Phong Phi Vân sử dụng tiểu diễn thuật thôi diễn. Từ lúc Phong Phi Vân bị Mộng gia truy sát đến bây giờ đã qua một tháng lẻ bảy ngày, đa số tu sĩ Mộng gia cho rằng hắn chết trong sông ma. Nhưng vẫn có vài tu sĩ Mộng gia dọc theo sông ma lần tìm dấu vết, dù sao đầu của Phong Phi Vân đáng giá tám vạn dặm đất phong, chân nhân cũng sẽ động tâm.
Người Mộng gia không chết tâm.
- Phiêu lưu trên sông ma hơn một tháng dạt đến ba trăm vạn dặm, dòng nước sông ma chảy xiết thật.
Ba trăm vạn dặm không phải khoảng cách ngắn, trong tình huống không thể sử dụng không gian cổ trận đài, với tốc độ Phong Phi Vân bây giờ không dễ vượt qua.
Phong Phi Vân không vội vã trở lại Vực thành, cũng không tìm Mộng gia trả thù. Phong Phi Vân tìm một góc bí ẩn, hắn định sửa lại đường Thiên quốc.
Kim phật cao chín mươi chín thước hiện ra trước mặt Phong Phi Vân, vẫn ánh vàng rực rỡ, thần thánh trang nghiêm. Nhưng kim vật có nhiều vết nứt to như tùy thời vỡ thành mấy mảnh, đây là dâu vết bị tà khí Diêm Vương chém.
Con đường nằm ở bụng kim phật bị chém hỏng, dù Phong Phi Vân đặt Kim Tàm Kinh vào đó cũng không thể mở cánh cửa Thiên quốc.
- Bị hư hỏng quá nặng.
Bàn tay Phong Phi Vân lóe ánh sáng vàng ấn vào kim phật, sửa lại các trận pháp rách nát, khiến kim phật từ từ phục hồi. Rất nhanh kim phật cao chín mươi chín thước hoàn hảo như lúc ban đầu.
Phong Phi Vân lại đặt Kim Tàm Kinh vào bụng kim phật, người kim phật tỏa vầng sáng vàng nhạt, bụng tuôn ra phật khí mông lung nhưng không mở con đường Thiên Quốc được.
Phong Phi Vân nhíu mày nhỏ giọng nói:
- Chẳng lẽ con đường giữa kim phật và Thiên quốc bị phá hoại, muốn mở đường liên tiếp Thiên quốc thì phải nối con đường?
Phong Phi Vân ngồi xếp bằng trên kim phật to cao chín mươi chín thước, vuươn ngón tay vàng nhẹ điểm hư không, vẽ ra bốn mươi văn ấn vàng chậm rãi rót vào bụng kim phật.
- Số tiểu diễn là bốn mươi, sử dụng ba mươi bảy.
- Bây giờ ta lĩnh ngộ số tiểu diễn đã ba mươi sáu trong bốn mươi, chắc47w dùng số tiểu diễn xếp đường không gian kết nối Thiên quốc.
Phong Phi Vân lấy hai viên linh thạch xanh lam cầm trong tay để cung cấp linh khí, dùng tiểu diễn thuật kết nối đường hư không. Thần thức dung nhập vào tiểu diễn thuật, tìm kiếm lối vào Thiên quốc trong đường không gian tan vỡ.
Chuyện này hao phí linh khí rất nhiều, dù sao đa số tu sĩ Niết Bàn đệ tam trọng thiên không thể nối cánh cửa bí cảnh cao cấp. Bây giờ Phong Phi Vân toàn dựa vào kinh nghiệm kiếp trước, tiểu diễn thuật thần kỳ để làm chuyện không tưởng này.
- Tìm được rồi!
Trong hỗn độn mênh mông Phong Phi Vân nhìn thấy lối vào Thiên quốc, phật quang nhu hòa bắn ra ngoài. Phong Phi Vân đang định nối đường thì con đường tiểu diễn thuật xây dựng sụp đổ.
thần thức Phong Phi Vân vội lùi về cơ thể.
- Chưa hoàn toàn lĩnh ngộ tiểu diễn thuật có khiếm khuyết lớn, tìm thấy vị trí Thiên quốc nhưng không cách nào kết nối.
Phong Phi Vân ngồi xếp bằng trên mặt đất trầm ngâm:
- Có lẽ Sau khi đột phá Niết Bàn đệ nhị trọng thiên mới có khả năng nối con đường lại.
Phong Phi Vân còn một cách nữa là mời người có tạo nghệ trận pháp siêu cao nối con đường Thiên Quốc lại. Nhưng Phong Phi Vân không yên tâm người lạ, dù gì đây là bí cảnh cao cấp, bí cảnh câp thấp và trung cấp thua xa, không thể đánh giá.
Không sửa con đường Thiên Quốc được.
Phong Phi Vân định đi Vực thành Quỷ vực, hắn muốn biết tình hình Bán Yêu Minh bây giờ thế nào.
Thiên Tủy Binh Đàm tự sửa chữa, biến thành biến thành thể lỏng, một giọt nước hòa vào lòng bàn tay Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân không lấy Thanh Đồng cổ thuyền ra, chỉ dựa vào tốc độ hiện tại cũng đã rất khủng. Đặc biệt khi Phong Phi Vân thi triển luân hồi tật tốc, dù là nhân vật Niết Bàn đệ tam trọng thiên cũng không đuổi kịp hắn.
Phong Phi Vân một mình bay trong tầng mây, ánh nắng ấm áp phản chiếu tầng mây ánh bạc. Đột nhiên trong không trung truyền đến dao động yếu ớt.
Một luồng gió xẹt qua sau gáy Phong Phi Vân.
- Dao động không gian!
Phong Phi Vân nổi lòng cảnh giác vội thụt lùi. Cùng lúc đó, hư không bên trên vỡ ra, một bóng người màu tím bị ném bay ra ngoài, kèm theo là nhiều mảnh xác chết, mưa máu.
Suy nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu Phong Phi Vân là:
- Có người chiến đấu trong đường hầm không gian, xé rách không gian trốn vào đây.
Sát phạt trong không gian chắc chắn là cường giả đánh nhau, Phong Phi Vân 221e tham gia. Phong Phi Vân định chạy đi trước khi bị người nhìn thấy.
- Giết!
Một đám người bí ẩn mặc áo trắng loa ra từ không gian tan vỡ, tay cầm linh khí cường đại chém bóng áo tím.
- Đáng ghét, Cửu Tiêu tiên thành các ngươi quá to gan, dám đánh lén ta!
Bóng người áo tím phát ra thải hà vờn quanh người, cổ tay m,ảnh khảnh bắn ra vòng ngọc biến thành thần hoàn màu trắng xẹt qua hư không, đánh nát hơn mười linh khí.
Nhưng đám tu sĩ áo trắng rất đông, đa số là cường giả, cuối cùng đánh bay bóng áo tím.
Người áo tím bay hướng Phong Phi Vân, thi triển loại kỳ thuật tốc độ siêu nhanh.
- Đạo hữu, giúp ta một tay giết đám tiểu nhân này, về sau ta sẽ cảm tạ hậu hĩnh!
- Xin lỗi, ta không thích lo chuyện bao đồng.
Phong Phi Vân thi triển Thiên Tủy Binh Đàm nhanh như sao băng lướt trong tầng mây.
Bóng người áo tím không chậm hơn Phong Phi Vân, bám sát Sau lưng hắn. Đám tu sĩ áo trắng toàn là cường giả đánh ra sát thuật công kích.
Một lão nhân tóc bạc phơ cầm pháp trượng giộng hư không, dòng khí bao trùm ngàn dặm vọt ra:
- Lưu Tô Tử, thiếu chủ của chúng ta chỉ mời ngươi đến Cửu Tiêu tiên thành làm khách, cần gì phải trốn?
Ầm!
Phong Phi Vân và người áo tím cùng bị đánh bay, lăn lộn trên tầng mây.
- Các ngươi đã chọc giận ta, nếu lần này ta thoát được thì ký hiệp nghị sinh tử và đám nô tài chó chết các ngươi tàn đời!
Bóng người áo tím đứng dậy, lại lấy ngọc hoàn màu trắng ra oanh kích đám tu sĩ Cửu Tiêu tiên thành, đánh rớt ba tu sĩ áo trắng.
- Chúng ta đã lên kế hoạch trọn vẹn, trong mười vạn dặm toàn là người của chúng ta. Cục này đã được sắp đặt thật lâu, vì để bắt ngươi!
Phong Phi Vân không muốn xen vào hai nhóm người này, hắn lao xuống tầng mây, đáp xuống đất, cắm cổ chạy tiếp. Khiến Phong Phi Vân khó chịu là bóng người áo tím vẫn theo sát hắn.
Phong Phi Vân tức giận nói:
- Làm ơn đừng đi theo ta!
Phong Phi Vân cảm thấy người áo tím thật đáng ghét, cố y muốn kéo hắn xuống nước.
- Ta bị thương nặng trong đường hầm hư không, một mình ta không thoát khỏi móng vuốt Cửu Tiêu tiên thành được. Nếu ngươi cứu mạng, ta sẽ ban cho ngươi mười vạn dặm đất phong.
Giọng người áo tím rất hay, là một nữ nhân, vóc dáng mảnh khảnh, viên vụ bao phủ, yểu điệu động lòng người.
Phong Phi Vân nghe thanh âm rất quen tai, nhưng tu sĩ Cửu Tiêu tiên thành đuổi theo gắt gao, hắn không rảnh nghĩ nhiều.
- Ta không hứng thú với đất phong.
Phong Phi Vân tăng tốc, xoay người chạy sang hướng khác.
Người áo tím nói:
- Vậy ban cho ngươi trăm vạn dặm đất phong, mười vạn nô lệ, ba ngàn mỹ quyến.
Nữ nhân bị thương rất nặng, nếu không nàng đã chẳng cầu người. Trước giờ toàn người ta đến xin nàng.