểm gì, hơn nữa cũng biết hắn hơn nửa tháng, hắn giống như mặt ngoài là một người tốt!
Đoan Mộc Thần còn nói cái gì Thẩm Thiệu Văn không đơn thuần? Wow! Nói hưu nói vượn, hắn so với mỗi người cũng rất đơn thuần!
Hướng Tiểu Danh ở trong lòng hừ một tiếng, hôm nay nàng vẫn cùng Thẩm Thiệu Văn ra cửa, đang đi dạo chợ.
Bởi vì … nửa tháng này nàng thường đi chung với Thẩm Thiệu Văn, cho nên phụ thân rất mừng rỡ, cho là có hi vọng gả nữ nhi đi, mỗi ngày đều cười toét miệng.
Hướng Tiểu Danh cũng lười giải thích, đối với Thẩm Thiệu Văn nàng không có cảm giác gì, ra ngoài với hắn chỉ vì muốn chọc tức Đoan Mộc Thần.
Nhưng mà…… Đoan Mộc Thần thậm chí không có bất kỳ phản ứng nào! Hơn nữa, nữa tháng này nàng căn bản chưa từng thấy mặt hắn nửa lần!
Điều này hơi lạ, tên kia bình thường hai ba ngày liền mò lên giường của nàng, nhưng lần này suốt nửa tháng cũng không có xuất hiện……
Không thấy được Đoan Mộc Thần,làm lông mày Hướng Tiểu Danh nhíu lại càng ngày càng chặc.
Tình hình này bắt đầu kể từ khi nữ nhân gọi là Qúy Nhã Ngâm xuất hiện mới có, chẳng lẽ mấy ngày nay hắn ở chung một chỗ với Qúy Nhã Ngâm?
Nghĩ tới đây một cảm giác vừa đau vừa buồn bực từ trong lòng hiện mở,Hướng Tiểu Danh có loại khó chịu không nói nên lời, có chút tức giận, lại có chút phiền……
Thật không giải thích được!
Đoan Mộc Thần không đến phiền nàng,cách xa nàng,nàng không phải nên cao hứng mới đúng, đáng lý phải đốt pháo ăn mừng? Nhưng nàng tại sao một chút cao hứng cũng không có, ngược lại cảm thấy buồn bực đây?
Ngay cả cố ý cải lời hắn, mỗi ngày đều ở chung với Thẩm Thiệu Văn xem hắn có phản ứng gì,nhưng vẫn không thấy bóng dáng làm cho nàng cảm thấy cả người buồn bực đến không chịu được!
“ Xú nam nhân!Không biết chết ở chỗ nào rồi?” Nàng không phải nhớ hắn,nàng chẳng qua là…… cảm thấy rất buồn bực, lần đầu tiên không biết được được tung tích của hắn làm cho nàng cảm thấy trong lòng có vị chua chát khuếch tán.
“ Hướng cô nương,cô nương đang nghĩ chuyện gì?” Thấy Hướng Tiểu Danh nảy giờ không nói gì, Thẩm Thiệu Vân quan tâm nhìn nàng, gương mặt vẫn rất lịch sự.
“ Không có gì.” Hướng Tiểu Danh cạn sạch sức lực cảm thấy phiền toái,nàng không còn hăng hái tiếp tục ở chung một chỗ với Thẩm Thiệu Văn.” Thật xin lỗi, ta nghĩ mình nên về trước.”
“ Tại sao? Chúng ta không phải vừa mới ra ngoài sao?” Thẩm thiệu Văn sửng sốt một chút, nhanh chóng mở miệng giữ lại.
“ Ta nhớ tới còn có việc cho nên muốn về trước.” Hướng Tiểu Danh thuận miệng tìm một lý do có lệ.
“ Như vậy sao!” Mặt Thẩm Thiệu Văn có chút đáng tiếc.” Ta gần đây đạt được một thanh danh kiếm,nên hôm nay vốn muốn mời Hướng cô nương đến Minh Thiên Sơn trang ngồi một chút, thuận tiện thưởng thức thanh kiếm đó.”
Nghe được danh kiếm, Hướng Tiểu Danh miễn cưỡng có một tia hứng thú.” Kiếm gì?”
“ Đó chính là thượng cổ danh kiếm– Thiên Tương.” Thấy Hướng Tiểu Danh thấy hứng thú, Thẩm Thiệu Văn nhanh mở miệng.
“ Bảo kiếm?!” Nghe tên thế ánh mắt Hướng Tiểu Danh cũng sáng lên.” Có thật không? Huynh thật sự có thanh kiếm này?”
“ Đúng! Ta tốn không ít ngân lượng khó khăn lắm mới lấy được, ta biết Hướng cô nương nghe thấy nhất định có hứng thú.” Thẩm Thiệu Văn cười gật đầu.
Nàng đương nhiên có hứng thú với người có được thượng cổ danh kiếm này, Hướng Tiểu Danh nghĩ đến có thể tận mắt nhìn thấy thanh kiếm này liền cực kỳ hưng phấn.
“ Nếu như Hướng cô nương muốn nhìn thử, vậy cô nương có bằng lòng theo ta đến Minh Thiên Sơn trang hay không?” Thẩm Thiệu Văn cười nhẹ, hữu lễ hỏi thăm.
“ Đương nhiên được!” Hướng Tiểu Danh không chút nghĩ ngợi lập tức gật đầu, đầy trong đầu cũng bị “ người có thể “ chiếm giữ, nói đi là đi!”
Hướng Tiểu Danh vui vẻ nói, nhưng lời vừa mới dứt đột nhiên có một giọng nói từ phía sau truyền đến –
“ Hướng Tiểu Danh!”
Nàng sửng sốt nhìn lại đầu lông mày lập tức vén lên.Đoan Mộc Thần? A! Cuối cùng đã nhìn thấy hắn!
Hơn nữa bên cạnh hắn vẫn là Quý Nhã Ngâm đi theo, xem ra tình cảm rất tốt!
Hướng Tiểu Danh nhớ đến chua chát,trong lòng cũng đi theo bốc lửa giận ngùn ngụt, tránh cũng không tránh,cao ngạo giương khuôn mặt nhỏ nhắn lên yên lặng nhìn thẳng vào Đoan Mộc Thần.
………………..
Hắn sớm nên đoán được nữ nhân này tuyệt sẽ đối không dễ nghe lời hắn!
Gương mặt Đoan Mộc Thần lạnh lẽo nhìn thấy Hướng Tiểu Danh và Thẩm Thiệu Văn hàn huyên nhiệt liệt như vậy,lửa giận trong lòng đột nhiên dân cao,nhưng hắn cũng không thay đổi sắc mặt vẫn lạnh lùng như trước.
Nửa tháng này hắn bận rộn bàn chuyện đón tiêu ở nhà họ Qúy, cho nên không có thời gian tìm nàng, hôm nay mới cùng Qúy Nhã Ngâm trở lại Cảnh Dương thành,vốn nghĩ buổi tối sẽ đi tìm nàng, không nghĩ tới vừa vào cửa thành liền nhìn thấy nàng ở chung một chỗ với Thẩm Thiệu Văn.
Nữ nhân đáng chết nàỳ!
Thấy Đoan Mộc Thần lạnh lùng nhìn nàng, Hướng Tiểu Danh ưỡn ngực cao ngạo nhìn hắn,” Hừm! Thật là đúng dịp nha! Không nghĩ tới ở nơi này cũng có thể chạm mặt ngươi!”
Hừ! Cuối cùng để cho nàng chờ đến!
Hướng Tiểu Danh trẻ con nhớ lại, hơn nữa phát hiện Đoan Mộc Thần tựa hồ phẫn nộ, nàng càng vui vẻ hơn,khóe miệng giương lên càng cao.
Ha ha, nàng chính là muốn làm trái lời hắn, chính là muốn để hắn tức giận, hắn càng tức giận nàng càng cao hứng, càng vui sướng!
“ Đúng! Thật sự rất đúng dịp!” Đoan Mộc Thần lạnh giọng hừ nói, thấy nàng cười đắc ý vậy, mâu quang lóe lên lập tức hiểu tâm tư của nàng.
Xem ra hắn càng tức giận nữ nhân này càng đắc ý.
Nghĩ tới đây Đoan Mộc Thần giận quá thành cười,” Đúng! Ta mới cùng Nhã Ngâm trở lại Cảnh Dương thành,không nghĩ tới vừa vào thành liền đụng phải nàng.”
“ Các ngươi đi đâu?” Nghe được hắn và Qúy Nhã Ngâm ra ngoài, Hướng Tiểu Danh lập tức nhăn lại mày,không chút nghĩ ngợi liền hỏi ra miệng.
“ Cô quản ta và Đoạn Mộc đại ca đi đâu sao?” Quý Nhã Ngâm không khách khí trả lời,thân thể mềm mại dán chặc ở bên cạnh Đoan Mộc Thần, đôi mắt đẹp tràn đầy địch ý nhìn Hướng Tiểu Danh.
Nàng nhạy cảm nhận thấy được, cô nương trước mắt hình như có quan hệ không đơn thuần với Đoan Mộc Thần, điều này làm cho nàng đề phòng.
Quý Nhã Ngâm xen mồm làm lông mày Hướng Tiểu Danh nhíu chặt hơn, hơn nữa thấy bộ dáng nàng thân mật với Đoan Mộc Thần, còn Đoan Mộc Thần một chút cũng không né tránh, thần sắc thản nhiên làm cho nàng đầy bụng lửa.
“ Hướng cô nương,cô nương và Đoan Mộc huynh rất quen thuộc sao?” Thẩm Thiệu Văn cảm thấy nghi ngờ, từ trước đến giờ nghe nói Hướng gia và Đoan Mộc Gia không hợp,nhưng nhìn bộ dáng hai người bọn họ lại không giống.
“ Ai quen với hắn?” Hướng Tiểu Danh hừ lạnh.” Huynh chưa từng nghe qua phải không? Ta Hướng Tiểu Danh và Đoan Mộc Thần xưa nay không hợp,là cừu địch!”
Lời của nàng làm Đoan Mộc Thần khiêu mi, nở nụ cười sâu sa”Đúng là cừu địch không? Nhưng rõ ràng vào thời điểm nào đó, tình cảm của chúng ta không phải rất tốt sao……”
Thanh âm của hắn mang theo một tia ái muội tựa như thanh âm lúc hai người triền miên,hắn ở bên tai trêu chọc nàng……
“ Đoan Mộc Thần!” Hiểu ám hiệu của hắn, Hướng Tiểu Danh tức đỏ mặt, vừa quẫn vừa giận, hung dữ nhìn chằm chằm hắn.” Ngươi nói nhảm!”
Đây là đều chết người! Nếu hắn dám ở trước cống chúng hạ nói những lời không đáng nói, nàng nhất định chém hắn!
“ Ta có nói cái gì không?” Vẻ mặt Đoan Mộc Thần vô tội, con ngươi đen mơ hồ xẹt qua một tia tà khí.
“ Ngươi……” Hướng Tiểu Danh giận đến nói không ra lời, xoay người đi mặc kệ hắn.” Thẩm Thiệu Văn, chúng ta đi! Không phải đi xem kiếm sao?”
“ Đứng lại!” Đoan Mộc Thần vắt lên lông mày, trầm giọng gọi Hướng Tiểu Danh lại.
“ Làm gì?” Hướng Tiểu Danh tức giận quay đầu lại.
“ Trở về nhà!” Đoan Mộc Thần nhìn Thẩm Thiệu Văn một cái, đối phương vẫn một bộ lịch sự nho nhã, đối với cái nhìn chăm chú kia đáp lại bằng một nụ cười ôn hòa lại làm cho hắn cảm thấy giả dối.
Hướng Tiểu Danh buồn cười nhìn Đoan Mộc Thần.” Ngươi không liên quan đến ta? Dựa vào cái gì muốn ta trở về với ngươi?”
Buồn cười! Hắn cho hắn là ai?
“ Đoan Mộc đại ca, Huynh để ý cô ta làm gì?” Quý Nhã Ngâm cũng nhíu mày theo,nàng thấy gương mặt Đoan Mộc Thần từ trước đến giờ mặt luôn hiện nụ cười giờ lại trầm xuống, không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Không để ý tới câu hỏi của Qúy Nhã Ngâm, tâm tư Đoan Mộc Thần toàn bộ đặt ở trên người Hướng Tiểu Danh.” Lời như vậy không nên để ta nói lần thứ hai, theo ta trở về!”
“ Không đi!” Hướng Tiểu Danh không nghe lời của Đoan Mộc Thần,ngược lại bướng bỉnh kiêu ngạo hất càm lên, cố ý phản kháng hắn.” Đoan Mộc Thần, ngươi dùng khẩu khí đó nói chuyện với ta!”
“ Danh Nhi,nàng biết tính tình của ta, đừng để ta tức giận.” Đoan Mộc Thần lần đầu tiên ở bên ngoài dùng lời thân mật gọi tên nàng.
Quả nhiên lời này vừa nói ra,người vây quanh ở một bên xem náo nhiệt ,người đi đường cũng kinh ngạc thấp giọng nói chuyện với nhau, nét mặt tràn đầy kinh ngạc.
Dù sao chuyện Hướng Tiểu Danh và Đoan Mộc Thần không hợp tất cả người trong thành Cảnh Dương đều biết, nhưng hôm nay nhìn thấy cảm giác hai người thật giống như có điểm lạ ……
Nghe được mọi người bàn luận, Hướng Tiểu Danh vừa nóng vừa giận nhìn chằm chằm Đoan Mộc Thần,cái người đáng chết này dám ở trước mặt mọi người gọi nàng như vậy……
“ Đoan Mộc Thần! Ngươi……”
“ Đi! Theo ta trở về!” Đoan Mộc Thần không có kiên nhẫn dông dài với Hướng Tiểu Danh, khí phách đi lên phía trước bắt tay nàng.
“ Buông ra!” Hướng Tiểu Danh tức giận tránh ra, không chút nghĩ ngợi liền rút roi ở thắt lưng ra, dùng sức quất hướng Đoan Mộc Thần.” Đừng đụng ta!”
Không ngờ Hướng Tiểu Danh đột nhiên công kích, Đoan Mộc Thần lập tức nghiêng người nhưng mặt vẫn bị thương, vẽ ra một tia vết máu,máu tươi chảy ra.
“ A!” Qúy Nhã Ngâm bị dọa sợ đến thét lên, nhanh chân chạy đến trước người Đoan Mộc Thần lo lắng nhìn hắn.” Đoan Mộc đại ca, huynh có sao không? Người này tại sao như vậy, đột nhiên đả thương người!”
“ Ta……” Hướng Tiểu Danh cũng ngây ngẩn cả người, nàng chỉ là vội quá mới rút roi ra,nàng không muốn đả thương hắn, nàng cho là hắn né được ……
“ Ta không sao.” Không để lại dấu vết tránh tiếp xúc với Qúy Nhã Ngâm, Đoan Mộc Thần cực lạnh nhìn Hướng Tiểu Danh, trên gương mặt vết thương hết sức rõ ràng.
Hướng Tiểu Danh cắn cắn môi, nàng muốn xin lỗi nhưng mà ở trước mặt mọi người nàng nói không nên lời,bàn tay nhỏ bé nắm chặt thành quyền,nhất thời không biết làm sao.
Không khí nhất thời lạnh lẽo, sau một lúc Hướng Tiểu Danh mới quật cường lên tiếng.
“ Ngươi đừng quản chuyện của ta!” Mở to mắt rống xong những lời này, nàng xoay người cũng không quay đầu lại rời đi.
“ Hướng cô nương, chờ ta một chút.”Thẩm Thiệu Văn vẫn đứng ở một bên nhìn khi thấy Hướng Tiểu Danh rời đi,hắn cũng nhanh chân theo sau nàng .
Đoan Mộc Thần lẳng lặng nhìn Hướng Tiểu Danh rời đi, gương mặt lạnh hơn,bộ dáng âm chí làm cho người ta không rét mà run, ngay cả Qúy Nhã Ngâm cũng không lên tiếng đứng ở một bên không dám tới gần.
Nữ nhân đáng chết kia! Đi theo nàng?
Hắn như nàng mong muốn,mặc kệ nàng!
………………..
Đoan Mộc Thần không có đuổi theo……
Hướng Tiểu Danh suy nghĩ hỗn loạn, mặc dù cùng Thẩm Thiệu Văn đến nơi gọi là Minh Thiên Sơn trang, nhưng trong đầu đều nghĩ đến Đoan Mộc Thần.
Hắn không có đuổi theo! Nàng cho là hắn có tức giận,sau đó đuổi theo .
Đúng là không có, nàng quay đầu lại thật nhiều lần nhưng không thấy được bóng dáng Đoan Mộc Thần.
Nói không ra lời cảm giác trong lòng là gì, có chút mất mác, có chút sợ, còn có rất nhiều rất nhiều rối loạn……
Nàng thật không phải cố ý muốn đả thương hắn, nàng chỉ là một lúc tức giận cho nên làm gì cũng không suy nghĩ,hơn nữa nàng cho là hắn né được , nhưng mà……
Nhớ đến vết thương trên mặt Đoan Mộc Thần, lông mày nàng nhíu chặc hơn. Mặc dù đó chẳng qua là vết thương nhỏ nhưng dù sao nàng cũng đuối lý,nàng không phải loại người không phân rõ phải trái, hơn nữa càng không nghĩ tới đả thương hắn!
Hắn…… Có phải tức giận đến không để ý nàng? Nghĩ tới đây, trong lòng vốn là hoảng loạn giờ càng nóng nảy.
“ Hướng cô nương, cô nương không phải đang lo lắng vết thương của Đoan Mộc công tử chứ?”Thấy nét mặt Hướng Tiểu Danh thay đổi,Thẩm Thiểu Văn khẽ nhíu mày, con ngươi đen lóe lên.
“ Ta không có lo lắng hắn!” Hướng Tiểu Danh nhanh chóng phản bác, chẳng qua là thần sắc khẩn trương hoàn toàn không giống lời cô nói.
Thấy thế Thẩm Thiệu Văn khẽ mỉm cười, rót chén nước cho nước.” Sắc mặt cô nương thật khó nhìn, uống ly trà đi!”
Tiếp lấy cái chén, Hướng Tiểu Danh không có nhìn hướng Thẩm Thiệu Văn,nắm chặc cái chén,suy nghĩ vẫn đặt ở trên người Đoan Mộc Thần, càng nghĩ càng loạn,dứt khoát một ngụm uống cạn chén nước.
“ Ta muốn trở về!” Không tâm tư nhìn kiếm báu gì đó “ Người có thể “, Hướng Tiểu Danh để cái chén xuống,lập tức đi tới ngưỡng cửa.
“ Chờ một chút! Cô không phải muốn xem mình có thể không à?” Thẩm Thiệu Văn nhanh đưa tay nắm lấy Hướng Tiểu Danh.
Hướng Tiểu Danh nhanh chóng hất tay Thẩm Thiệu Văn ra, đầu lông mày vắt lại,” Không muốn, ta không muốn xem.” Nàng bây giờ chỉ muốn biết Đoan Mộc Thần ra sao……
Đột nhiên, đầu óc một trận cháng váng làm cho thân thể nàng lung lay một cái……
Nàng cảm thấy kỳ quái, cảm giác hơi nóng trong người dâng lên,làm cho nàng đột nhiên cảm thấy nóng quá,chỗ kín truyền đến một trận ngứa ngáy,còn có chút ướt át……
Cảm giác như vậy nàng không xa lạ gì, dưới sự trêu đùa của Đoan Mộc Thần,nàng cũng không tự chủ được sinh ra những phản ứng ngượng ngùng. Nhưng mà tại sao……
Bàn tay nhỏ bé chống lên bàn đỡ lấy hân thể, khóe mắt liếc thấy cốc sứ bên cạnh,ly trà vừa rồi……
“ Trong trà có……”
“ Xuân dược.” Thẩm Thiệu Văn trả lời giúp Hướng Tiểu Danh,thấy dược hiệu phát tác, gương mặt văn nhã đảo cái mất sạch,ngược lại bị tà dâm thay thế.
“ Ngươi……” Hướng Tiểu Danh không thể tin nhìn về phía hắn, người mình cho là vô hại chỉ trong nháy mắt đổi sắc mặt.
Lúc này nàng mới tin tưởng lời của Đoan Mộc Thần, Thẩm Thiệu Văn không vô hại như mặt ngoài,nhưng nàng lại không nghe lời của hắn, ngược lại thích làm trái hắn,còn cố ý ở chung một chỗ với Thẩm Thiệu Văn……
“ Xem ra dược hiệu phát tác rất nhanh.” Thẩm Thiệu Văn cười khẽ,thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Hướng Tiểu Danh nhiễm lên vẻ đỏ hồng tăng thêm một tia mê người.
“ Ngươi dám bỏ thuốc với ta?” Hướng Tiểu Danh rống giận,nhưng thanh âm mềm mại vô lực, giống như là thì thầm khẩn cầu càng lộ vẻ mê người hơn.
Nàng cảm thấy nóng quá,thần trí dần dần mơ màng,thân thể làm nàng nhịn không được……
“Có gì không dám?” Thẩm Thiệu Văn nở nụ cười tà ác.” Nàng cho là ta thật muốn cầu hôn với nàng sao? Nếu không phải đánh cuộc với người khác,ta một chút hứng thú với nàng cũng không có.Bất quá sau khi nhìn thấy nàng,thì cảm thấy khác……”
Thẩm Thiệu Văn đi đến phía trước, đưa tay nhẹ vỗ về gò má non phiếm hồng của Hướng Tiểu Danh,xúc cảm trắng mịn làm hắn nheo lại mắt, không nghĩ tới da thịt nàng lại trơn mềm như vậy……
“ Ưm……” Nam nhân tiếp xúc để tia lửa nóng cảm thấy thoải mái, Hướng Tiểu Danh nhịn không được bật ra một tiếng than nhẹ, thiếu chút nữa kề tới.
Nhưng một tia lý trí nhanh chóng xông lên,để cho nàng dùng sức đẩy tay của hắn ra.” Đừng đụng ta!” lui về sau mấy bước, nàng thở khẽ con ngươi bắt đầu giăng đầy sương mù.
Thẩm Thiệu Văn cũng không để ý Hướng Tiểu Danh chống cự,ngược lại thấp giọng cười.” Thật sự không muốn ta đụng sao? Dù sao nàng cũng không phải lần đầu tiên được nam nhân đụng, nếm thử mùi vị người khác không tồi nha! Làm xong nàng sẽ cảm thấy ta so với Đoan Mộc Thần còn hơn nhiều!”
Thẩm Thiệu Văn không phải người mù,hắn đã sớm nhìn ra Hướng Tiểu Danh và Đoan Mộc Thần có quan hệ mập mờ, chẳng qua làm ra vẻ không biết. Đây thật đúng là đáng tiếc nhưng hắn thật sự bị nàng hấp dẫn.
Da thịt nóng như lửa thật hấp dẫn người, đáng tiếc đã bị nam nhân khác dùng qua tàn hoa bại liễu,bất quá không sao cả,hắn không để ý vui đùa với nàng một chút.
Nửa tháng qua, nàng ngay cả đụng cũng không để hắn đụng,hắn nhịn hơn nửa tháng mới quyết định ra tay,để nếm thử mùi vị ngọn lửa này.
“ Câm mồm!” Hướng Tiểu Danh dùng sức hất đầu gầm nhẹ,nhưng cảm thấy ngọn lửa nóng trong bụng cháy mạnh hơn, làm cho cả người nàng thật khó chịu.
“ Rất nóng sao? Muốn ta xoa bóp giúp nàng không?” Thẩm Thiệu Văn kéo Hướng Tiểu Danh vào lòng mình, hưởng thụ ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực.
“ Không……” Hướng Tiểu Danh muốn đẩy hắn ra, nhưng dược hiệu lại làm cho nàng mất khí lực,ngược lại khát vọng nhiệt độ cơ thể nam nhân,không tự chủ được dán chặt lấy hắn.
Nàng nóng quá,thật khó chịu,mồ hôi dọc theo gương mặt trợt xuống cổ,trên làn da mật xem ra càng mê người hơn.
Thẩm Thiệu Văn nheo lại mắt, dục hỏa nhanh chóng được vén lên, bàn tay to không khách khí đưa vào y phục bắt lấy một bên ngực,dùng sức xoa.
“ Thật xúc cảm……” Thẩm Thiệu Văn tà ác liếm môi than thở,khát vọng đích thân đụng phải nhũ thịt trắng mịn.
“ Không nên…… ưm……” Nàng không muốn hắn đụng nàng, nàng không muốn……
Nhưng mà thật thoải mái,hơi nóng tản mát ra một ít,không thể tự chủ nàng khác vọng khoái cảm được vốt ve,” không!” nàng cắn môi dùng một tia khí lực cuối cùng đẩy hắn ra.
“ Cách ta xa một chút!” Nàng nhanh chóng lui về sau,ngón tay nhỏ bé nắm chặt lòng bàn tay,cho dù phát ra tơ máu cũng không quan tâm, nàng chính là muốn làm cho mình đau, như vậy mới có thể tỉnh táo.
“ Đừng làm kháng cự vô vị.” Nụ cười của Thẩm Thiệu Văn rất dâm đãng đi về phía Tiểu Danh, từ từ cỡi y phục trên người xuống, ánh mắt tục tĩu nhìn trên người nàng.
“ Nàng nhất định rất nóng, rất muốn nam nhân sao? Ta liền có thể giúp nàng giảm bớt nóng……” Thẩm Thiểu Văn cỡi quần xuống, trần như nhộng đi về hướng nàng.
“ Không! Bỏ đi……” Hướng Tiểu Danh lẩm bẩm, nàng nhìn dục vọng cứng rắn của Thẩm Thiệu Văn , trong lòng nàng nổi lên một tia run rẩy, nhìn lại khuôn mặt dử tợn dâm tà kia, nàng lần đầu tiên cảm thấy sợ.
“ Không nên a……” Muốn chạy trốn,cũng đã thối lui đến giường,đưa chân lên đá nhưng cả người ngã xuống giường hẹp.
“ Ngoan ngoãn, ta sẽ thật yêu nàng .” Thẩm Thiệu Văn cười tà, nhanh chóng nhào lên.
“ Không!” Hướng Tiểu Danh vô lực chống cự, nhưng tiếng xé y phục lại phát ra,” Không……”
Nàng sợ hãi giọng mang theo nức nở, sợ hãi và dục hỏa đồng thời hành hạ nàng.
“ Đừng……”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.