Linh Chu

Chương 1070: Tu luyện Kim Tàm Kinh




vipvandan.vn :
Chương 1070: Tu luyện Kim Tàm Kinh.
Giờ phút này sắc trời cũng đã càng lúc càng tối, dãy nũi chung quanh thỉnh thoảng sẽ truyền đến tiếng hô của dị thú, chấn khiến sông núi đại nhạc đều run rẩy.
Trong lòng Phong Phi Vân âm thầm kêu khổ, đêm xuống, các loại sinh vật cổ quái và dị thú bên trong Thập Vạn Sơn Hà đều sẽ chạy ra, đến lúc đó sẽ càng thêm nguy hiểm, hiện giờ Phong Phi Vân đã bất chấp những tu sĩ tùy thời có thể đuổi tới kia rồi, có thể vượt qua đêm nay được hay không còn rất khó nói.
Phong Phi Vân không đi vào trong Thập Vạn Sơn Hà nữa, dừng lại ở ngay tại chỗ, thậm chí ngay cả sơn động cũng lười tìm, dùng một chút khí lực không còn nhiều lắm trong thân thể chôn dưới mặt đất chín khối linh thạch, vây quanh minh ở giữa trung ương linh thạch, khắc lục trên mặt đất một trận pháp phòng hộ đơn giản, tuy rằng uy lực không lớn, nhưng phòng ngự một ít dị thú không ra hồn vẫn không thành vấn đề.
Đến khi làm xong tất cả, mồ hôi trên người Phong Phi Vân cũng đã làm ướt đẫm áo, ngón tay trở nên run rẩy, gian nan bò dậy, con mắt đã không thể mở lên được nữa, đại não cũng hỗn loạn, thiếu chút nữa đã ngã trên mặt đất.
Phong Phi Vân cắn chặc đầu lưỡi, khiến mình bảo trì một tia thanh tỉnh, sau đó đặt Kim Phật bảy tấc ở trước người, bản thân cũng khoanh chân, mắt không nháy lấy một cái nhìn chằm chằm vào tằm đồ sau lưng Kim Phật, dưới kim mang mờ mịt của Kim Phật chiếu rọi, Phong Phi Vân cảm giác thân thể vậy mà không còn mỏi mệt nữa, bắt đầu toàn tâm tìm hiểu bức tằm đồ đầu tiên.
Bức tằm đồ đầu tiên, chỉ là một cái Tằm Noãn màu vàng.
Cái Tằm Noãn này thập phần thật nhỏ, nhưng mỗi khi liếc nhìn sang, lại có hình dạng bất đồng, tổng cộng có 1800 loại hình thái, có 1800 biến số.
Phong Phi Vân lực lĩnh ngộ kinh người, mặc dù đây là Phật môn Thánh Điển, bác đại tinh thâm, nhưng dù sao chỉ là bức nhập môn đồ đầu tiên, hắn rất nhanh đã tìm được chỗ đột phá, một đêm qua đi đã tìm hiểu được hơn bảy trăm loại hình thái của Tằm Noãn đồ.
Phong Phi Vân chắp tay trước ngực, đặt ở trước ngực, lòng bàn tay không ngừng tuôn ra kim quang, câu thông với Tử Phủ linh khí trong đan điền, chậm rãi uẩn dưỡng di chứng nghiêm trọng trên người
Đến khi Phong Phi Vân mở to mắt thì đã là sáng sơm hôm sau, bên tai có tiếng chim kêu to, thanh thúy dễ nghe, xa xa vân khai vụ tán, hơi nước bốc lên, chỉ qua một đêm, Phong Phi Vân cảm giác giác quan thứ sáu của mình rộng mở, thậm chí có một loại cảm giác như lão tăng ngồi thiền, nhạt xem chúng sinh.
Đương nhiên đây chỉ là cảm giác trong nháy mắt, rất nhanh Phong Phi Vân đã trở lại với hiện thực.
Phong Phi Vân hít một hơi thật sâu, cảm giác được thân thể tựa hồ hơi khá hơn một chút, tuy rằng vẫn không nhấc nổi bao nhiêu lực lượng, nhưng trong kinh mạch lại có một tia kim mang nhàn nhạt đang lưu chuyển, không ngừng chữa trị thân thể nghiền nát.
Hơn nữa thân thể cũng không hề đau đớn, cũng không hề mỏi mệt như trước nữa, tinh thần cũng trở nên tốt hơn nhiều.
- Kim Tàm Kinh quả nhiên thần kỳ, mới chỉ tu luyện một đêm đã có kỳ hiệu như vây, một khi tu luyện tới cảnh giới nào đó, quả thực có thể bách bệnh bất xâm, vạn độc bất tổn, thân thể bất diệt, khó trách thiên hạ lại có nhiều người tranh đoạt như vậy, đoán chừng đan dược dùng Kim tằm Phật khí ngưng tụ thành còn hữu hiệu hơn vô số linh đan.
Phong Phi Vân ngày hôm qua uống liền ba viên Tam phẩm linh đan cũng không thể khiến thân thể có chút chuyển biến tốt đẹp, nhưng mới chỉ tu luyện Kim Tàm Kinh một đêm, trong thân thể mới chỉ có một tia Kim Tằm Phật Khí đã khiến thân thể khôi phục không ít rồi.
Chỉ là chữa thương thì Kim Tằm Phật Khí tuyệt đối còn hữu hiệu hơn cả Tam phẩm linh đan, đây mới chỉ tu luyện bức tằm đồ đầu tiên thôi, thuộc về Kim Tằm Phật Khí sơ cấp nhất.
Nếu kiên trì tu luyện Kim Tàm Kinh, nói không chừng thật có thể đủ trong vòng 3 ngày, khiến mình khôi phục đến trạng thái toàn thịnh.
Phong Phi Vân nhìn nhìn chung quanh mình, phát hiện trên mặt đất để lại rất nhiều dấu chân dị thú, xem ra tối hôm qua ở đây rất không bình tĩnh, đến không dưới mười đầu dị thú, nhưng cũng không cường đại lắm, bị trận pháp thủ hộ ngăn cản lại.
Phong Phi Vân hiện giờ coi như đã khôi phục được một ít tu vị, cũng không e ngại những dị thú này nữa, hắn đào chín miếng linh thạch chôn dưới lòng đất lên, chín miếng linh thạch này đã tiêu hao chừng một phần ba, nhỏ đi không ít, cái này chỉ có thể nói rõ buổi tối hôm qua những dị thú kia công kích tuyệt đối rất hung mãnh, bằng không thì không có khả năng tiêu hao nhiều linh thạch như vậy được.
Ngoại trừ ba đầu dị thú ngày hôm qua vẫn một mực đi theo Phong Phi Vân ra, chung quanh lại thêm hơn mười đầu dị thú, trên bầu trời cũng có mấy chục đầu dị cầm cực lớn đang bồi hồi, hiển nhiên đều là đuổi tới vào tối qua, thịt Phong Phi Vân có lực hấp dẫn cực lớn với bọn chúng.
Ngày hôm qua Phong Phi Vân đối với mấy đầu dị thú này còn chút phòng bị, nhưng hôm nay đã hoàn toàn khác rồi, trực tiếp tế ra Thiên Tủy Binh Đảm, biến thành một thanh phi kiếm chói mắt, chém đầu lão hổ cao bốn mét kia thành hai đoạn, kiếm khí thập phần hung lệ, khiến những dị thú khác đều bị dọa hoảng sợ, nhao nhao lui về sau.
- Nếu không cút xa ta ra thì đừng trách ta không khách khí.
Phong Phi Vân thu hồi Thiên Tủy Binh Đảm, vẽ trong hư không một cái, một đầu kền kền cực lớn bay trên không 100m ngã xuống dưới, bị phanh thây thành hai nửa.
Những dị thú kia cũng đã tu luyện mấy trăm năm, đã có một tia trí tuệ, thấy Phong Phi Vân không dễ chọc, cả đám đều nhanh chóng tán loạn, rất nhanh liền biến mất trong rừng.
Phong Phi Vân cũng không hề dừng lại, liền tranh thủ thu thập sạch sẽ dấu vết trên mặt đất, liền lập tức chạy thục mạng vào sâu trong Thập Vạn Sơn Hà, nơi này mới chỉ là vài trăm dặm bên ngoài Thập Vạn Sơn Hà, những tu sĩ muốn cướp đoạt Kim Tàm Kinh tùy thời đều có thể đuổi đến, chỉ có trốn vào chỗ càng sâu hơn trong Thập Vạn Sơn Hà mới có thể đạt được càng nhiều sinh cơ hơn nữa.
Trước khi đêm đến, ba đạo nhân ảnh ở trong rừng nối đuôi nhau mà ra, đến chỗ đêm qua Phong Phi Vân tu luyện Kim Tàm Kinh, dừng lại, một nữ tử chừng hai mươi trong đó trong mắt trái bay ra một khối thủy tinh màu xanh da trời, tựa hồ là một kiện thiên tài địa bảo, có chút chiếu qua trên mặt đất, sau đó liền lại cất thủy tinh vào, bay trở về trong mắt
Nữ tử này da thịt thập phần trắng nõn, bờ môi mang theo một vòng khêu gợi hồng nhuận phơn phớt, trong đôi mắt long lanh kia lại mang theo vài phần màu sắc trang nhã, nói:
- Trên mặt đất có lưu lại khí tức của Phong Phi Vân, đêm qua hắn từng dừng lại ở chỗ này.
- Suốt một ngày, Phong Phi Vân mới chạy được ba trăm dặm đường, nói rõ trong khi hắn quyết đấu với Sâm La Điện đã bị trọng thương, hắn khẳng định không đi xa đâu, tiếp tục đuổi.
Lục Lân đại khái chừng bốn mươi tuổi, nhưng tuổi thật đã vượt qua 200 tuổi, nhìn nhìn nữ tử xinh đẹp tuyệt luân vừa nói chuyện, đặc biệt dừng lại trên lưng ngọc mảnh khảnh của nàng mấy giây, sâu trong đồng tử hiện lên vài phần dị sắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.