Linh Chu

Chương 1030: Tế văn




Bệ Ngạn miệng phun tiếng người, thanh âm chấn động trời xanh, một đôi mắt màu vàng sáng chói tựa như nhật nguyệt tinh thần vậy.
Đệ ngũ Hộ Pháp trường lão nói:
- Tà Hoàng đã quay về, tu vị kinh thiên vĩ địa, mấy vị Linh thú Vương giả kia sẽ không bởi vì một đầu linh thú như ngươi mà đắc tội Sâm La Điện chúng ta đâu.
Bệ Ngạn mãnh liệt giãy dụa, lại bị điện quang đánh hơn mười lần, rú thảm nói:
- Nhân loại vô sỉ, nếu không phải ta bị ba mươi ba tôn phù bi trấn áp thì ngươi chưa chắc là đối thủ của ta.
Đệ ngũ Hộ Pháp trường lão và đệ lục Hộ Pháp trường lão không cần phải nhiều lời nữa, sử dụng cự lực đưa Bệ Ngạn lên đỉnh tế đàn, có lực lượng năm tòa Vu đỉnh trấn áp, tiếng chửi rủa của Bệ Ngạn cũng dần nhỏ đi.
Ngay sau đó lại có mấy ngàn Cổ Cương man nhân bị xua đến trên tế đài, những Cổ Cương man nhân này nữ có nam có, trẻ có già có, đều là do tu sĩ Sâm La Điện từ bộ lạc ở phụ cận bắt đến, trên mặt bọn hắn vẫn còn mang theo thần sắc mờ mịt, không biết sẽ sắp xảy ra chuyện gì.
Phong Phi Vân đứng ở trên đỉnh một ngọn núi bên ngoài mấy trăm dặm, triển khai Phượng Hoàng Thiên Nhãn, rất xa nhìn ra xa, gió lạnh thổi vạt áo, phát ra thanh âm "PHỐC PHỐC"
- Tà Hoàng thiếu chủ vẫn không xuất hiện, chỉ có năm vị Hộ Pháp trường lão tọa trấn.
Phong Phi Vân mặc "Cưu Cửu Quái Bào" màu tím vào người, một cổ khí tức yêu tà ma tính liền từ trong thân thể bạo phát ra, chiến ý vô cùng tràn đầy, bao phủ toàn bộ núi cao.
Ngay sau đó, Phong Phi Vân lập tức liền choàng "Ẩn Tằm Sa La" lên trên người, hắn chợt biến mất tại chỗ, tất cả khí tức đều thu liễm trong vô hình.
Nam Cung Hồng Nhan mặc Ẩn Tằm Sa La, có thể đánh lén giết chết cự phách, mà Phong Phi Vân tâm càng lớn, muốn đánh lén mấy vị cự phách.
Phong Phi Vân mặc Ẩn Tằm Sa La, xuyên qua chướng khí sơn lâm, đến một khe núi nguyên thủy, cách tòa tế đàn kia chỉ có mấy ngàn thước, có thể cảm nhận được cổ lực lượng Viễn Cổ trùng kích linh hồn người kia, tế trên đài hơn hai vạn đầu dị thú khổng lồ đang gào thét, chấn khiến dị thú chiến hồn trong thân thể Phong Phi Vân cũng thiếu chút nữa cộng minh, bảy ra từ trong thân thể.
Cách đó không xa, có mấy trăm vị Tà Đạo tu sĩ Sâm La Điện thủ hộ, trận địa sẵn sàng đón quân địch thủ hộ lấy tế đàn ở trung ương, hiển nhiên là không muốn để bất luận kẻ nào quấy rối lần tế tự này.
Không ai có thể phát hiện ra tung tích và khí tức của Phong Phi Vân, mặc dù là năm vị Hộ Pháp trường lão cũng không được.
Dưới tế đàn cao vút trong mây, một lão đầu tử thân cao chưa đầy mét rưỡi, dọc theo một con đường do xương trắng chất thành, tay nâng một bản sách cổ da thú, chậm rãi bước tới đỉnh tế đàn, mỗi khi đi chín bước sẽ dập đầu một cái, trong miệng nói lẩm bẩm, tựa hồ là Vu tộc tế văn cổ xưa.
Lão đầu tử này tự nhiên là Cổ Lực Đạt, người có tuổi thọ lâu dài nhất trong toàn bộ Cổ Cương Tộc, đã sống hơn tám trăm tuổi, tinh thông vô số Vu sư cấm thuật, có thể rèn luyện tính mạng lực người khác để gia tăng thọ nguyên cho mình.
Hắn từng trên một quyển thạch bi cốt khắc đọc qua bí pháp cướp đoạt Thiên Vu Thần Thụ, vào thật lâu trước kia, từng có một Vu sư Tà Tôn cướp đoạt qua Thiên Vu Thần Thụ trong thể nội một vị Thiên Vu Thần Nữ, hơn nữa còn thành công.
Trên thạch bi cốt khắc kia có ghi lại: muốn cướp đoạt Thiên Vu Thần Thụ, nhất định phải mượn nhờ lực lượng tế tự khổng lồ, sau đó giao hợp cùng Thiên Vu Thần Nữ, dùng dương nguyên của mình dẫn xuất âm ngyên trong cơ thể Thần Nữ, dung hội quán thông, sau đó dung hợp với lực lượng tế tự, cưỡng ép kéo Thiên Vu Thần Thụ ra từ trong cơ thể Thần Nữ, giá tiếp đến trong cơ thể của mình.
Muốn cướp đoạt Thiên Vu Thần Thụ, điều kiện thập phần hà khắc, đầu tiên, Thiên Vu Thần Nữ và người thi Vu nhân đều phải còn trinh trắng.
Tiếp theo, người thi Vu còn phải tinh thông các loại Vu thuật, đạt tới tình trạng lô hỏa thuần thanh.
Thứ ba, nhất định phải tiến hành ở trong thánh địa Vu lực tụ tập, dùng Vạn thú chi huyết làm tế phẩm, đạt được Thiên Vu đại thần chấp nhận
Thiên Vu Thần Nữ kỳ thật cũng không phải là con gái của Thiên Vu đại thần mà chẳng qua chỉ là Thiên Vu đại thần từ trong hàng tỉ ý chí chọn lựa ra một người phát ngôn, chỉ là Cổ Cương Nhân tôn kính đối với Thần Nữ, mới dùng xưng hô Thiên Vu Thần Nữ là con gái của Thiên Vu đại thần.
Nếu có được đủ nhiều tế phẩm, liền có thể khiến Thiên Vu đại thần ngầm đồng ý một người khác trở thành người phát ngôn của hắn, bật lực lượng Thiên Vu Thần Thụ .
Không đến nửa canh giờ, Cổ Lực Đạt liền đi tới đỉnh tế đàn, đứng ở trung ương năm cái Vu đỉnh, trong tay vẫn bưng lấy sách cổ da thú đang không ngừng đọc lấy tế văn, thập phần thành kính, con mắt từ đầu đến cuối đều không nháy lấy một cái.
Theo tế văn không ngừng vang lên, vầng sáng trên tế đài cũng càng lúc càng cường thịnh, gọi về lực lượng tế tự từ vạn năm trước, phát ra trận trận thanh âm phong lôi.
Phía dưới, Sâm La Điện ngũ đại hộ pháp trưởng lão đều đứng dậy khỏi mặt ghế Thanh Đồng, cũng đều bị cổ lực lượng cường đại này chấn nhiếp, khó trách Tà Hoàng lại coi trọng việc này như thế, lực lượng tế tự của Vu tộc quả nhiên không giống bình thường, nhưng bọn hắn vẫn không tin trên đời này thật sự tồn tại Thiên Vu đại thần, dù sao cái này thật sự quá mức mờ ảo, khiến người cảm thấy không đượ thực tế.
"Thần" cũng chỉ là Tà vật do Tín Ngưỡng sinh ra mà thôi.
- Phong Phi Vân rõ ràng không quay lại quấy nhiễu, thật sự không ngờ, hẳn là hắn tự biết lực lượng của mình ít ỏi, đã biết khó mà lui rồi.
Đệ ngũ thập nhất Hộ Pháp trường lão hơi kỳ lạ nói.
- Có lẽ hắn là chạy về Vu Thần Man Thành cầu viện binh rồi.
- Rất có thể, bất quá chờ hắn đi Vu Thần Man Thành gọi đến cứu binh thì tất cả mọi chuyện đã là kết cục đã định, Thiên Vu Thần Thụ tất nhiên đã bị Cổ Lực Đạt lấy đi, mượn nhờ vào lực lượng của Thiên Vu Thần Thụ, hắn liền có thể thống nhất cả Cổ Cương Tộc.
- Chuyện này cũng hợp tình hợp lý, dù sao Phong Phi Vân vẫn quá trẻ, hơn nữa tu vị cũng quá thấp, có năm vị Hộ Pháp trường lão Sâm La Điện chúng ta tọa trấn, đủ để dọa lui hắn rồi.
Đúng lúc này, bốn vị tu sĩ áo đen Sâm La Điện khiêng lấy bạch ngân thần kiệu, leo lên tế đàn, đặt bạch ngân thần kiệu ở trước mặt Cổ Lực Đạt.
- Thần Nữ nương nương đi ra đi, ngươi không muốn thấy tất cả các bộ của Cổ Cương Tộc nội chiến đấy chứ, ta có thể giúp ngươi thực hiện nguyện vọng này.
Cổ Lực Đạt đã cao giọng hoàn tất tế văn, trong miệng phát ra thanh âm già nua mà khô quắt.
Trong bạch ngân thần kiệu duỗi ra một bàn tay tuyết trắng, hết sức nhỏ ôn nhu, da tuyết tinh tế tỉ mỉ, bàn tay này có chút nhút nhát e lệ, do dự thật lâu mới xốc rèm lên, một nữ tử thân thể hơi có vẻ nhu nhược ngồi ở bên trong, ngọc thân linh lung, điềm đạm đáng yêu, trên người ngưng tụ lấy một mảnh hơi nước nhàn nhạt hư ả, trong tay cầm một cây thần trượng màu bạc, trong tay ngọc nhỏ nhắn ôm lấy một cái Vu bồn bùn đất phong cách cổ xưa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.