Phong gia, hoàng tộc Thần Tấn vương triều cũng không đem lại cảm giác này cho Phong Phi Vân.
- Phong Phi Vân!
Một công tử áo tím đến gần, đầu cthí khăn, tóc dài buộc sau gáy, phong độ phiên phiên, rất giống mỹ thiếu niên làm bao thiếu nữ si mê.
Phong Phi Vân thu về nỗi lòng, nhìn hướng công tử áo tím, cười nói:
- Thì ra là Tử công tử đại danh đỉnh đỉnh, thật là hạnh ngộ hạnh ngộ!
Lưu Tô Tử nghiêng người, trường bào phiêu dật, lắc cây quạt làm bằng tử tinh chỉ tằm.
Lưu Tô Tử hỏi:
- Tiểu tử nhà ngươi thật lạ, các binh trưởng Bán Yêu Minh đã đi hết, tại sao ngươi còn ở đây?
Phong Phi Vân gãi mũi nói:
- Tuy Tử công tử đại danh đỉnh đỉnh nhưng chưa đến mức duỗi tay lo bao đồng bán yêu ta đây đi?
- Hừ! Thứ không biết tốt xấu, vậy ngươi cứ ở lại chiến trường vạn tộc đi, chết cũng đáng!
Lưu Tô Tử đi hướng cổ trận đài, lúc sắp bước vào chợt nói:
- Nghĩ tình ngươi từng cứu ta một lần, cho ngươi biết một chuyện. Cố lão bát muốn giết ngươi, tự lo thân đi.
Lưu Tô Tử nói xong đi thẳng vào cổ trận đài, ánh sáng bừng lên.
Phong Phi Vân nhìn bóng dáng trong cổ trận đài, cười nói:
- Đa tạ.
Ánh sáng cổ trận đài chợt lóe, Lưu Tô Tử biến mất.
Phong Phi Vân ngừng cười, thầm nghĩ:
- Cố Bát thiếu gia định giết ta? Chắc vì mười hai nữ nô bán yêu làm Cố Bát thiếu gia thấy mất mặt, muốn giết ta mới cam lòng.
Phong Phi Vân đã cảm nhận có ánh mắt người trong bóng tối chú ý đến mình. Nhưng Phong Phi Vân không lo Cố Bát thiếu gia sẽ ra tay trong binh doanh. Dù gì chiến vương tọa trấn binh doanh, ai dám tràn sát lẫn nhau trong binh doanh sẽ bị trừng phạt nặng. Cho nên Phong Phi Vân không lo.
- Nghe nói gần binh doanh có một chợ tiên, ở đó có thể bán yêu thi, yêu binh, yêu châu, có thể mua phù lục, linh dược.
Phong Phi Vân hỏi thăm được tin tức này trong binh doanh tám bảy lăm. Tại Nham Hồng bí cảnh cao cấp, Phong Phi Vân dùng hết hơn một nửa phù lục, hắn cần bổ sung nhiều thêm.
Phong Phi Vân cho rằng tin tức này là Cố Bát thiếu gia cố ý thả ra để dụ hắn, nhưng khi hắn đi qua mới biết đúng là có chợ tiên.
Chợ tiên nằm cách binh doanh tám bảy lăm tám trăm dặm, trên đỉnh một ngọn núi lớn.
Đứng ở chân núi chỉ thấy vách đá cao cheo leo, mây mù lượn lờ. Ngẫu nhiên có mấy cây tùng cổ treo trên vách đá, cảnh tượng mông lung như tiên.
Nhiều tu sĩ trong binh doanh tám bảy lăm đến chợ tiên này. Bọn họ bay thẳng lên đỉnh núi, đi vào tiên cung ngọc điện.
Phong Phi Vân bước ra một bước đạp hư không, chớp mắt đã đứng trên đỉnh núi. Một con đường cổ uốn lượn, xung quanh có nhiều cung điện làm bằng tinh ngọc, có động thiên lơ lửng trên cao, tất cả là cửa hàng tiên do các đại thế lực buôn bán.
Đương nhiên trừ cửa tiệm tiên ra nhiều tu sĩ bày tấm chiếu bãi quán ven đường cổ. Quán vỉa hè xếp hàng xác yêu, xương yêu, các yêu binh lạ lùng, có bình đựng máu yêu.
- Bán bản đồ! Bản đồ Khổ Khiếu Thiên tiểu thiên thế giới, bản đồ bí cảnh cao cấp Đại Phổ, bản đồ Nham Hồng bí cảnh cao cấp!
Có người bán bản đồ, tuyên bố là bất cứ bản đồ bí cảnh nào trong Mộc Thần Giá chiến khu đều bán đầy đủ.
- Mời mọi người qua xem, đây là thần cốt đào ra trong Khổ Khiếu Thiên tiểu thiên thế giới, truyền thuyết là xương viễn cổ thánh linh, mọi người mau qua xem. Mua hoặc không tùy mọi người, nhìn miễn phí!
- Bán tin tức! Bán tin tức! Mật văn kinh thiên, chỉ cần tám mươi vạn khối linh thạch. Tin vỉa hè, một câu một vạn linh thạch. Cứ điểm ổ yêu tộc, địa điểm thế lực các yêu tộc cát cứ, tình hình mỗi bí cảnh, các loại tin tức có hết đây. Chỉ sợ ngươi không đủ tiền, không sợ ta không biết!
Trong chợ tiên tụ tập đủ hạng người, rao hàng rất vang, đa số khoác lác. Như tu sĩ bán xương thánh linh mới rồi bị chứng thực đó chỉ là cổ thạch hiếm hoi.
Giờ lại có người thổi phồng mình không gì không biết, rất rành hang ổ yêu tộc, bí mật kinh thiên trong yêu tộc.
Nhiều người nghe rao hàng đó chỉ cười đi qua. Rất nhiều kẻ lừa đảo không có báu vật thật, dựa vào miệng lừa gạt kiếm tiền. Nếu người đó thật sự có thể cung cấp mấy tin tức này thì đừng nói tám mươi vạn khối linh thạch, dù là tám trăm vạn cũng có nhiều thế lực bỏ linh thạch ra mua.
Phong Phi Vân nhìn bà lão rao hàng. Bà lão ngồi trên ghế đá, tóc rối xù, tay chống cây gậy gỗ khô, nhe răng cười lộ hàm răng sún.
Thấy Phong Phi Vân nhìn mình, đôi mắt đục của bà lão sáng rực, như thể nhìn thấy dê béo, vội chạy tới chặn đường Phong Phi Vân đi.
Bà lão nói:
- Tiểu huynh đệ, lão thân thấy ngươi là loại người dám mạo hiểm, dám làm việc lớn. Chỗ lão bà bà có một tin tức kinh thiên định bán cho ngươi, thấy ngươi rất hợp ý ta, chỉ bán tám mươi vạn khối linh thạch.
Ánh mắt bà lão rất chân thành, như bà nội hiền lành, thân mật.
Tám mươi vạn khối linh thạch, đây đúng là ăn cướp.
Phong Phi Vân hắng giọng:
- Cái này . . . Trên người ta không mang nhiều linh thạch, chờ lần sau đi.
Phong Phi Vân nói đi liền đi.
Tám mươi vạn khối linh thạch không là con số lớn đối với Phong Phi Vân, nhưng hắn không muốn tùy tiện sử dụng vào việc không đâu.
- Không sao không sao, viết giấy nợ là được.
Bà lão không chịu bỏ qua Phong Phi Vân, níu chặt cánh tay hắn, nhỏ giọng truyền âm:
- Tin tứ này liên quan đến huyệt của một vị thánh linh Bạch Chu yêu tộc, nếu huyệt đó bị tìm thấy thì sẽ có di bảo xuất thế, đáng giá hơn tám mươi vạn khối linh thạch gấp ngàn vạn lần
- Nghe nói là thủy tổ của Bạch Chu yêu tộc, chết ở thời đại viễn cổ. Trong Bạch Chu yêu tộc có người điều tra được vị trí ngôi mộ, rất có thể ở đâu đó trong Mộc Thần Giá chiến khu, chôn trong một tòa bí cảnh.
Phong Phi Vân nghe đến mấy chữ Bạch Chu yêu tộc thì tim đập nhanh, lòng lòng máy động.
Phong Phi Vân hỏi:
- Mộc Thần Giá chiến khu tưng là lãnh thổ của Bạch Chu yêu tộc?
Bà lão thấy Phong Phi Vân mắ câu thì cười đầy ẩn ý, híp mắt lại:
- Thật thôngm inh, đương nhiên là lãnh thổ Bạch Chu yêu tộc. Nhưng đại quân Du Tử Lăng bị nhân loại đánh bại, chỗ này bây giờ là đất của nhân loại.
Phong Phi Vân biết lúc viễn cổ Bạch Chu yêu tộc từng sinh ra một vị thánh linh, được gọi là Bạch Chu thánh tổ, nhưng đó là chuyện mấy ức năm trước. Bạch Chu yêu tộc không còn hưng thịnh như trước, thực lực thau xa nhân tộc.
Phong Phi Vân vội hỏi:
- Chúng nó đã điều tra được huyệt Bạch Chu thánh tổ vậy tại sao không phản công Mộc Thần Giá chiến khu ngay?
Bà lão cười nói:
- Ngươi đưa một trăm sáu mươi vạn khối linh thạch cho ta trước đi.
- Tại sao?
Bà lão vẫn cười:
- Vì vừa rồi ngươi biết được hai tin tức.
Hố cha, hai câu nói đòi thu một trăm sáu mươi vạn khối linh thạch, bất cứ ai đều cảm thấy mình rất oan.
Nhưng có nhiều lúc có người muốn oan như thế.
Tin thánh mộ của Bạch Chu thánh tổ làm Phong Phi Vân rục rịch, cái này liên quan đến tin tức một tòa thánh linh, không tầm thường, giá trị không thể dùng linh thạch để tính toán. Dù là tin giả cũng đáng tin thử.
Phong Phi Vân viết hai tờ giấy nợ da yêu, đưa cho bà lão.