Diệp Ti Loan cũng hơi kinh ngạc, trong lòng thầm nghĩ mình và Lý Tiêu Nam chưa bao giờ gặp mặt, sao hắn lại mở miệng giải vây cho mình chứ.
- Lý công tử, đây là chuyện của Nhật Nguyệt tiên giáo chúng ta...
Diệp Ti Loan nói.
Lý Tiêu Nam lạnh nhạt lắc đầu, tiêu sái thong dong nói:
- Lý mỗ thường ngày vẫn luôn xem thường nam nhân cưỡng ép nữ tử, cho dù ân oán có lớn hơn, cũng không nên lấy một người con gái yếu ớt ra để áp chế.
Hắn đây rõ ràng là đang ám chỉ Phong Phi Vân, tác phong làm việc thập phần bỉ ổi.
Ở đây rất nhiều nữ tu sĩ đều bị vẻ ưu nhã và chính trực của Lý Tiêu Nam lay động tâm hồn thiếu nữ, không cách nào bình tĩnh, trong mắt lộ vẻ si mê, mà ngay cả Liễu Duệ Hâm trên lưng Phong Phi Vân cũng không thoát khỏi, sóng mắt phát quang, đôi bàn tay như ngọc trắng chăm chú ôm lấy cánh tay Phong Phi Vân, tràn đầy sùng bái:
- Đây... Đây là đệ nhị 《 Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng 》 Lý Tiêu Nam trong truyền thuyết sao, quá... Quá đẹp trai xuất sắc rồi, quá ưu nhã rồi, hơn nữa... Hơn nữa khí độ kia quả thực không ai có thể sánh bằng.
Liễu Duệ Hâm có chút mê trai, nhưng cũng đáng được tha thứ, dù sao nữ tử nhìn thấy Lý Tiêu Nam còn có thể không mê trai quả thật không nhiều lắm, mà ngay cả vị minh châu tiên giáo này cũng không ngoại lệ.
Tuyệt đại đa số nữ tử đều đối với trai đẹp, cường giả, thiên tài nhân kiệt không hề có sức miễn dịch, huống chi Lý Tiêu Nam còn tập hợp cả ba yếu tố vào người.
Truyền thuyết về Lý Tiêu Nam thật sự quá nhiều, hơn nữa cơ hồ không có khuyết điểm, những Thánh nữ Tiên giáo, kiều nữ gia tộc, công chúa hoàng tộc, thiên kim vương công kia đều tràn đầy tưởng tượng về hắn, tuyệt đối là bạch mã hoàn tử mà các thiên chi kiều nữ đàm luận nhiều nhất.
Giờ phút này, Lý Tiêu Nam sờ sờ đứng trước mặt các nàng, các nàng há có thể không mê.
Loại hiện tượng này tự nhiên khiến một ít nam tu sĩ có mặt ở đây rất bất mãn, Nhị đương gia dựng râu trừng mắt, trong mắt nổ bắn ra một cổ khí thế hung ác khiếp người, huy động lưỡi búa to trong tay, nói:
- Lý Tiểu Nam, qua ăn hai búa của đại gia.
- Tiểu Nam hài, Nhị đương gia chúng ta gọi ngươi đấy, con mẹ nó ngươi có nghe không thế.
Vu Cửu hét lớn một tiếng.
Bọn đạo tặc này lại đang đặt loạn tên hiệu, gây ra một hồi cười vang.
Quân Tam Thiên cũng có chút không vui, nói:
- Lý Tiêu Nam, đây là chuyện của Nhật Nguyệt tiên giáo ta, không cần ngoại nhân nhúng tay.
Long Thanh Dương lại cực kỳ hứng thú với Lý Tiêu Nam, từ trên giường ngọc ôn nhu ngồi dậy, lông mi thon dài, ôn nhu nói:
- Tiêu Nam, nếu ngươi thắng được tán tu Vân Phi Thiên, ta sẽ mời người uống rượu ngon.
Rất nhiều thiên chi kiều nữ đều mở miệng, công bố ủng hộ Lý Tiêu Nam và Vân Phi Thiên đánh một trận.
Trong đó có một vị nữ tử bưu hãn vậy mà hô lên, nếu Lý Tiêu Nam có thể thắng Vân Phi Thiên, nàng nguyện ý cùng Lý Tiêu Nam ngủ một đêm, hô lên lời này chính là Tứ đương gia "Tu Hoa Thập Tam Nương" của Hoàng Phong đạo tặc, lời này vừa nói ra liền bị tất cả đạo tặc khinh bỉ, có xúc động muốn lột sạch nàng.
Nhưng đúng lúc này, một thanh âm không hài hòa vang lên, là một thanh âm thiếu nữ thập phần dí dỏm:
- Thiên tài một đời tuổi trẻ, Lý Tiêu Nam cũng không phải người mạnh nhất, lại càng không phải là đệ nhất mỹ nam tử, cũng không phải đệ nhất thiên tài, các ngươi có gì phải kích động chứ.
Đây là nữ tử đầu tiên không để Lý Tiêu Nam vào mắt.
Thanh âm của nàng giòn tan, mang theo vài phần trẻ trung, lại có vài phần ngọt ngào, nói chuyện giống như đang ca hát vậy, hết lần này tới lần khác lại không ai thấy được nàng đang ở nơi nào
- Tiểu nữ hài nói khoác không biết ngượng từ đâu đến, ngươi đến cùng có biết Lý Tiêu Nam là ai không, ngươi đến cùng đã nghe qua sự tích anh hùng của hắn chưa thế.
Một thiên kim chưởng giáo tiên môn cỡ lớn có chút tức giận nói, không cho phép có người hạ thấp đi thần tượng của mình.
Lại có thiên chi kiều nữ ngạo nghễ nói:
- Lý Tiêu Nam bình sinh không một thua trận, chưa bao giờ bị thương trong chiến đấu.
- Lý Tiêu Nam từng bằng vào lực lượng một người quét ngang tu sĩ Tà Đạo, cứu một đám nữ tử vô tội ra khỏi Khổ Hải, mặc dù đắc tội Tà Đạo bá chủ cũng không có nửa phần sợ hãi.
- Lý Tiêu Nam chính là sinh ra từ hàn môn, nhưng so với những đệ tử môn phiệt kia càng có ngông nghênh, thiên tư tuyệt đỉnh, đương thời không ai sánh bằng.
...
Nghe được mấy thiên chi kiều nữ này tán dương, Lý Tiêu Nam tuy rằng cũng không vui mừng lộ rõ trên t mặt, thập phần bình tĩnh, nhưng cũng không lên tiếng cắt đứt lời các nàng, chắp hai tay sau lưng, khoan thai tự đắc.
Thanh âm của thiếu nữ kia lần nữa vang lên:
- Nếu ca ca ta ở đây, một cái tát có thể đập hắn nằm trên đất.
- Thiếu nữ vô tri ah, đương kim Thần Tấn vương triều tuy rằng thiên tài tuấn kiệt cùng lên, nhưng thiên tài có thể đánh bại Lý Tiêu Nam lại không có một người.
Một vị lão giả nói như thế, cũng có rất nhiều người gật đầu theo, thực lực Lý Tiêu Nam quả thật không ai có thể rung chuyển.
- Vô Hà công tử Tô Quân tuyệt đối càng có khí khái mỹ nam tử hơn Lý Tiêu Nam, thiên phú không kém Lý Tiêu Nam, tu vị cũng không yếu hơn hắn.
Người thiếu nữ kia lại nói.
Một vị thiên chi kiều nữ thở dài nói:
- Chỉ tiếc Vô Hà công tử thật sự quá phong lưu, sau khi hai mắt hắn bị mù, rồi lại chỉ chung tình với Kỷ Vân Vân, hôm nay đã rời khỏi mảnh đại địa Thần Tấn vương triều, mang theo mỹ nữ ngao du thiên hạ rộng lớn lớn.
Cô gái kia tiếp tục nói:
- Đệ nhất thiên tài một đời tuổi trẻ, tính như thế nào cũng không tới lượt Lý Tiêu Nam, ít nhất thiên phú ca ca ta cao hơn hắn nhiều, còn có đệ nhất 《 Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng 》 "Vô", đệ nhất 《 Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng 》 Long La Phù, đều ở trên hắn.
Điểm này ngược lại không ai có thể phản bác, chỉ là ca ca mà thiếu nữ này nói là ai?
Dám mở miệng khiêu khích Lý Tiêu Nam, tuyệt đối không phải người bình thường.
Một ít tu sĩ thông minh, trong mắt mang theo vài phần vầng sáng cơ trí, nhìn về phía bầu trời đêm, hiển nhiên đã đoán được thiếu nữ kia là ai.
- Nha đầu ngốc từ đâu đến.
Bốn vị kiếm thị đứng sau lưng Lý Tiêu Nam đều nhíu mày, áo trắng chập chờn, dung mạo tuyệt lệ, đường cong ưu mỹ, giống như Lý Tiêu Nam chính là thần linh, không cho phép bất luận kẻ nào nói lời nào không về hắn vậy.
Bốn vị kiếm thị này đồng thời ra tay, cầm trong tay bốn chuôi chiến kiếm cấp bậc linh khí, chiến kiếm kiếm khí sắc bén, vầng sáng bỏng mắt, hóa thành bốn đạo mỹ ảnh thướt tha, bay thẳng trời cao, kiếm khí rất cường đại, có xu thé trảm phá trời xanh.
Bốn vị kiếm thị này đều đã đạt đến Thiên Mệnh đệ ngũ trọng đỉnh phong, mỗi người đi ra đều là nhân vật xưng bá một phương, các nàng liên thủ tế ra kiếm trận, uy lực cường đại có thể nghĩ.