vipvandan.vn :
Chương 1264: Hậu kỳ Thiên Mệnh đệ cửu trọng. (1)
Cường giả vũ hóa cảnh bày trận pháp còn bị Phong Phi Vân phá chứ nói gì trận pháp trong miếu cổ? Mặc dù có chút nguy hiểm nhưng không làm khó được Phong Phi Vân.
- Rốt cuộc ngươi đến đây vì cái gì?
Nạp Lan Tuyết Tiên mím môi:
- Đại hòa thượng nói bên ngoài sắp xảy ra biến cố lớn, nguyên Thần Tấn vương triều có lẽ không còn tồn tại. Chẳng lẽ ngươi không lo cho an toàn của . . . Thái Vi nữ thần?
Làm sao Phong Phi Vân không lo? Hắn im lặng nửa ngày rồi kể thật cho Nạp Lan Tuyết Tiên nghe.
Phong Phi Vân kể xong hàng loạt biến cố, mỉm cười nói:
- Bởi vậy không phải ta không muốn đi ra ngoài mà là không ra được.
Phong Phi Vân tiếp tục lên đỉnh núi tiên, Nạp Lan Tuyết Tiên chậm rãi theo sau lưng hắn. Hai người mất hai ngày, phá hai mươi bảy đại trận chân nhân mới đến miếu cổ trên đỉnh núi, có vài lần rất nguy hiểm. Lực lượng trận pháp đánh bị thương Phong Phi Vân, có lần hắn bị công kích xỉu.
Nạp Lan Tuyết Tiên nhìn Phong Phi Vân mình đầy vết thương:
- Khi nào ngươi mới chịu bỏ tật vô sỉ?
Phong Phi Vân ngoái đầu người, phật quang lấp lánh, chớp mắt vết thương chữa lành.
Phong Phi Vân cười nói:
- Ta vô sỉ bao giờ? Nàng nhìn xem, đã lên đỉnh núi. Ta thấy phật điện này bất phàm, không chừng bên trong có phật binh vô thượng.
Mắt Nạp Lan Tuyết Tiên sáng lên:
- Từ khi nào ngươi bắt đầu tu phật?
Mắt Phong Phi Vân cũng sáng:
- A! Sao ta quên mất? Kim Tàm Kinh vô cùng thần dị, có thể chữa lành tổn thương thân thể nàng, để nàng nhanh chóng trở lại trẻ tuổi xinh đẹp!
Phong Phi Vân không đề phòng Nạp Lan Tuyết Tiên, có lẽ người khác sẽ mơ ước Kim Tàm Kinh nhưng nàng thì không.
Phong Phi Vân cho rằng cứu chữa Nạp Lan Tuyết Tiên quan trọng hơn đi ra Thiên quốc nhiều.
kim phật cao bảy tấc lơ lửng trong không trung, lấp lánh ánh sáng, chảy xuôi lực lượng vô cùng thánh khiết. Bảy bức tàm đồ sau lưng kim phật liên tục biến đổi, từ tàm noãn đồ, Ấu Tàm Đồ đến hóa điệp đồ. Mỗi bức tranh ẩn chứa biến đổi sâu sắc, càng về sau thay đổi càng nheiuè.
Nạp Lan Tuyết Tiên không có hứng thú với tu phật nhưng nàng rất muốn phục hồi sắc đẹp, muốn ở bên cạnh Phong Phi Vân chứ không phải mỗi ngày đội mũ trốn hắn.
Nên Nạp Lan Tuyết Tiên dốc sức tu luyện, tham ngộ.
Nạp Lan Tuyết Tiên tham ngộ bức tàm tử đồ thứ nhất, Phong Phi Vân thì tham ngộ bức thứ hai Ấu Tàm Đồ.
Tu vi hiện tại của Phong Phi Vân bị Kim Tàm Kinh hạn chế, chỉ khi hắn lĩnh ngộ Kim Tàm Kinh sâu sắc mới đến cảnh giới cao hơn được. Ngoại vật không còn tác dụng với Phong Phi Vân.
Sau khi Phong Phi Vân được nhãn cốt phượng hoàng thì Phượng Hoàng Thiên Nhãn đến trình độ 'trên nhìn trời, dưới thấu đất', tham ngộ cái gì cũng mau. Người ta cần tham ngộ điển tịch một năm, Phong Phi Vân thì một ngày là tham ngộ thấu.
Phong Phi Vân có ký ức kiếp trước, lực lĩnh ngộ thiên đạo, tốc độ tu luyện mau hơn người ta cảm ngộ lực lượng thiên đạo.
Trong một ngày Phong Phi Vân có thể lĩnh ngộ mấy trăm loại biến sồ Ấu Tàm Đồ, có khi một ngày lĩnh ngộ ba, bốn trăm loại biến số.
Trừ Phong Phi Vân tự mình tham ngộ ra cũng sẽ chỉ điểm Nạp Lan Tuyết Tiên lĩnh ngộ tàm noãn đồ. Tàm noãn đồ có tổng cộng ba ngàn loại biến đổi, Phong Phi Vân chỉ mất ba ngày là lĩnh ngộ xong hết. Phong Phi Vân chuyển biến linh khí trong cơ thể thành kim tàm phật khí.
Trong người Nạp Lan Tuyết Tiên có sáu viên xá lợi tử, trời sinh phật thể, năng lực lĩnh ngộ siêu nhanh. Nhờ Phong Phi Vân chỉ điểm, rất nhanh Nạp Lan Tuyết Tiên bước chân vào ngưỡng cửa.
Một tháng nay Nạp Lan Tuyết Tiên hai ngàn loại biến đổi, tốc độ mau hơn Phong Phi Vân tưởng tượng.
Trong một tháng hai người đi dược điền nhổ củ cải . . . Không, nhổ tử sâm, ăn linh dược, uống linh tuyền, nhặt linh dược, bảo thảo. Mấy phật điện bị bọn họ mở rộng, tìm nhiều đồ tốt trong đó.
Nhưng vẫn không thấy phật binh cường đại.
Tu vi Nạp Lan Tuyết Tiên tiến bộ rất nhanh. Sau khi tu luyện Kim Tàm Kinh dường như tuổi thọ Nạp Lan Tuyết Tiên phục hồi lại, nàng càng lúc càng trẻ trung nhưng vẫn không cho phép Phong Phi Vân nhìn mặt mình. Mỗi khi Phong Phi Vân định vén mũ lên là Nạp Lan Tuyết Tiên khóc sướt mướt, hắn hậm hực rụt tay về, nàng cười vui.
Hôm nay Phong Phi Vân đưa Tử Nhục hòa thượng đến vùng đất trống núi tiên, nói:
- Ta cho nàng thứ tốt thật sự.
Phong Phi Vân cầm Kim Tàm Kinh, một tay bắn ra phật quang. Trên bầu trời có dòng suối nhỏ màu vàng bay tới, dài hơn một ngàn thước di chuyển giữa không trung, bảo quang chói lòa như thần hà từ chín tầng trời đổ xuống.
- Đẹp quá.
Mắt Nạp Lan Tuyết Tiên mông lung, chống cằm ngồi trên cây cầu đá vòm cung.
Ánh sáng một giọt vàng rơi xuống dung nhập vào cơ thể Nạp Lan Tuyết Tiên, lực lượng rất dồi dào, cực kỳ tinh thuần. Nạp Lan Tuyết Tiên bị động tỏa phật quang, dưới chân sinh qua sen, phật quang trên đầu.
Phong Phi Vân nói:
- Đây là tinh hao phật lực Thiên quốc dựng dục ra, nàng cố gắng vận chuyển áp lực đi, có thể hấp thu bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Đây là một bí cảnh cao cấp dựng dục ra tinh hoa phật lực, dù chỉ một giọt đủ cho tu sĩ cảnh giới Thiên Mệnh đột phá đại cảnh giới, thậm chí hai đại cảnh giới.
Ban đầu Phong Phi Vân không cho Nạp Lan Tuyết Tiên tinh hoa phật lực vì sợ cơ thể bị tổn thương của nàng không chịu nổi lực lượng. Nhưng qua một tháng tu luyện Kim Tàm Kinh, cơ thể Nạp Lan Tuyết Tiên khẻo hơn nhiều, đủ sức luyện hóa một giọt kim tàm phật khí.
Phong Phi Vân thấy trạng thái Nạp Lan Tuyết Tiên ổn định, lại gọi đến hai mươi giọt tinh hoa phật khí nuốt vào miệng, hắn khoanh chân tu luyện trong không trung.
Nguyên nhân lớn nhất áp chế tyv của Phong Phi Vân không thể tăng trưởng là vì trình độ lĩnh ngộ Kim Tàm Kinh. Một tháng nay Phong Phi Vân lĩnh ngộ một vạn loại biến đổi từ Ấu Tàm Đồ, bức tranh thứ hai trong Kim Tàm Kinh.
Ấu Tàm Đồ có một vạn tám ngàn loại thay đổi, một tháng trước Phong Phi Vân mới lĩnh ngộ được mây trăm loại, bây giờ hắn lĩnh ngộ một vạn loại biến đổi, tu vi sẽ tiến bộ bước dài.
Phong Phi Vân chỉ mất ba ngày đã luyện hóa hết hai mươi giọt tinh hoa phật khí, được trung kỳ Thiên Mệnh đệ cửu trọng, rất gần với hậu kỳ.
Phong Phi Vân cảm thấy mình chưa đến trạng thái bão hòa, lại triệu hoán mười giọt tinh hoa phật khí.
Lần này luyện hóa xong Phong Phi Vân không chỉ đến hậu kỳ Thiên Mệnh đệ cửu trọng còn cô đọng ra khối xương phượng thứ tám, thể chất tiến thêm một bậc.
Đến hậu kỳ Thiên Mệnh đệ cửu trọng, Phong Phi Vân cảm giác mới lạ hẳn, dường như chạm đến vách tường sinh tử. Tùy thời có một lực lượng vòng quanh cơ thể Phong Phi Vân, nhưng rất khó nắm bắt nó.
Phong Phi Vân rất rõ ràng đó là lực lượng sinh tử niết bàn, chỉ cần bắt giữ một chút là xem như đến đẳng cấp bán tôn chân nhân. Một khi bước đầu nắm giữ lực lượng này, hoàn thành sinh tử niết bàn lần thứ nhất là bước chân vào cảnh giới niết bàn.
Tuy Phong Phi Vân thấy rõ lực lượng này, biết cách vận chuyển nó nhưng không nắm bắt được, cứ cách biệt một chút xíu.