Những tu sĩ chung quanh cũng nghe ra chuyện gì xảy ra, thì ra Ngự Thú Trai thực sự có người mang thai, nhưng mà mang thai không phải Vu Thanh Họa, mà là thị nữ của Vu Thanh Họa, mà phật nữ này chính là bị Tà Hoàng Thiếu chủ lừa gạt, còn trợ giúp Tà Hoàng Thiếu chủ đánh cắp trọng bảo của Ngự Thú Trai. Mà Ngự Thú Trai bởi vì e ngại Sâm La Điện thế lực to lớn, hơn nữa sợ hãi danh dự vạn năm bị hủy, cho nên cực lực áp chế chuyện này, không có lộ ra ngoài.
Vốn rất nhiều người còn cho rằng Vu Thanh Họa bị Phong Phi Vân lừa gạt cảm tình, còn mang thai hài tử của Phong Phi Vân, về sau lại bị Phong Phi Vân bội tình bạc nghĩa, nhưng mà giờ phút này xem ra không phải thế. Thì ra tất cả là do Sâm La Điện chế tạo lời đồn vì che dấu tội lỗi của Tà Hoàng thiếu chủ.
Hiện tại xem như chân tướng rõ ràng.
Ở đây có không ít thế lực giao hảo với Ngự Thú Trai, rất nhiều người đều cảm giác tức giận, nhưng mà không có ai động thân đứng ra tìm chính nghãi cho Ngự Thú Trai, dù sao đây chính là Sâm La Điện, trừ Phong Phi Vân là gia hỏa to gan lớn mật ra, nếu người nào khác dám đứng ra chỉ trích Sâm La Điện, ngày hôm sau đoán chừng đầu thân một nẻo, nhà tan cửa nát.
Đối mặt với thế lực cường đại tuyệt đối, còn có thể đứng ra nói chuyện chỉ là số ít.
Thời điểm này có rất nhiều người bội phục đảm lượng của Phong Phi Vân, ít nhất là không ai dám làm chuyện này, Phong Phi Vân lại dám làm.
Đương nhiên cũng có một ít đang cười lạnh trong lòng, cảm thấy Phong Phi Vân chính là kẻ ngu, hôm nay đắc tội Tà Hoàng Thiếu chủ cùng Sâm La Điện, như vậy hắn đoán chừng không sống được bao nhiêu ngày.
Tà Hoàng Thiếu chủ nói:
- Tại sao ngươi khẳng định người nọ là ta?
Phong Phi Vân từ chối cho ý kiến cười cười, nói:
- Bởi vì nam tử có thể làm cho một phật nữ trao thân trong một đêm và nhớ mãi không quên, người bình thường tuyệt đối không làm được, nam nhân này nhất định là một hòa thượng phật hiệu tinh thâm, nhưng lại hết sức ưu tú cùng tuấn lãng. Thiếu chủ nếu tháo mặt nạ xuống, ta đoán chừng chắc chắn không có sai, chỉ sợ thiếu chủ cũng là người tu phật a?
Bắc Minh Phá Thiên cùng Lý Tiêu Nam cùng đưa mắt nhìn qua, mang trên mặt vài phần vui vẻ, hiển nhiên bọn họ rất hứng thú với chuyện này.
Phong Phi Vân lại tự giễu nói:
- Ít nhất ta chưa bao giờ cho rằng ta có mị lực chỉ sau một đêm làm cho nữ tử yêu ta say đắm, đối với việc này ta vẫn rất bội phục ngươi.
Tà Hoàng Thiếu chủ tự nhiên không có tháo mặt nạ xuống, cười nói:
- Những chuyện này chỉ là ngươi đoán mà thôi.
- Đúng vậy a! Đúng là ta suy đoán. Nhưng mà ta từ miệng một cường giả Sâm La Điện biết được, thiếu chủ đã từng chỉ có một chân, chính là thiên tài tàn tật. Nhưng mà bây giờ có hai cái chân, chẳng lẽ thiếu chủ không phải tu hành thần thông của Ngự Thú Trai mới mọc ra cái chân khác sao?
- Tà Hoàng Thiếu chủ đã từng là người thọt?
Tiểu tà ma rướn cổ lên, ánh mắt căng tròn nhìn chằm chằm vào hai chân Tà Hoàng Thiếu chủ, kết quả lại bị Phong Phi Vân gõ đầu một cái.
- Nhìn cái gì!
"Đông" một tiếng, đầu tê rần, nàng nhanh chóng rụt cổ lại, tay xoa đỉnh đầu, trong miệng nhỏ đang oán trách Phong Phi Vân gõ thế thì tương lai nàng sẽ ngốc.
Chung quanh cũng xôn xao, Tà Hoàng Thiếu chủ không ngờ là người thọt, bởi vì tu luyện thần thông phật môn của Ngự Thú Trai cho nên cái chân kia mới mọc dài ra, đây chính là nguyên nhân hắn trộm lấy thần thông phật môn của Ngự Thú Trai.
Đồng thời một ít người có ý chí cũng phỏng đoán trong lòng, rốt cuộc là thần thông gì so thể làm cho người ta đoạn chi phục sinh, nó thần kỳ bực nào?
Tà Hoàng Thiếu chủ đắng chát, thật lâu về sau mới nói:
- Một nam nhân làm đại sự, hi sinh một nữ nhân có là gì, Ngọc Lạc... Nàng vốn đáng chết, ta giết nàng chỉ vì chặt đứt nhân quả, không có nhân quả, cũng sẽ không có ràng buộc. Người không có ràng buộc mới không có trói buộc, có thể tùy tâm sở dục làm chuyện mình muốn làm, Phong Phi Vân, điểm này ngươi còn kém ta quá xa.
- Ngươi vô sỉ...
Hận ý trong lòng Vu Thanh Họa phun trào, rất muốn mắng to Tà Hoàng Thiếu chủ vài câu, nhưng mà trong đầu của nàng chẳng có từ ngữ mắng chửi nào cả.
Phong Phi Vân lại lắc đầu, nói:
- Ngọc Lạc không phải do ngươi giết.
- Thật là ta giết. Phong Phi Vân, ngươi không thể bởi vì chính ngươi không thể hạ thủ với nữ nhân của mình, cũng hoài nghi người khác cũng không hạ thủ.
Tà Hoàng Thiếu chủ nói.
Phong Phi Vân nói:
- Nếu như ngươi thật sự muốn giết Ngọc Lạc, thời điểm ngươi cầm lấy trọng bảo vào tay, cũng đã giết nàng rồi, chặt đứt tất cả manh mối, ta cũng không có khả năng lại truy xét đến ngươi. Nhưng mà ngươi lại không có làm thế, nói rõ ngươi cũng là người không quả quyết, giết Ngọc Lạc là người hoàn toàn khác, nếu là ta không có đoán sai người nọ chính là... Tà Hoàng.
Oanh!
Những lời này nói ra thì tất cả mọi người biến sắc, có lẽ Tà Hoàng Thiếu chủ sắc mặt cũng biến, nhưng mà hắn mang theo mặt nạ, lại không ai có thể nhìn thấy sắc mặt của hắn vào lúc này là thế nào, chỉ nhìn thấy mặt nạ của hắn mà thôi.
Lá gan của Phong Phi Vân cũng đúng là quá lớn, ngay cả Tà Hoàng Thiếu chủ cũng không dám nói Tà Hoàng một câu nào cả, hắn rõ ràng dám nói ra trước mặt nhiều người như thế, thật sự là to gan lớn mật! Thật sự là ngại mạng quá dài!
Vu Thanh Họa vào lúc này biến sắc, tuy nàng suy đoán Ngọc Lạc chết có bóng dáng của Tà Hoàng phía sau, nhưng mà loại lời này nàng cho dù như thế nào cũng không dám nói ra, nói ra vậy ý nghĩa chết, thậm chí cả Ngự Thú Trai cũng bị diệt.
Nhân vật như Tà Hoàng, không ngờ còn có người dám nói hắn liên quan tới cái chết của nữ tử bình thường, loại sự tình này ảnh hưởng tới thanh danh Tà Hoàng thật lớn, cho dù Tà Hoàng thật sự ra mệnh lệnh này, cũng không có ai dám nói ra miệng, nhưng mà Phong Phi Vân lại nói ra không kiêng nể gì cả.
Tà Hoàng là người nào? Tà Hoàng chính là người muốn đả đảo Thần Tấn vương triều, thành tựu đế hoàng một phương, loại chuyện này có thể thuận miệng nói ra sao? Không phát hiện ngay cả Tà Hoàng Thiếu chủ cũng đang cực lực che dấu chuyện này à?
Rất nhiều người dùng ánh mắt như nhìn người chết nhìn Phong Phi Vân.
Nếu Tà Hoàng muốn giết một người, tại Thần Tấn vương này đoán chừng không ai giữ được.
Phong Phi Vân làm như không xem hiểu ánh mắt của đám người này, cuwofi nói:
- Kỳ thật ta cũng cũng không có nghe ngóng từ cự đầu của Sâm La Điện là ngươi là người thọt cả! Là có một chân hay có hai chân cũng bỏ đi? Ta chỉ suy đoán mà thôi, tùy ý thăm dò nhưng lại đúng, hắc hắc! Không nghĩ tới thiếu chủ tự mình xác nhận, nói như vậy tất cả suy đoán của ta là chính xác.
- Phong Phi Vân, ta không thể không thừa nhận ngươi đúng là thập phần thông minh, phân không sai nửa phần. Như vậy ngươi cho rằng ngươi có thể duy trì chính nghĩa cho Ngọc Lạc sao? Ngươi có thể lấy công đạo cho Ngự Thú Trai sao? Ngươi đầu nên biết rõ ngươi cũng phạm rất nhiều sai lầm, ngươi giết chết người vô tội còn nhiều hơn ta, ngươi tai họa nữ tử cũng nhiều hơn ta, có ai lấy công đạo cho bọn họ không? Người hỗn đản nhất thiên hạ này không phải ta, là ngươi!