Liễu Duệ Hâm tò mò hỏi:
- Thiên quốc trong truyền thuyết lại là một bí cảnh cao cấp, vậy chẳng phải là không gian trong đó to hơn khu vực Thần Tấn vương triều rất nhiều lần?
Liễu Duệ Hâm thích nhất nghe mấy thần thoại, chuyện kỳ lạ.
Phong Phi Vân cười nói:
- Có gì đâu, trên đời này thứ gì cũng có. Có không gian rộng lớn hơn bí cảnh cao cấp gọi là tiểu thiên thế giới, đại thiên vị diện. Miễn tu vi của nàng đến cảnh giới đó là có thể tiếp xúc những chỗ này.
Mắt Liễu Duệ Hâm sáng như sao, tuy nàng không hiểu Phong Phi Vân nói cái gì nhưng cảm thấy rất lợi hại.
- Nếu Thiên quốc là bí cảnh cao cấp, được cường giả phật pháp cao sâu cải tạo, dựa vào tài nguyên trong đó có lẽ thật sự tạo ra ba ngàn chân phật.
Phong Phi Vân nhìn cánh cửa Thiên quốc, ra tay kim tàm phật khí trong người đến cực độ.
Kim Tàm Kinh tự động bay ra khỏi giới linh thạch. Kim phật bảy tấc và kim phật cao chín mươi chín thước rất giống. Kim Tàm Kinh cảm nhận được hơi thở Thiên quốc, hay nó thật sự là chìa khó mở cánh cửa Thiên quốc?
Phong Phi Vân nâng kim phật bảy tấc, híp mắt.
- Phủ bụi vạn năm, hôm nay hãy để ta mở ra cánh cửa Thiên quốc.
Ánh mắt Phong Phi Vân trở nên vô cùng kiên quyết, giơ tay lên. Thiên Nhất Thánh bình vốn nằm trong tay Liễu Duệ Hâm nay nằm trong lòng bàn tay trái của Phong Phi Vân, tay phải nâng kim phật bảy tấc, chân đạp luân hồi tật tốc bay đến phần bụng kim phật khổng lồ. Phong Phi Vân đặt Kim Tàm Kinh vào khe nứt ngay bụng kim phật.
Vù vù vù vù vù!
Kim Tàm Kinh tự động xoay tròn, ánh sáng trên thân phật chói lòa khiến người mù mắt. Kim phật khổng lồ dần thức tỉnh, phát ra luồng sáng vàng nhạt, miệng phun phật âm liên miên.
Giờ phút này, nếu đứng trong di tích tháp cổ sẽ thấy Pháp Hoằng điện bắn ra ánh sáng vàng chói mắt, có phật âm kinh thiên phát ra từ bên trong, đánh thức tất cả người thủ hộ trong di tích tháp cổ. Có người thủ hộ bò lên từ lòng đất, có người thủ hộ bước ra từ phật viện tàn phá. Các lão tăng sống lâu thật lâu cực kỳ kích động.
Trong Pháp Hoằng điện bắn ra phật quang cực kỳ tinh thuần, phật âm gần như đạo. Miếu cổ, am ni rách mướp trong di tích tháp cổ phủ một vầng sáng vàng như sắp tái hiện thịnh thế phật tu vạn năm trước.
Trong di tích tháp cổ, trên một phù đồ mười tám tầng, chuông phật bể tự động gióng lên, thanh âm truyền xa mấy ngàn dặm. Tu sĩ trong Phàn thành cách xa mấy ngàn dặm nghe thấy rõ ràng hồi chuông từ di tích tháp cổ vọng lại.
Những người tế bái bên ngoài di tích tháp cổ nghe thanh âm này đều quỳ xuống, bái lạy hướng di tích tháp cổ.
- Tiên linh hiển thánh, phật âm vang chín lần!
- Tiên linh hiển thánh, phật âm vang chín lần!
- Tiên linh hiển thánh, phật âm vang chín lần!
Đây là khởi đầu Thiên quốc sắp mở ra, lan xa mấy ngàn dặm, phật âm không dứt, ánh sáng chiếu rọi mặt đất.
Trong Pháp Hoằng điện, khi Phong Phi Vân đặt Kim Tàm Kinh vào vị trí cánh cửa Thiên quốc thì một luồng tà khí kinh khủng chậm rãi thức tỉnh, phát ra áp lực hùng hồn như có vị ma thần bị quấy nhiễu.
Phong Phi Vân đứng gần bụng kim phật khổng lồ, cảm giác bóng ma đè xuống mình, thiên địa bao phủ khí hung ác.
Thanh âm cổ xưa âm trầm vang lên:
- Kim Tàm Kinh tái hiện, cánh cửa Thiên quốc sắp mở ra, thế giới xa xưa sẽ tái hiện. Không, cánh cửa Thiên quốc không thể mở. Thiên quốc giáng lâm, chúng ta sẽ bị lực lượng trong Thiên quốc siêu độ hết, tà hồn không sót lại một lũ. Không, không thể mở ra!
Thiên quốc mạnh nhất đã thức tỉnh.
Hồn tà phật này rất cường đại, khí thế mạnh mẽ như hồng hoang thiên vũ, đã sinh ra linh tuệ, biết nói chuyện.
Phong Phi Vân không nghe hiểu hồn tà phật muốn biểu đạt cái gì, nhưng hắn biết một điều là những hồn tà phật trong di tích tháp cổ rất sợ cánh cửa Thiên quốc mở ra. Dường như trong Thiên quốc có lực lượng gì đó có thể giết đám hồn tà phật.
Nếu đúng vậy thì càng phải mở cánh cửa Thiên quốc.
Ánh mắt Phong Phi Vân càng kiên quyết hơn, hắn quyết định liều một phen, không thể lùi bước.
Hồn tà phật này khí thế cực kỳ khổng lồ định ngăn cản Phong Phi Vân mở cánh cửa Thiên quốc, cái bóng to lớn như ngọn núi phủ lên. Phong Phi Vân sớm chuẩn bị trước, hắn dốc sức sử dụng Thiên Nhất Thánh bình, cái bình lơ lửng trên đầu hắn. Quỷ văn nhấp nháy trên Thiên Nhất Thánh bình, phù văn kỳ lạ giao nhau. Miệng bình bay ra mảng lớn lửa ma tởi xanh nhợt, giây sau biến thành mây lửa.
Thiên Nhất Thánh bình là chí tôn linh bảo âm giới, có năng lực khắc chế vật chí tà rất mạnh. Đặc biệt áp chế tà vật như quỷ tà càng dữ dội, có thể thu quỷ tà vào bình luyện hóa thành tà đan, cũng có thể luyện hóa quỷ tà bình thường thành tà dịch. Nếu nuốt vào tà đan, tà dịch sẽ giúp ích rất lớn cho tu sĩ tu luyện tà đạo chí âm.
Lực lượng của Thiên Nhất Thánh bình quả nhiên có năng lực áp chế hồn tà phật rất mạnh, chặn đợt công kích thứ nhất.
Nhưng Phong Phi Vân không phải mẫu của âm giới, hắn không thể phát huy ra uy lực thật sự của Thiên Nhất Thánh bình. Đối phó đa số tà vật thì không sao, nhưng gặp hồn tà phật có thể giết chân nhân làm Phong Phi Vân liên tục thụt lùi. Hồn tà phật đánh ra mỗi một đòn như cái búa to đập vào ngực Phong Phi Vân, đau rát thấu xương.
- Thiên Nhất Thánh bình cũng không ngăn được.
Phong Phi Vân cắn răng cứng rắn đỡ mười ba đợt công kích, hắn bị đánh hộc máu, Thiên Nhất Thánh bình suýt bị hất văng ra ngoài.
Phía xa, Trí Tàng đại sư lau mồ hôi trán, miệng lẩm bẩm:
- Thật là liều mạng quá, tuổi trẻ có khác.
Trí Tàng đại sư rất phục độ mạnh của cơ thể Phong Phi Vân.
Lúc trước Trí Tàng đại sư chỉ chịu một lũ thần niệmcủa hồn tà phật công kích đã bị thương nặng, suýt thân chết đạo tiêu. Phong Phi Vân cứng rắn đỡ mười ba đòn, tuy chín mươi chín phần trăm lực lượng bị Thiên Nhất Thánh bình chặn lại nhưng đó vẫn là chiến tích rất lợi hại.
Thiên Mệnh đệ thất trọng đã dám đối kháng chân nhân ngay mặt, nói ra hù chết người.
Cánh cửa Thiên quốc chưa mở nhưng cơ thể Phong Phi Vân đã có dấu hiệu tan vỡ. Dù Phong Phi Vân tu luyện bất tử phượng hoàng thân cũng không chịu nổi đẳng cấp chân nhân công kích, cách biệt lực lượng quá lớn.
Ầm!
Kim Tàm Kinh đang xoay quanh đột nhiên ngừng lại, tượng phật màu vàng to lớn càng sáng lòa. Vị trí bụng tượng phật vàng bắn ra một tia phật quang cực kỳ tinh thuần, tựa như một luồng cực quang.
Coẹt!
Đây là ánh sáng bắn ra từ Thiên quốc. Đám người Phong Phi Vân, Trí Tàng đại sư cảm giác có dòng nước ấm như thể một linh mạch chạy dọc thân thể, như ăn thuốc bổ, thể xác và tinh thần phơi phới. Lỗ chân lông toàn thân giãn ra, tham lam hấp thu lực lượng này.
Đại chiến sinh ra cảm giác mệt mỏi lúc này bị quét sạch, vết thuương trên người nhanh chóng lành lặn, trong lòng thấy vui sướng lâng lâng.
Trí Tàng đại sư rất kích động, liên tục thu mười bảy ánh sáng phật màu vàng:
- Đây là tinh hoa Thiên quốc tích lũy vạn năm, dù chỉ hấp thu một lũ đã được ích lợi lớn, bớt khổ tu mấy chục năm!