Phong Phi Vân bước nhanh tói trước, đi thẳng qua cổ lâm vào sơn lĩnh, nhanh như lưu vân, rốt cuộc không nhịn được và nói:
- Không có bất kỳ quan hệ.
- Vậy tại sao nàng bị nhục danh tiết, một nữ hài tử dù thế nào cũng xem trọng danh tiết, hơn nữa nàng còn là phật tôn tu phật, vậy càng xem trọng danh tiết, nếu ngươi thật sự phá hư danh tiết của nàng, như vậy ngươi để nàng hoàn tục đi.
Tiểu tà ma đi đến trước mặt Phong Phi Vân, ngăn cản Phong Phi Vân lại và nhìn chằm chằm vào hắn.
Phong Phi Vân dừng bước lại, nâng cằm cẩn thận suy nghĩ, nhíu mày nói:
- Ngươi mới bao nhiêu, ngươi biết cái gì là danh tiết, lại nói Vu Thanh Họa bà điên này tư duy không theo lẽ thường, nếu ngươi bảo nàng hoàn tục, bảo nàng không tu phật, nàng sẽ suy đoán ngươi không có hảo tâm, muốn lừa nàng đi vào thanh lâu, nói không chừng sẽ trở mặt đánh giết ngươi, lại nói ta cứu nàng hai lần, cũng không nợ nàng cái gì, chuyện của nàng thì liên quan gì tới ta.
Tiểu tà ma nói:
- Vạn nhất nàng bị người Sâm La Điện bắt, nghiêm hình tra tấn nói ra chuyện ngươi có Kim Tàm Kinh thì làm sao bây giờ?
Phong Phi Vân rốt cục vẫn ngưng trọng đứng dậy, nói:
- Vu Thanh Họa mặc dù muốn đánh đánh giết giết với ta, nhưng mà cuối cùng không phải một nữ nhân nói lugng tung, càng không khả năng nói với người Sâm La Điện tung tích của Kim Tàm Kinh.
- Tà đạo cấm pháp có rất nhiều, có chút khống chế thất tình lục dục của người ta, có có thể cướp đoạt trí nhớ và tri thức của người khác, còn có thể biến cường giả thành khôi lỗi.
Tiểu tà ma nháy mắt vài cái.
- Điểm này đúng là đau đầu.
Phong Phi Vân cau mày thật sâu, nói:
- Đi, chúng ta đi nhìn xem.
Tiểu tà ma lập tức hưng phấn đứng dậy, biết rõ đã nói động Phong Phi Vân rồi, kỳ thật nàng cũng có ý xấu, chính là làm cho ca ca của mình yêu hận triền miên với phật tôn Ngự Thú Trai, vậy thì rất thú vị a, hơn nữa nhiều ra chị dâu thì sẽ có được núi dựa, như vậy càng không cần phải sợ gì cả.
Yêu tộc thần tàng xuất thế đã hai ngày, mặt trời và mặt trăng trên bầu trời vẫn tồn tại, biến một nửa bầu trời thành biển lửa, một bước bầu trời thành màu xanh.
Phía dưới có rất nhiều tu sĩ tụ tập, chiến kỳ hoành thiên, từng tòa cung điện lơ lửng trên bầu trời, đương nhiên hai người người chết vì tranh đoạt rát nhiều, cũng có người biết rõ vô vọng với Yêu tộc thần tàng cho nên sớm rời đi, miễn tặng không tính mạng.
Người lưu lại đây phần lớn là cường giả tu vị cường đại.
Hai ngày này vẫn có vài món bảo vật xuất thế, nhưng lại bị Sâm La Điện, Thần Linh Cung, Nạp Lan phiệt các thế lực đỉnh cấp cướp đi, những người khác chỉ có thể nhìn mà thôi.
- Vừa rồi trong thần tàng có hào quang bảy màu bay ra ngoài, bên trong bao vây một viên bảo đan, cũng không biết là cấp bậc gì, nhưng đã bị tử vong hành giả Sâm La Điện lấy đi, có hai cự phách đi lên tranh đoạt và bị tử vong hành giả đánh chết dễ dàng.
Một lão giả cản thi nhân nói ra.
- Ngày hôm qua có một thanh chiến kiếm thần dị bay ra ngoài, vừa ra đã dẫn động vạn kiếm tề mình, khí linh bên trong rất giống thanh xà, hẳn là tam phẩm linh khí đỉnh phong, thậm chí có khả năng tấn chức tứ phẩm linh khí, chỉ tiếc lại bị Thần Linh Cung đoạt đi.
Một lão tổ gia tộc nói.
... ...
...
Phong Phi Vân cùng tiểu tà ma từ từ đi đến, đi tới trước mặt mấy lão giả, nói:
- Hiện tại bảo vật xuất thế tuy không tầm thường, nhưng cũng chỉ là tiểu đả tiểu nháo mà thôi, nếu như Yêu tộc thần tàng chỉ xuất ra những vật này thì không có khả năng hấp dẫn nhân vật như Tà Hoàng và cung chủ Thần Linh Cung.
Mấy lão giả này đều là cường giả đỉnh cấp, sau lưng có thế lực lớn làm bối cảnh, tu vị tự nhiên rất cường đại, nhưng mà Phong Phi Vân chạy tới trước mặt bọn họ, bọn họ mới phát giác Phong Phi Vân, làm cho bọn họ nghĩ mà sợ, toàn thân phát lạnh.
Người trẻ tuổi này tới lúc nào?
Đương nhiên nhanh chóng có người nhận ra Phong Phi Vân, một lão giả cản thi nhân đi tới.
- Thì ra là thần vương đại nhân!
Hắn nói ra cái tên Phong Phi Vân thì có vài ánh mất bất thiện nhìn qua Phong Phi Vân, hiển nhiên bọn họ có suy nghĩ tìm kiếm Kim Tàm Kinh, thậm chí muốn ra tay với Phong Phi Vân.
- Hừ, nếu ai hỏi ta tung tích Kim Tàm Kinh, đừng trách ta vô tình.
Phong Phi Vân đứng ở nơi đó, thân thể thẳng tắp, giống như cười mà không phải cười, bộ dáng cực kỳ khí phách.
Những tu sĩ ánh mắt bất thiện nghe xong đã phát ra tiếng buồn bực, che ngực mặt mũi tràn đầy kinh hãi, không ngừng lui ra phái sau vài bước, lại có một lão giả lui ra sau mười bước, trong miệng chảy máu tươi.
Đám lão giả tu vị không tầm thường đều biến sắc, tu vị Phong Phi Vân đã mạnh mẽ tới mức này rồi, chỉ bằng một tiếng hừ lạnh đã chấn thương đám lão tổ này, trong đầu bọn họ hiện ra hình ảnh Phong Phi Vân đánh chết Sử Chân Tương cùng Cổ Lực Đạt, lập tức lạnh lẽo toàn thân, Phong Phi Vân đã không phải là tu sĩ trẻ tuổi như trước, hiện tại cường giả thế hệ trước dám giỡn mặt, hắn sẽ giết không nghi ngờ.
Những lão giả này tỉnh táo xuống, thời điểm này nếu có người dám ra tay với Phong Phi Vân, quả thật chẳng khác gì đi tìm chết.
- Thần Vương đại nhân, thật sự là đã lâu không gặp, ngày đó từ biệt ở thần đô, bây giờ vẫn khỏe chứ.
Lão giả cản thi nhân của Binh Tiến thi động nói ra.
Lão giả cản thi nhân này như ánh nến hiện ra trong đầu của Phong Phi Vân, thời điểm tiêu diệt Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu, cường giả Binh Tiến thi động đã ra tay đối phó, lão giả này cũng là một trong số đó.
Phong Phi Vân cùng lão giả này hàn huyên một phen, sau đó thấp giọng hỏi:
- Tà Hoàng cùng cung chủ và Thiên Vu thần nữ những nhân vật cái thế kia xuất thế rồi sao?
Nhắc tới mấy người này, sắc mặt bọn họ nghiêm túc, có người càng là vội vàng lảng tránh, mấy người kia đều là nhân vật cấm kỵ, thậm chí có thể nghe bọn họ đàm luận đấy.
Lão giả cản thi nhân Binh Tiến thi động cũng rất cố kỵ, áp thấp âm thanh, nói:
- Bọn họ hai ngày trước đã tiến vào Yêu tộc thần tàng, bảo vật cao cấp chắc chắn đã bị bọn họ lấy đi, đương nhiên đây cũng là tất nhiên, ai bảo bọn họ tu vị cường đại, không người nào dám tranh giành với bọn họ.
Phong Phi Vân bộ dáng "Đã sớm ngờ tới là như vậy", ánh mắt nhìn qua nơi xa xôi, cũng không có tìm được bóng dáng Mặc Dao Dao, nàng rất có thể đã tiến vào trong thần tàng, chẳng lẽ tu vị của nàng mạnh tới mức có thể tranh phong với đám người Tà Hoàng sao?
Lão tổ nào đó của Bắc Minh phiệt cũng tiến vào bên trong thần tàng, trên đỉnh núi xa xa cũng chỉ còn lại Bắc Minh Phá Thiên ngạo nghễ đứng dưới ánh trăng, trên người có hào quang màu xanh da trời bảo vệ, không ai dám tới gần hắn một bước cả, thập phần cường thế, khí tức bàng bạc.
Phong Phi Vân sau khi đạt tới Thiên Mệnh thất trọng, phượng hoàng thiên nhãn đã tiến thêm một bước, tự nhiên là nhìn thấu tu vị Bắc Minh Phá Thiên, hắn đã đạt tới Thiên Mệnh thất trọng hậu kỳ, tốc độ tu luyện cũng không chậm.