vipvandan.vn :
Chương 1135: Đôi mắt như nhật nguyệt. (2)
Sau khi tu luyện kim tàm phật khí, Phong Phi Vân có thể triệt để thoát khỏi uy hiếp của yêu ma chi huyết, cho dù tương lai yêu ma chi huyết thức tỉnh và hóa thành yêu ma, Phong Phi Vân sẽ không thần trí đại loạn như trước, có thể bảo trì thanh tỉnh tuyệt đối.
Thân là ma thân, linh hồn thành phật.
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, vì sao hào quang của mặt trời và mặt trăng kia lại tiến vào trong thân thể của ta, yêu ma chi huyết trong người của ta không ngừng thức tỉnh, không ngừng trở nên cường đại hơn.
- Ca, ngươi sao thế?
Tiểu tà ma duỗi hai đầu ngón tay giật nhẹ tóc sau lưng Phong Phi Vân, cân thận chớp chớp mắt, vẻ mặt đầy lo lắng.
- Hộ pháp giúp ta!
Phong Phi Vân lập tức bay xuống đám mây thấp, tìm kiếm một đỉnh núi nhỏ, tắm rửa tinh hoa của mặt trời và mặt trăng, hắn cũng bắt đầu tu luyện.
- Ca, rốt cuộc ngươi sao thế?
Tiểu tà ma không rõ ràng cho lắm, khẩn trương đứng trên núi nhỏ, vây quanh Phong Phi Vân mấy vòng, khi thì không nhịn được sờ sờ cái cằm Phong Phi Vân, khi thì bóp mũi của hắn, cuối cùng là kiếm một cọng cỏ chọc lỗ tai Phong Phi Vân, nhưng mà Phong Phi Vân không có phản ứng, hắn vẫn ngồi ở chỗ đó, giống như hóa thành tượng đá.
Cuối cùng tiểu tà ma suy đoán Phong Phi Vân đã sắp đột phá, vì vậy giảm hứng thú đi nhiều, nàng ngồi trên tảng đá nhỏ, ôm đạm đạm và vuốt tai đạm đạm.
Oanh!
Nơi xa xa bộc phát âm thanh thanh kinh thiên động địa, giống như có cường giả tuyệt thế ra tay, tuy ở cách mấy ngàn dặm, mặt đất sinh ra từng khe hở, có thể thấy được người ra tay tu vị đáng sợ cỡ nào.
Tiểu tà ma hưng phấn đứng lên, muốn chạy qua xem một hồi, nhưng nhìn thấy ca ca đang ngồi tu luyện, lại kiềm chế hiếu kỳ trong lòng, tiếp tục ngồi trên tảng đá hộ pháp cho Phong Phi Vân!
Ầm ầm!
Cách đó mấy ngàn dặm bộc phát đại chiến kinh thiên, có vô số cự thạch tung bay, có chút rơi xuống, nhưng mà bên này lại bị tiểu tà ma ngăn cản đi.
- Ca ca thật là, sớm không đột phá, muộn không đột phá, hết lần này tới lần khác làm hai ta không thể đi đào Yêu tộc thần tàng, ồ, đạm đạm, nếu không ngươi ở đây hộ pháp cho ca ca, ta đi đào Yêu tộc thần tàng, đào cho ngươi trái cây bảo bối ăn.
Tiểu tà ma nhắc hai chân trước đạm đạm lên, cho nó đứng thẳng, giống như đang thương thảo với nó.
- Meo meo!
Đạm đạm mềm nhũn kêu hai tiếng, sau đó khép mắt lại, hai chân mềm nhũn co quắp trên mặt đất, không có nhúc nhích.
Tiểu tà ma tức giận, nhẹ nhàng đá bụng to của nó hai cái, ngây thơ nói:
- Con mèo chết tiệt, vừa bảo ngươi làm việc thì ngươi giả chết!
Cái đuôi của đạm đạm vẫn động đậy, nhưng mà không có mở mắt, gục tại chỗ, chổng vó lên trời.
Hai ngày sau tiểu tà ma đang ngủ gà ngủ gật, đôi mắt híp lại thành đường thẳng, chợt cảm giác có gió lớn ập tới, tóc dài của nàng mất trật tự, thân thể mềm mại suýt nữa bị thổi ay, đạm đạm giả trên chết đất hai ngày cũng bò dậy, hai mắt mở to, vô cùng có tinh thần.
Một người một mèo chạy trốn thục mạng, né ra xa xa.
Cơn gió lớn từ bốn phương tám hướng tụ tập tới, dùng thân thể Phong Phi Vân làm trung tâm hóa thành vòng xoáy vô tận, có vô số linh khí tuôn ra, thân thể của hắn như động không đáy, không cách nào nhét đầy.
Vòng xoáy mở rộng ra chung quanh thật nhanh, lực lượng càng ngày càng mạnh mẽ.
Mặt đất chung quanh đầy loạn thạch, bùn đất, cây cối, cỏ cây, cành khô, dị thú và mọi thứ bị hút qua, các đồ vật chồng chất mấy trăm thước, triệt để chôn vùi thân thể của hắn.
Oanh|!
Bỗng nhiên bên trong có tiếng nổ lớn, một đạo ánh sáng từ bên trong bán thẳng ra ngoài, chấn vỡ đồ vật linh tinh cao mấy trăm thước chồng chất chung quanh, hóa thành từng đám bột mịn.
Sau khi tất cả cát bụi biến mất, núi nhỏ hóa thành đất bằng, từng đạo kim quang nội liễm giống như con rắn nhỏ bay vào trong người Phong Phi Vân, sau đó đứng lên, run lẩy bẩy lấy quần áo dính đầy cát, đôi mắt sáng ngời hữu thần, nói:
- Thiên Mệnh thất trọng quả nhiên khác biệt, nhìn rõ ràng thiên đạo quy tắc.
Sau khi đạt tới Thiên Mệnh thát trọng thì thiên địa đã trở nên khác biệt, giơ tay nhác chân có đạo vận nói không nên lời, giống như xuyên thấu qua tất cả quy tắc.
- Tiểu Khanh Khanh, tổng cộng đi qua vài ngày.
Phong Phi Vân nhìn qua tiểu tà ma xa xa, mặt đỏ lên, nói:
- Ca... Ca... Đồng tử của ngươi...
Phong Phi Vân có yêu ma chi huyết thức tỉnh triệt để, đồng tử hóa thành màu đỏ nhạt, nhưng cũng khong có huyết hồng dữ tợn, mà là giống như ngọc thô chưa mài dũa, có tà tính mị lực nói không thành lời.
Đây là con mắt yêu dị, có lực hấp dẫn lớn với nữ tử.
Cộng thêm Phong Phi Vân tu luyện Kim Tàm Kinh, đeo phật khí thành khiết trên người, ánh mắt cơ trí mà linh hoạt, không chỉ không để nữ tử phản cảm, ngược lại còn mang theo khí chất thần thánh và hấp dẫn, kìm lòng không được muốn dựa sát vào hắn.
Đây là ánh mắt thần thánh và yêu dị kết hợp lại, có rất ít nữ tử chống cự dược, cho nên tiểu tà ma bị Phong Phi Vân nhìn chằm chằm, tâm hồn thiếu nữ chấn động mạnh, gương mặt tuyệt mỹ đỏ hồng, cúi đầu xuống.
- Đồng tử đúng là biến hóa!
Phong Phi Vân gật đầu, yêu ma chi huyết thức tỉnh hoàn toàn, không chỉ đồng tử sinh ra biến hóa, ngay cả suy nghĩ trong nội tâm cũng biến hóa, tuy tâm tình thông suốt nhưng lại có một ít cảm xúc mặt trái pha tạp trong đó, nhưng mà những cảm xúc mặt trái này bị Kim Tàm Kinh khắc chế, không cách nào ảnh hưởng tư duy Phong Phi Vân, cho dù có ảnh hưởng Phong Phi Vân, nhất định cũng chỉ xảy ra trong vô tri vô giác.
- Đã qua hai ngày rồi, Yêu tộc thần tàng chắc đã bị người ta lấy đi.
Phong Phi Vân mỉm cười, nhìn chằm chằm vào tiểu tà ma một cái, tiểu nha đầu này rất không bình thường.
Tiểu tà ma tự nhiên không bình thường, đứng dưới gốc cổ thụ trụi lá, lá cây đã sớm bị vòng xoáy hút đi không còn, thân thể nàng co rút lại, dựa vào thân cây tráng kiện, bộ dáng xấu hổ cúi đầu, gương mặt đỏ rực, ngón tay vân vê gốc áo, không dám nhìn vào Phong Phi Vân, ấp úng nói:
- Người ta vẫn thủ hộ ở nơi này, không rời đi nửa bước, ta làm sao biết Yêu tộc thần tàng...
Đông!
Chẳng biết lúc nào Phong Phi Vân tới trước mặt tiểu tà ma và gõ lên đầu nàng một cái, buồn cười nói:
- Ngươi đang giở trò quỷ gì đấy?
Tiểu tà ma ai ôi một tiếng, lấy tay che đầu, xoa xoa vài cái, nói:
- Ca, ngươi khi dễ người ta.
Nói xong nha đầu bụm đầu bỏ chạy, nhưng mà nàng không có chạy xa đã bị người ta ngăn cản, người tới chính là Vu Thanh Họa.
Vu Thanh Họa hai ngày này vẫn tìm kiếm Phong Phi Vân, ngay cả Yêu tộc thần tàng xuất thế hai lần nàng cũng không nhìn, chỉ đi tìm Phong Phi Vân cho được, vừa rồi nghe tiếng nổ lớn ở đây cho nên đi qua tìm, vừa hay nhìn thấy Phong Phi Vân đang khi dễ nữ tử, hơn nữa còn là khi dễ muội muội của hắn.
Tiểu tà ma tự nhiên lui ra phía sau, lui tới bên cạnh Phong Phi Vân, khẩn trương và đề phòng.
- Ca, bội tình bạc nghĩa đến, làm sao bây giờ?