- Cái gì mà Đại Phật Di Lặc, Tiểu Di lặc? Giết thì giết. Ngươi làm gì được ta?
Bạch Bì Quỷ Vương rất bá đạo, dù sao nó mới trở thành chủ nhân Âm giới, cần chiến tích tạo dựng danh vọng, chấn nhiếp kiêu hùng nguyên Âm giới.
Bạch Bì Quỷ Vương lấy quỷ thư ra đánh với Tử Nhục hòa thượng, núi cao ngoài Kỷ thành sụp đổ. Trên bầu trời quỷ khí và phật quang giao thoa như hai thế giới va chạm.
Khác với Tử Nhục hòa thượng, Hoa Sinh lão đạo chuyên môn đến lo chuyện bao đồng, kiếm đối thủ khắp nơi. Hoa Sinh lão đạo đánh bị thương ba siêu bá chủ, giết tà thần sức chiến đấu ngang bằng chân nhân, thu căn nguyên thần hồn.
Mao Ô Quy hét lên:
- Tía nó, lão Bổng Tử này hóa ra là lão tổ Hoa Sinh của đạo môn, lần này bị hố không oan.
Mao Ô Quy cảm thấy hy vọng báo thù thật xa vời.
Long Thương Nguyệt nhìn thấy hy vọng:
- Nghe đồn lão đạo này chuyên môn lo chuyện bao đồng, chuyện nên can thiệp thì đều nhúng tay vào, chuyện không liên quan lão đạo cũng lo. Nhiều lúc là lão đạo chủ động tới cửa kiếm chuyện.
- Trong đạo môn có bối phận rất cao, từng được xếp vào một trong mười cường giả Thần Tấn vương triều. Hơn một ngàn năm qua đi, mấy người trong mười cường giả đã tọa hóa nhưng lão đạo còn sống, tu vi tuyệt đối sâu không lường được.
Có Tử Nhục hòa thượng, Hoa Sinh lão đạo đến giúp đỡ, Kỷ gia có con đường sống.
Phong Phi Vân không lạc quan chút nào. Bạch Bì Quỷ Vương, đệ nhất tôn giả Dương giới dám phản Âm giới, Dương giới, buộc mẫu của âm giới rời khỏi Âm giới nói lên sau lưng chúng nó có nhân vật càng đáng sợ hơn. Nếu không bằng vào tu vi của chúng nó sao dám to gan, có năng lực buộc mẫu của âm giới rời khỏi Âm giới?
Phong Phi Vân từng thấy Tà Hoàng và Nữ Đế đại chiến, tu vi của hai người này mạnh hơn Bạch Bì Quỷ Vương. Mẫu của âm giới ngồi ngang hàng với Nữ Đế Long Khương Linh, Tà Hoàng, sẽ sợ Bạch Bì Quỷ Vương sao?
Phong Phi Vân nhíu chặt mày, nỗi lòng bất an:
- Tử Nhục hòa thượng, Hoa Sinh lão đạo hấp dẫn siêu cường giả, chúng ta mau đi cướp dương thần thái cực quái.
- Đúng đúng, nếu chậm chân thì bảo khố Kỷ gia sẽ bị cái tên ba tay kia cướp sạch!
Mao Ô Quy co giò chạy như điên, đôi chân như có bánh xe lửa rất nhanh biến mất khỏi tầm mắt.
Phong Phi Vân đi đằng trước mở đường, tay cầm Kình Thiên Côn lao vào pchú địa Kỷ gia.
Tiểu Tà Ma, Phong Si đoạn hậu ở phía sau. Linh trí của Phong Si chưa đến trình độ tà thi bốn biến nhưng sau khi nuốt thi quả do chính mình trồng thì linh trí đã mở rộng rất nhiều. Cộng thêm trong thời gian này Tiểu Tà Ma giao lưu với Phong Si, gã hiểu địa khái ai là kẻ thù, nên đánh với ai.
Hai sử thi cự phách lao vào Kỷ thành. Tôn giả hai giới Âm Dương người ngã ngựa đổ, càng nhiều tà dị lao vào bọn họ nhưng đều bị cắt nát, không thể ngăn bước chân Phong Phi Vân tiến tới.
Số lượng dị tà hai giới Âm Dương đều hoài không hết, tình bằng vạn. Chúng nó ùa vào Kỷ thành, đốt nhà giết người cướp của, nơi nơi là quỷ hồn, tà thi, dị hình dị . .
Tòa thành to lớn trong khoảnh khắc thành địa ngục Tu La.
- Lão tổ!
Long Thương Nguyệt nâng cái xác dẫm máu lên, xác đã chết hẳn, cơ thể bị cắn đứt một khúc, thảm không đành lòng nhìn.
Lão tổ này từng dạy Long Thương Nguyệt tu luyện, rất yêu thương nàng, mở cửa sau cho nàng, để nàng lật xem Linh Bảo Thiên. Nhờ đó Long Thương Nguyệt mới có cơ hội tìm đến Tà Linh tầm bảo thuật trong Linh Bảo Thiên.
- Ha ha ha ha ha ha! Vẫn còn dư nghiệt!
Chiến thần Kim Qua dẫn theo một đám tà thần bay ra từ một tòa điện vũ, người đẫm máu.
Đám tỷ muội Quý gia toàn là cường giả, tổng cộng tám tôn giả. Trong đó tu vi của chiến thần Kim Qua mạnh đáng sợ, khí thế tựa mặt trời. Đôi cánh vàng phát ra ánh sáng rực rỡ, tia điện đan xen trong mắt chiến thần Kim Qua như hai trái cầu điện.
Long Thương Nguyệt đặt xác lão tổ xuống, mắt lạnh như kiếm băng, duỗi tay bóp cổ một tôn giả tà thần, cắn nuốt.
Chiến thần Kim Qua lạnh lùng cười:
- Tà Linh tầm bảo thuật!
Chiến thần Kim Qua không để Long Thương Nguyệt vào mắt, cánh vàng biến thành giáp vàng phủ lên người nó, đánh một đấm xuống đất.
Sóng vàng từ mặt đất khuếch tán bốn phương tám hướng, nơi đi qua các quỳnh lâu điện ngọc hóa thành bụi bặm, cung điện lầu đài bị san bằng. Kỷ thành vỡ thành mấy mảnh, đất nứt ra ba đường to xuyên suốt nguyên tòa thành.
Kình khí màu vàng lan tràn đến dưới chân Long Thương Nguyệt, xác lão tổ Kỷ gia biến thành bột phấn. Phong Phi Vân lao qua đứng trước mặt Long Thương Nguyệt, chân giẫm xuống đất tiêu trừ kình khí vàng.
Chiến thần Kim Qua kinh ngạc nhìn Phong Phi Vân:
- Dưới chân nhân còn có cường giả như ngươi?
Nhiều năm trước chiến thần Kim Qua từng giết nhân vật đẳng cấp bán tôn chân nhân, cứ nghĩ là đệ nhất nhân dưới chân nhân nhưng nam nhân trước mắt tạo áp lực cho nó.
- Ngươi không có tư cách đánh với ta.
Phong Phi Vân triệu hoán Kình Thiên Côn, bộc phát ra lực lượng sóng to ngập trời. Chiến thần Kim Qua bị đánh bay ra xa hơn một trăm dặm, đụng sập tường Kỷ thành, không rõ sống chết.
Cú đập của Phong Phi Vân rất kinh khủng, hắn dốc hết sức đánh chết hơn một nửa tà thần.
Phong Phi Vân vỗ một chưởng tiêu diệt sạch tà thần, bao gồm mấy tôn giả đẳng cấp cự phách đều thanh tro.
Đoàn người tiếp tục tiến lên, trên đường thấy nhiều xác chết đại nhân vật Kỷ gia. Mấy linh bảo của Kỷ gia bị tuyệt đỉnh cường giả hủy diệt.
Chiến kỳ đồ thần bị xé nát.
Trấn thi tỏa cũng bị chém đứt.
Kỷ thành hoàn toàn thành phế tích.
Long Thương Nguyệt dẫn mọi người đến thành vực bị trận pháp giam cầm, chỗ này cũng bị xâm nhập nhưng chưa phá hoại nặng nề.
- Dương thần thái cực quái bị phong dưới đất, phải có mấy vị lão tổ trong tộc hợp tác mới mở giếng hoàng tuyền để nó hiện ra được.
Đây là cấm địa được cung khuyết, tầng tầng trận pháp bao vây. Cự phách bình thường không thể đến chỗ này, nhưng có sử thi cự phách mở đường thì tất cả cấm chế như đồng nát bị Phong Phi Vân dễ dàng phá.
- Ta đến thử xem.
Phong Phi Vân đấm xuống đất. Mặt đất bắn lên ánh sáng lấp lánh như ngọc thạch kim cương, chỉ nứt một chút, tà khí khủng khiếp bay ra ngoài đập vào mặt Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân vội né tránh một lũ tà khí làm hắn thấy nguy hiểm. Khe nứt kia khép lại ngay.
Long Thương Nguyệt nói:
- Vô dụng, chỉ có cách đặc biệt của Kỷ gia cộng thêm mấy lão tổ mới khiến giếng hoàng tuyền nổi lên mặt đất được.
Phong Phi Vân không chịu bỏ cuộc:
- Ta hợp tác với Phong Si.
Lần này hai sử thi cự phách cùng ra tay, đánh ra thần thông mạnh nhất khiến nguyên Kỷ thành rung rinh. Mặt đất bị xé một cái lỗ, cái giếng cổ chui ra ngoài. Trong giếng cổ vang tiếng sóng vỗ như thể bên trong chứa đại dương.
Quý Tâm Nô, Quý Tiểu Nô nghe tiếng sóng biển thì tâm linh cộng hưởng, người phát ra ánh sáng lam. Hai nàng biến về bản thể, tóc màu xanh ngọc, trong suốt lấp lánh, da trắng bóc không chút tơ máu, móng tay duỗi dài sắc bén như linh kiếm miệng phun khói lam nhạt.
Cơ thể Quý Tâm Nô, Quý Tiểu Nô không tự chủ bay hướng giếng hoàng tuyền.