- Giả bộ bị thương cũng vô dụng. Lão ma đầu như ngươi chết chưa hết tội!
Diệp Ti Loan vung kiếm lên, rất dứt khoát, nhưng nàng không muốn lấy mạng Phong Phi Vân nên không dốc hết sức. Diệp Ti Loan chỉ định ra oai phủ đầu, dập tắt uy phong, chờ Phong Phi Vân ngoan ngoãn nghe lời thì nàng sẽ buộc Nhất Trận Phong giao linh hồn đám người Liễu Duệ Hâm ra.
Phong Phi Vân giơ tay trái đỡ nhưng vẫn bị chém bay đập vào bệ thờ, rất chật vật, lại hộc máu.
Phong Phi Vân thở dài thườn thượt:
- Ti Loan, ta là đại thúc.
Trên bệ thờ lư hương lăn xuống, tro bụi bay đầy. Tượng nữ Bồ Tát đứng trên bệ thờ rung bần bật suýt rớt xuống đập vào đầu Phong Phi Vân.
Người Phong Phi Vân đầy máu, tro nhang rơi xuống người hắn nhớp nháp, rất chật vật.
Phong Phi Vân nói câu 'ti Loan, ta là đại thúc', nếu nữ nhân khác nghe thấy sẽ tát mặt. Diệp Ti Loan thì tim đập nhanh, câu nói chạm vào lòng nàng. Diệp Ti Loan đứng ngây tại chỗ, khuôn mặt tinh xảo tràn ngập nghi hoặc.
- Ma đầu, ngươi đang chơi trên cơ ta sao?
Bàn tay Diệp Ti Loan tinh xảo không xương, nhưng nàng cầm chiến kiếm tạo cảm giác nguy hiểm sát khí. Hai tay Diệp Ti Loan cầm kiếm định chém xuống.
Phong Phi Vân vội bò dậym nói:
- Đừng đừng, ta thật sự là đại thúc. Là Vân đại thúc gặp trong Đồng Lô sơn!
Phong Phi Vân biết Diệp Ti Loan sát phạt dứt khoát, tâm chí kiên cường. Phong Phi Vân không còn cách nào khác, hắn bị thương quá nặng, chỉ có cách này kéo dài thời gian. Dù gì quan hệ giữa hai người trong Đồng Lô sơn không tệ, xem như quen biết sinh tử.
Nhưng Phong Phi Vân đã xem thường sức nặng 'Vân Phi Phong" trong lòng Diệp Ti Loan.
Khi khuôn mặt Phong Phi Vân thay đổi biến thành bộ dạng nam nhân trung niên, tức là Vân Phi Phong tán thu thì con ngươi Diệp Ti Loan co rút, cắn môi. Nhạc Liệt chiến kiếm rơi xuống đất.
Mắt Diệp Ti Loan đỏ ửng, móng tay bấu vào lòng bàn tay. Diệp Ti Loan rất có tình cảm với đại thúc không gì không biết kia. Đối phương tài hoa ngút trời, có nhiều ưu điểm, làm nàng vô cùng khâm phục mấy lần.
Trên đời này có khá nhiều thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần bị đại thúc hấp dẫn, yêu nam nhân lớn tuổi hơn mình nhiều.
Nam nhân trở thành có sức hấp dẫn của nó, đôi khi sức sát thương rất mạnh với thiếu nữ.
Diệp Ti Loan chưa đến nông nỗi yêu đại thúc kia đến không kiềm chế được. Nhưng sau khi trở về Nhật Nguyệt tiên giáo, mỗi khi nhớ đến hành trình trong Đồng Lô sơn thì Diệp Ti Loan mong chờ đại thúc thật sự sẽ đến Địa Tử phủ, nàng sẽ đưa hắn đi du lịch thắng cảnh tích cổ, hoặc giong thuyền trên sông, hoặc cưỡi mây về gió, hoặc cười nói trong thác nước con suối.
Diệp Ti Loan không ngờ lần nữa gặp lại sẽ trong tình huống này, thân phận này.
- Vân địa thúc . . .
Diệp Ti Loan yêu kiều như ngọc, ánh mắt phức tạp dìu Phong Phi Vân dậy rồi ném hắn ra ngoài. Phong Phi Vân té đau điếng.
- Đại thúc, tại sao ngươi là đại đạo hái hoa? Tại sao ngươi lừa ta? Ngươi không xuất hiện thì thôi, tại sao lúc xuất hiện làm người đau lòng như thế?
Hốc mắt Diệp Ti Loan ướt nước, không rõ nàng đang buồn chính mình hay bực tức đối phương.
- Ti Loan hãy nghe đại thúc giải thích.
Phong Phi Vân nói:
- Đại đạo hái hoa Nhất Trận Phong chỉ là ngụy trang.
- Là sao?
Diệp Ti Loan nhìn Phong Phi Vân té dưới đất, trong lòng có chút áy náy, thầm bực chính mình làm việc quá kích động. Nếu đại thúc là đại đạo hái hoa thì trong Đồng Lô sơn đã làm gì nàng, và nàng không nên nghi ngờ nhân phẩm của đại thúc. Nàng không phải loại người dễ xúc động, tại sao vừa rồi lại . . .
Ánh mắt Phong Phi Vân buồn phiền như nhớ lại chuyện quá khứ, một nam nhân có nhiều câu chuyện.
Phong Phi Vân chậm rãi nói:
- Chuyện này nói đến thì dài, phải nói từ Đồng Lô sơn . . .
Phong Phi Vân nhanh chóng giải thích rõ cho Diệp Ti Loan biết tại sao hắn phải giả mạo đại đạo hái hoa. Lý do rất gượng gạo, đến nỗi Phong Phi Vân cảm thấy nhiều chỗ mâu thuẫn. Nhưng Diệp Ti Loan tin thật.
Trong lòng Diệp Ti Loan càng áy náy hơn. Đại thúc đã bị thương nặng vậy mà nàng còn tấn công hắn, thế này . . . Lệ ướt mi.
Diệp Ti Loan nhanh chóng lau nước mắt nên Phong Phi Vân không thấy, nàng nâng hắn dậy để hắn tựa vào người mình. Diệp Ti Loan điều động linh khí dồi dào trong thân thể giúp đỡ đại thúc trị thương.
Tư thế hai người rất mập mờ, đầu Phong Phi Vân tựa ngực Diệp Ti Loan, da đầu cảm nhận mềm mại ấm áp. Ngón tay thuôn dài bóp cổ tay Phong Phi Vân, rót linh khí vào kinh mạch.
Phải nói bây giờ trong lòng Phong Phi Vân rất hưởng thụ, hắn ít khi được một mỹ nữ ôm thế này, chữa thương cho hắn.
Phong Phi Vân thích thú thầm nghĩ:
- Cô nương Diệp Ti Loan này rất biết điều, nếu để nàng biết người nàng cứu là nhi tử của yêu ma không biết sẽ tức giận đến nhường nào.
- Thân thể đại thúc thật hữu dụng, hì hì.
Diệp Ti Loan cũng cảm thấy tư thế rất mập mờ, mặt đỏ hồng. Nhưng lúc này Vân đại thúc bị thương nặng, Diệp Ti Loan không tiện đổi tư thế.
Diệp Ti Loan ngập ngừng một lúc sau chỉ nói một câu:
- Nói vậy là đại thúc bởi vì cứu đệ tử phật môn Ngự Thú Trai nên đắc tội vực chủ Ám vực?
Phong Phi Vân híp mắt, âm thầm trị thương cho mình, khẽ ừ.
Phong Phi Vân giải thích với Diệp Ti Loan là hắn cứu đệ tử Ngự Thú Trai trong Đồng Lô sơn, đắc tội vực chủ Ám vực. Ám vực đã nhiều lần phái cường giả truy sát Phong Phi Vân, nên hắn định xuống tay trước, biến thành đại đạo hái hoa Nhất Trận Phong lẻn vào thịnh hội tà đạo ám sát vực chủ Ám vực.
Lý do này rất là gượng ép, bản thân Phong Phi Vân còn thấy có nhiều sơ hở. Nhưng Diệp Ti Loan tin tưởng.
Trước kia Phong Phi Vân cảm thấy Diệp Ti Loan băng tuyết thông minh, tâm trí cao siêu. Nhưng bây giờ Phong Phi Vân thấy cô nương này thật dễ dụ, như nữ nhân ngực to não rỗng.
Phong Phi Vân không biết rằng Diệp Ti Loan đã động tình với tán tu Vân Phi Phong. Đừng nói lý do này, dù Phong Phi Vân giải thích qua loa thì Diệp Ti Loan vẫn sẽ thuyết phục mình tin tưởng.
- Các người . . .
Liễu Duệ Hâm đứng trước cửa nhìn hai người tư thế mập mờ ngồi trong Tố Nhạc am, trợn mắt há hốc mồm, cằm suýt rớt xuống đất, mắt trợn to như ốc bưu.
- Diệp sư tỷ, đại . . . Đại thúc . . .
Liễu Duệ Hâm nhìn xung quanh, cho rằng mình xuyên không gian. Liễu Duệ Hâm cứ nghĩ có một mình Phong Phi Vân trong Tố Nhạc am, khó khăn thổi phồng hết can đảm chuồn vào ngó xem hắn chết chưa. Liễu Duệ Hâm vào trong không thấy Phong Phi Vân đâu, thay vào đó là Diệp sư tỷ của mình, trong ngực Diệp sư tỷ ôm một nam nhân.
Đại thúc trong Đồng Lô sơn tại sao xuất hiện ở đây?
Diệp Ti Loan bình tĩnh nói:
- Duệ Hâm đừng sợ, thật ra đại đạo hái hoa Nhất Trận Phong là Vân đại thúc, hắn . . . Hắn có nỗi khổ riêng.
Khổ riêng cái con khỉ!
Liễu Duệ Hâm sắp cuồng, hai tay bứt tóc, đầu xù tóc rối. Cái quái quỷ gì đây? Đại đạo hái hoa Nhất Trận Phong và nhi tử của yêu ma Phong Phi Vân là một người, đại thúc trong Đồng Lô sơn và đại đạo hái hoa cũng là một.