Linh Chu

Chương 1193: Tiếp Dẫn cổ trấn (1)




Một thái thượng trưởng lão Vạn Pháp tiên giáo phát cuồng nói:
- Mau lên, thông báo cho giáo chủ ngay! Nếu phu nhân bị đưa đi thịnh hội tà đạo thì hậu quả không chịu nổi . . . Mau lên! Quay về tiên giáo ngay, phải tập trung toàn giáo giết Nhất Trận Phong!
Bạch Nguyệt sứ giả Nhật Nguyệt tiên giáo biểu tình cực kỳ khó xem. Nữ nhi yêu quý nhất, đệ tử đắc ý nhất bị Nhất Trận Phong bắt cóc, dù phải liều mạng Bạch Nguyệt sứ giả quyết cáu bọn họ về.
Lệ Hình Thiên nhìn thấu nỗi căm hờn của Bạch Nguyệt sứ giả, nói:
- Sư thúc, ta đã sớm nói tu vi của Nhất Trận Phong cường đại lạ lùng, phu nhân giáo chủ Vạn Pháp tiên giáo cũng bị hắn bắt. Đệ tử trốn khỏi tay Nhất Trận Phong đã là may. Chúng ta hãy quay về tiên giáo, báo cáo chuyện này cho giáo chủ, Hắc Nhật sứ giả biết, dốc hết lực lượng cả giáo cứu Liễu sư muội, Diệp sư muội về!
Bạch Nguyệt sứ giả như già cả chục tuổi, nàng ngồi yên thật lâu, ánh mắt ngày càng kiên quyết.
- Đi đi.
Cuối cùng Bạch Nguyệt sứ giả đặt quyết tâm:
- Linh Túc, nữ nhi bị đại đạo hái hoa bắt. Là ta vô dụng, không cứu nàng về được. Lần này ngươi nhất định phải ra tay!
Bạch Nguyệt sứ giả nhớ đến phụ thân của Liễu Duệ Hâm, bóng dáng nam nhân vĩ đại tuấn tú. Trong mắt Bạch Nguyệt sứ giả vừa hận vừa yếu, tâm tình rối rắm phức tạp. Cuối cùng Bạch Nguyệt sứ giả dứt khoát bay hướng Thần Linh cung.
Trừ Nhật Nguyệt tiên giáo, Vạn Pháp tiên giáo sắp nổi điên ra Thái Dương tiên giáo cũng không chịu nổi. Thiên chi kiêu tử của Thái Dương tiên giáo, Võ Dương Sinh bị đại đạo hái hoa Nhất Trận Phong chặt cụt một tay, đây là mối nhục nhã rất lớn với gã. Võ Dương Sinh thề quyết khiến Nhất Trận Phong đền mạng. Huống chi Nhất Trận Phong giết Kim Tàm Kinh và mấy cường giả Lục Tế tiên giáo, nếu Thái Dương tiên giáo không bênh vực Lục Tế tiên giáo thì sau này còn tiên giáo nào chịu phụ thuộc vào Thái Dương tiên giáo?
Ba cổ tiên giáo cùng hành động, chư thiên vạn giáo răm rắp nghe theo ba cổ tiên giáo. Thế là nguyên Địa Tử phủ điều binh khiển tướng, động đất sắp đến.
Xe mây bảy sắc bảy trong mây mù hướng bắc, bỏ lại ngàn núi vạn sông sau lưng.
Phong Phi Vân ngồi bên ngoài xe liên tục viết ba phong thư khắc trên ngọc phi phù rồi đánh bay ra ngoài biến thành ba luồng sáng bay ba hướng.
Hôm đó có người nhận được ba phong ngọc phi phù.
Thần đô.
Diêu Cát đang ngồi trong thư phòng Thái Tể phủ, đốt lư hương thanh đồng, khói nhạt lan tỏa. Nơi này từng là chỗ Bắc Minh Mặc Thủ duyệt chính sự, chỉ điểm giang sơn. Bắc Minh Phiệt suy sụp, chỗ này bị niêm phong. Bây giờ Diêu Cát vào ở, trở thành chủ nhân mới. Nhiều người trong triều bàn tán xôn xao rằng không lâu sau nữ nhân phong hoa tuyệt đại, xinh đẹp khuynh thành này sẽ là nữ tể vương triều.
Thần Đô mùa xuân còn sót lại cái lạnh ngày đông.
Diêu Cát mặc quan phục vừa người, bên ngoài khoác áo lông nhung trắng, tay thuôn dài cầm cây bút thanh đồng viết vẽ bản đồ. Có Diễm Thi xinh đẹp mài mực cho Diêu Cát, trong phòng tràn ngập xạ hương mùi mực.
Vù vù vù vù vù!
Một ngọc phi phù màu trắng bay vào cửa sổ, rơi vào lòng bàn tay Diêu Cát.
Diêu Cát xem nội dung trong ngọc phi phù xong nàng ngồi trên ghế ngọc linh thật lâu, mắt gợn sóng nghiêm nghị.
Diêu Cát cuộn bản đồ vẽ một nửa lại, chậm rãi nói:
- Chuẩn bị kiệu, vào cung.
* * *
Không lâu sau, Tiểu Tà Ma trong Ngọc Thú Trai nhận được ngọc phi phù, cầm trong tay loay hoay một lúc. Tiểu Tà Ma bay hướng thiên đảo đàm phi, đáp xuống một linh đảo tràn đầy cổ mộc màu tím nhẹ nhàng như tinh linh, bay hướng phật tháp cổ kính thần thánh.
Tiểu Tà Ma la lên:
- Tẩu tử, tẩu tử, đại ca viết thư cho tẩu tử!
Các thiên chi kiêu nữ trong ngự Thú Trai dường như đã thói quen thanh âm còi tàu này, vẫn nhắm mắt tu luyện trong động phủ. Lạ lùng, Ngự Thú Trai toàn là đệ tử phật môn băng thanh ngọc khiết, sao lại có tẩu tử của Tiểu Tà Ma?
* * *
Cổ Cương phủ, trong Thiên Vu thần điện.
Thiên Vu thần nữ nhận được ngọc phi phù Phong Phi Vân truyền tin, vẻ mặt không vui không buồn. Thiên Vu thần nữ như vị thần nữ khoanh chân ngồi, im lặng thật lâu rồi buông tiếng thở dài.
* * *
Tóm lại đã truyền ra ngoài những chuyện sắp thông báo, bọn họ có thể điều động năng lượng không nhỏ, sau khi biết tin sẽ chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ. Ngân Câu Phiệt, Vạn Vật tháp có quan hệ khá tốt với Phong Phi Vân thì không nhận được thông báo.
Một là vì Vạn Vật tháp, Ngân Câu Phiệt và hoàng tộc có mối quan hệ kỳ diệu. Phong Phi Vân đã thông báo cho Long La Phù, với thủ đoạn bây giờ của nàng đủ để điều động lực lượng Ngân Câu Phiệt, Vạn Vật tháp trong bóng tối.
Thứ hai, tin một nửa tà thi Diêm Vương quay về quá rung động. Phong Phi Vân không dám chắc tin này có thật hay không, nếu bị nhiều người biết sẽ làm lòng người hoảng sợ, bị ai đó cố ý lợi dụng thì ngược lại hại chính Phong Phi Vân.
Dù là thái thượng Tấn đế của hoàng tộc hay Tửu Nhục hòa thượng, hoặc vị thần nữ nương nương trong Thiên Vu thần điện đều rất giỏi nắm bắt người. Báo cáo cho bọn họ, tự họ biết chừng mực.
Trời sập có người cao gánh. Thái thượng Tấn đế của hoàng tộc, Tửu Nhục hòa thượng, thần nữ nương nương chính là người cao. Điều Phong Phi Vân quan tâm chỉ là Thái Vi nữ thần có thuận lợi sinh ra thần hồn không, hắn không để ý trời sập hoặc không.
Trước khi trời tối xe mây bảy sắc đã vượt qua mười vạn dặm đến biên giới giữa Địa Tử phủ và Bắc Cương phủ.
Phương xa có gió biển mang vị mặn đến, bên tai nghe tiếng sóng vỗ.
Nam hải không phải biển thật mà là một cái hồ đất liền to lớn, nó rộng hơn hai vạn dặm, ngăn cách Địa Tử phủ và Bắc Cương phủ.
phu nhân giáo chủ Vạn Pháp tiên giáo Hỏa Nghiên Nghiên đã tỉnh lại, nàng xoay người đứng dậy chạy vào góc xe mây bảy sắc. Bộ dáng Hỏa Nghiên Nghiên đề phòng, nhíu chặt mày.
Hỏa Nghiên Nghiên lạnh lùng nói:
- Nhất Trận Phong, ngươi phong ấn tu vi của ta?
- Phu nhân là người thông minh, phu nhân không biết Nhất ta đây muốn làm cái gì sao?
Phong Phi Vân chui vào trong xe mây bảy sắc, cười kỳ cục. Phong Phi Vân nhiòn Hỏa Nghiên Nghiên từ trên xuống dưới, không vì đối phương có thân phận cao quý mà né tránh ánh mắt.
Hỏa Nghiên Nghiên chỉ mặc áo lót dát sát người, thân hình đẫy đà nóng bỏng, eo rắn nước da trắng mịn, cơ thể căng cứng bỗng chốc mềm xuống.
Hỏa Nghiên Nghiên ung dung ngồi xuống, nói:
- Ngươi là người triều đình phái đến đúng không? Gây sự trong Địa Tử phủ vì muốn nhờ lực lượng Địa Tử phủ phá hoại thịnh hội tà đạo.
Trừ Mục Tích Nhu ở bên ngoài lái xe, những người khác ngồi trong thùng xe. Xe mây bảy sắc đáp xuống đất đi hướng Tiếp Dẫn cổ trấn ven Nam hải, càng xe lung lay kêu lọc cộc.
- Ha ha ha ha ha ha! Ta đã nói phu nhân là người thông minh mà!
Phong Phi Vân không hề e dè ngồi xuống ngay bên cạnh tàn hồn Diêm Vương. Mùi thơm từ phụ nữ phất qua mũi, một chút ấm áp xuyên qua vải áo, tay chân Phong Phi Vân thì ngay ngắn không khinh nhờn phu nhân giáo chủ.
- Hừ! Ngươi cho rằng người trong tà đạo ngốc lắm sao? Bọn họ sẽ cho ngươi vào Phổ Đà sơn tham gia thịnh hội tà đạo?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.