Linh Chu

Chương 1024: Thiên vu thần thụ (2)




Mặc dù đối phương là một vị Tà Đạo bá chủ sống mấy trăm năm, nhưng Phong Phi Vân lại không chút sợ hãi, cười nói:
- Lại nói Thiên Vu Thần Thụ đến cùng là vật gì?
Thác Bạt Hoành cũng không vội vã ra tay, đứng ở bên kia mạch nước ngầm, trong lòng cảm thấy kinh ngạc, Phong Phi Vân vậy mà thật sự không biết Thiên Vu Thần Thụ, vậy hắn đuổi theo Thiên Vu Thần Nữ làm gì, chẳng lẽ hắn ngay cả Thiên Vu Thần Nữ cũng dám nhúng chàm sao?
Thác Bạt Hoành nhẹ gật đầu, cảm thấy khả năng này không phải không có, người khác có lẽ không làm ra loại chuyện này, nhưng Phong Phi Vân lại tuyệt đối làm được, đã sớm nghe nói qua danh tiếng phong lưu của Phong Phi Vân, hôm nay gặp được quả nhiên không sai.
Thác Bạt Hoành ngược lại cũng không vội ra tay, vác lấy hai tay, dáng người trác tuyệt, nói:
- Thiên Vu Thần Thụ chính là tiêu chí của Thiên Vu Thần Nữ, nói cách khác, chính là vì trong thân thể nàng sinh ra Thiên Vu Thần Thụ, cho nên nàng mới được xưng là Thiên Vu Thần Nữ, Thiên Vu Thần Nữ thế hệ này tư chất bình thường, hao tốn năm năm cũng không cách nào tỉnh lại Thiên Vu Thần Thụ trong cơ thể, nếu có người có thể cướp lấy Thiên Vu Thần Thụ trong thân thể nàng, hấp thu cướp đoạt tinh hoa chi lực trong thần thụ sẽ đạt được chỗ tốt không cách nào hình dung, gia tăng tu vị năm trăm năm khổ tu cũng không phải không có khả năng.
- Năm trăm năm khổ tu, nói đùa gì vậy?
Phong Phi Vân tỏ vẻ cũng không tin, dù sao nếu hắn có thể gia tăng năm trăm năm khổ tu, lập tức có thể liên tục tăng lên mấy đại cảnh giới, coi như đạt tới nửa tôn Chân Nhân cảnh giới cũng không phải không thể.
Thác Bạt Hoành sắc mặt nghiêm túc, nói:
- Đây không phải chuyện đùa, ngươi căn bản không biết Thiên Vu Thần Thụ cường đại đến cỡ nào, trong sách cổ của Cổ Cương Nhân có ghi lại, đã từng có Thiên Vu Thần Nữ tỉnh lại Thiên Vu Thần Thụ, có thể mượn thiên vu đại lực của thần, tu vị có thể trấn áp một phiến Thiên Địa, thần thụ mở ra cành, có thể khởi động cả trời xanh, giống như kết nối với Thiên Địa Chí Tôn Tiên Thụ, gia tăng năm trăm năm tu vị cũng chỉ là đoán chừng bảo thủ thôi.
Phong Phi Vân từ chối cho ý kiến cười nói:
- Cho dù có thể gia tăng năm trăm năm khổ tu, ta cũng sẽ không muốn, tu hành đều là một bước một dấu chân, chỉ có bộ pháp giẫm ổn trọng, mới có thể tiến xa trên con đường tu hành, đạt được tu vị năm trăm năm khổ tu, có lẽ có thể khiến người trực tiếp đạt tới nửa tôn Chân Nhân cảnh giới, nhưng con đường tu đạo tương lai sẽ trở nên càng lúc càng hẹp hòi, căn bản bất lợi với tu hành sau này.
Thác Bạt Hoành lắc đầu, cười nói:
- Nửa tôn Chân Nhân cảnh giới đã vô cùng cường đại rồi, toàn bộ Thần Tấn vương triều thiên tài tuấn kiệt nhiều như vậy, nhưng lại có mấy người đạt tới cảnh giới này, nếu có cơ hội đạt tới cảnh giới này, ai cũng sẽ không bỏ lỡ cơ hội đâu.
Nửa tôn Chân Nhân, đã là Thiên Mệnh đệ cửu trọng đỉnh phong, lĩnh ngộ bộ phận Chân Nhân chân giải, cách cảnh giới Niết Bàn chỉ một bước chân.
Loại nhân vật cấp bậc này, ở Thần Tấn vương triều đã xem như cường giả tuyệt đối, nếu có cơ hội đạt tới cảnh giới này, sẽ có vô số cự phách dốc sức liều mạng, tranh đoạt cơ hội này.
Đương nhiên điều này cũng không thể trách Thác Bạt Hoành tầm nhìn hạn hẹp, dù sao lấy thiên tư của Thác Bạt Hoành, cả đời này cũng không thể đạt tới cảnh giới nửa tôn Chân Nhân, tự nhiên sẽ thập phần xem trọng Thiên Vu Thần Thụ rồi.
Phong Phi Vân nói:
- Ta có một việc rất hiếu kỳ, dùng thực lực Sâm La Điện các ngươi, muốn bao trùm trên Tam đại bộ tộc, trở thành chủ nhân Cổ Cương Phủ quả thật là chuyện dễ dàng, vì sao lại mặc cho Tam đại trong bộ tộc loạn lên, cái này chỉ sợ không phù hợp với lợi ích của các ngươi a?
- Ha ha, Sâm La Điện chúng ta sao lại không muốn trở thành chủ nhân Cổ Cương Phủ, nhưng Thần Vương đại nhân ngươi cũng quá coi thường Cổ Cương Phủ rồi, ngươi thực cho rằng Thiên Vu đại thần chỉ là một tồn tại hư vô sao?
Trong ánh mắt Thác Bạt Hoành mang theo vài tia thần tuệ, sắc mặt cũng có chút nghiêm túc.
Phong Phi Vân nói:
- Chẳng lẽ Thiên Vu đại thần thật sự tồn tại sao?
- Có tồn tại hay không ta ngược lại không biết, ta chỉ biết là từ khi Thần Tấn vương triều vừa khai quốc, từng phát sinh chuyện Yêu tộc xâm lấn, lúc ấy Yêu tộc từ trong thập vạn hà sơn đi ra, tàn sát sinh linh, tàn sát nhân loại, Cổ Cương Phủ đứng mũi chịu sào, Cổ Cương Nhân tử thương thảm trọng, thiếu chút nữa đã diệt tộc, có ghi lại, ngay khi Cổ Cương Nhân sắp diệt tộc thì Thiên Vu đại thần từng ra tay, cầm trong tay một cây vô thượng chiến chùy, một búa đập xuống, đồ diệt hơn vạn Yêu tộc.
Thác Bạt Hoành nói.
Phong Phi Vân lại không tin, cười nói:
- Nếu Thiên Vu đại thần thật sự tồn tại, chỉ sợ coi như là toàn bộ linh khí và tài nguyên của Thần Tấn vương triều cộng lại cũng không đủ cho một mình hắn hút.
Thác Bạt Hoành nói:
- Chuyện này có ghi lại trên giáp cốt văn bi ở các đại bộ lạc Cổ Cương Phủ, mặc dù đã qua mấy ngàn năm, vô số thế hệ đã qua đi, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự rung động của chúng tiên hiền lúc đó, nếu không phải kiêng kị Thiên Vu đại thần, Sâm La Điện chúng ta đã sớm trở thành chủ nhân Cổ Cương Phủ rồi.
Phong Phi Vân lộ ra vẻ suy tư.
Thác Bạt Hoành lại nói:
- Thần Vương đại nhân, ngươi nên biết cho dù lúc ấy Đế vương Thần Tấn vương triều cường đại cỡ nào cũng khó có khả năng là đối thủ của Yêu tộc bầy yêu chỉ có Thiên Vu đại thần mới có lực lượng cường đại như vậy, có thể đánh chết bầy yêu, ngăn trở Yêu tộc xâm lấn Thần Tấn vương triều.
Điểm này Phong Phi Vân vẫn có chút đồng ý, nếu Yêu tộc thật sự xâm lấn đại quy mô Thần Tấn vương triều, cho dù Tấn Đế đời thứ nhất có kinh tài tuyệt diễm thế nào, cũng không thể là đối thủ của bầy yêu được.
- Đồng Lô Sơn chính là chỗ lúc trước Thiên Vu đại thần đại chiến với Yêu tộc Vương giả, chỗ đó biến thành một mảnh thần hư, để lại vô số thi thể Yêu tộc, nghe đồn còn có Yêu tộc thần tàng vùi trong đó, chỉ là Đồng Lô Sơn vô cùng hung hiểm, để lại bất diệt ấn ký của Thiên Vu đại thần và Yêu tộc Vương giả, coi như là Chân Nhân tiến vào trong đó, không cẩn thận cũng có thể sẽ chết không có chỗ chôn.
Thác Bạt Hoành nói.
Phong Phi Vân đứng ở đối diện, cười cười:
- Ngươi vì sao lại nói với ta nhiều như vậy?
Thác Bạt Hoành cũng cười cười, nói:
- Đó là bởi vì Tà Hoàng thiếu chủ của chúng ta muốn cùng Thần Vương đại nhân đánh cờ một hồi, mà trận đánh cờ này, có quan hệ với Vu.
- Thì ra là đến tuyên chiến.
Phong Phi Vân tự nhiên biết rõ Thác Bạt Hoành làm như vậy, có nguyên nhân rất lớn là đang muốn kéo dài thời gian, không muốn Phong Phi Vân đuổi tới chỗ Thiên Vu Thần Nữ, gián tiếp cuốn lấy Phong Phi Vân.
Thác Bạt Hoành dừng một chút, mới từ từ cười nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.