Ba ngày thịnh yến cuối cùng cũng hạ xuống màn che, Hạ Diệp
như là sợ ta bất ngờ chuồn mất, liền đem ta lưu tại trong cung, mà vương thượng làm như rất vui vẻ, lập tức liền ban thưởng cho ta một tòa cung
điện, gọi là Nhiễm Nguyệt các.
Thái độ hiện tại của vị vương thượng này đối với ta làm cho người ta cảm thấy kỳ quái, làm cho người ta không khỏi có suy nghĩ khác.
Chính là ta cũng không có ý suy nghĩ nhiều, điều này với ta mà nói
đều không phải là chuyện xấu, ít nhất về sau ở trong cung tìm hiểu tin
tức sẽ tiện hơn.
Thịnh yến lần này Hạ phủ thu hoạch có chút phong phú, ta bị phong
làm quận chúa, mà Hạ Nguyệt Mộng lại bị gả cho tứ Vương gia Cơ Lưu Hân.
Cơ Lưu Hân nhiệt tình hào sảng, là vị Vương gia được người người
hoan nghênh, hắn chưa có chính phi, mà thịnh yến lần này lại tựa hồ đối
với Hạ Nguyệt Mộng nhất kiến chung tình, hôn sự như thế liền được định
đoạt.
Kể từ đó, thoáng một cái Hạ gia tựa hồ so với Khúc gia thắng một
bậc, ít nhất là ở trên danh hiệu, Hạ Nguyệt Mộng là chính phi, mà Khúc
Nhược Vân chỉ là sườn phi.
Nhưng mà sau này trở đi, ai chìm ai nổi còn chưa biết được?
Khúc gia tựa hồ là nhìn trúng Cơ Lưu Tiêu đang nắm binh quyền, dù
sao hắn cũng nổi tiếng là tứ quốc đông tà, trong tay có một phần ba binh lực của Đông Hải quốc, thực lực không thể khinh thường.
Hoàng cung Đông Hải quốc chia làm tiền cung cùng hậu cung, tiền cung đều là hằng năm ban thưởng, phong hào vương tử ở lại, trước mắt trừ bỏ
Cơ Lưu Ẩn ở bên ngoài, còn lại sáu vị vương tử đều ở tiền cung. Rồi sau
đó cung bên trong là nơi ở của vương thượng Đông Hải, phi tử cùng các vị vương tử công chúa nhỏ tuổi, chính là vương thượng Đông Hải quốc trừ bỏ thất vị vương gia này ra, hắn cũng không có con nối dõi.
Tiền cung nhập người cũng phải được cho phép của hậu cung mới có thể vào.
Mà Nhiễm Nguyệt các của ta là ở bên trong hậu cung, cách Tường Long
cung của vương thượng rất gần, không biết đây có phải là hắn sủng ái đối với ta không nữa?
Trong cung này thật nhiều quy củ, ta nghĩ ta không thể nào học được, nhưng là vương thượng làm như biết tâm tư của ta, đặc biệt cho phép ta
không cần học nhiều quy củ, chỉ cần không quá phận là được.
Cho nên ta có thể ở trong cung đi đây đó mà không bị ngăn trở, trừ bỏ một số nơi là không thể vào.
Năm tháng trôi qua, trong nháy mắt ta đi xem quang cảnh đã mấy ngày, ngay từ đầu ta còn cảm thấy tò mò, liền đến một số nơi dạo chơi thật
vui vẻ, đi đến đâu cũng có chuyện, đương nhiên danh tiếng của ác nữ Hạ
Nguyệt Nhiễm nay lại vang dội thêm vài phần.
Trong cung, từ xưa đến nay đều có vòng xoáy quyền lợi, nam nhân muốn đấu, nữ nhân cũng muốn đấu, ta không muốn bị cuốn vào bên trong dòng
xoáy đó, cho nên cần đánh bóng danh hiệu ác nữ một chút, làm cho người
ta không cần tùy ý tiếp cận thì tốt hơn.
Vương thượng cố ý vô tình sủng ái, kỳ thật dĩ nhiên làm cho ta trở
thành Thủy Bất Nhàn kế tiếp, cho nên mọi người đang đoán xem giá trị của ta, tham thảo là nên mượn sức của ta, hay là nên trừ khử, cho nên mới
nói ở trong cung được sủng ái cũng không phải là chuyện tốt gì, căn bản
chính là đem người để ở chỗ sáng, chờ người đến ám sát.
Cũng may vương thượng nói sẽ không gả ta cho bất kì vị Vương gia
nào, cho nên những người đó tạm thời cũng sẽ không có hành động gì.
Chính là nhìn qua sẽ thấy được vương thượng yếu đuối vô năng này rất sủng ái ta. Hay là đang lợi dụng ta?
bên trong hắn có thật sự hiền lành như vẻ bề ngoài hay không?
Ta nhìn không thấu…
Chính là mỗi khi hắn làm bạn cùng ta lại luôn mang theo một phần từ
ái mà hiền lành, tựa hồ hận không thể vĩnh viễn nhìn ta như thế, làm cho ta có một chút xúc động.
Ở trong cung thật sự không thể trở thành kẻ ngốc, vừa muốn đề phòng
người tính kế, vừa muốn đi tìm người khác tính kế, ta phải tiến hành
nhanh mới được, sớm ngày hoàn thành nhiệm vụ, thì sẽ sớm ngày rời khỏi
nơi này.