Ầm!
Khí lãng vô hình bắn ra từ cung điện, bộc phát lực lượng bẻ gãy nghiền nát.
Nam nhân tóc rối biến sắc mặt, vội rút gậy sắt vàng về che người. Nhưng nam nhân không đối kháng lại lực lượng đó nổi, bị lực lượng đập vào người. Gậy sắt rời tay, cơ thể nam nhân tóc rối rách mấy mảnh, máu rơi trong không trung.
Một tài tuấn tư chất tuyệt vời chết ngay tại chỗ.
- Có điều lạ, lạ lùng, mọi người mau rút đi!
Một thiên chi kiêu nữ tóc dài màu lam triệu hoán ra tấm phù lục phòng ngự chặn lại dư âm xung lực, đẩy các thanh niên tài tuấn ra ngoài.
Các thiên tài tuấn kiệt không dám lỗ mãng, tuy báu vật tốt thật nhưng mạng sống quan trọng hơn.
Một nữ nhân trang nhã lên tiếng:
- Ta biết rồi, loại cung điện này rất có thể là nơi Bạch Chu thánh tổ ngộ đạo lúc về già trong truyền thuyết, tên là Bất Tử điện.
Nữ nhân điềm tĩnh để tóc dài thật dài, tòng mắt đen láy, mày cong, là tài nữ bác học đa tài. Nàng tên Nhiếp Song Song, đệ tử thân truyền của Thương Hải tiên sinh, đến đẳng cấp đại trí sư thất phẩm.
Nhiếp Song Song đọc nhiều sách vở, tham ngộ vấn đề khó khăn thượng cổ, hiểu thiên văn địa lý, tinh thông ngũ hành bát quái. Trước khi vào mộ táng Bạch Chu thánh tổ Nhiếp Song Song dã lật xem nhiều điển tịch cổ xưa, phân tích nhiều thứ liên quan đến Bạch Chu thánh tổ.
cung điện này là nơi Bạch Chu thánh tổ ngộ đạo lúc về già.
Nhiều tiên hiền đi ngang qua, cảm giác cung điện bất thường, không dám tiến vào, không biết chỗ này là Bất Tử điện.
Có người lặng lẽ đến gần cung điện, nhìn kỹ chữ trên tấm biển treo trên cửa cung điện. Nhìn thật lâu mới thấy hai chữ bất tử, chứng thực điều Nhiếp Song Song nói.
Một nhi tử vực chủ rất kích động, người run rẩy nói:
- Trời, nếu đây đúng là chỗ Bạch Chu thánh tổ ngộ đạo lúc về già có khi nào để lại bản khuyết Vạn Kiếp Bất Tử Công không?
Tiêu Thiên Duyệt, đám thiên tài tuấn kiệt biểu tình khác lạ. Nếu có Vạn Kiếp Bất Tử Công, dù chỉ là bản tàn khuyết cũng đã rất giỏi.
- Ha ha ha ha ha ha! Một đám nhân loại mà dám mơ ước thánh linh thần thông của yêu tộc ta, không muốn sống nữa!
Yêu vân bao la bay đến, mười bóng người bay ra, có nam có nữ, tóc dài màu trắng. Bọn họ rất trẻ tuổi nhưng tu vi không tầm thường chút nào.
Bọn họ là thanh niên tài tuấn của Bạch Chu yêu tộc.
Tuyết Lang đại nhân cũng có mặt trong số mười người. Áo lụa kéo dài dưới đất, cơ thể đẫy đà, eo nhỏ lắc lư theo gió, quyến rũ động lòng người.
Tuyết Lang đại nhân là tiểu cô cô của Phi Viện công chúa, người hoàng tộc trong Bạch Chu yêu tộc, tư chất tuyệt đỉnh. So với đám lão bất tử sống mấy ngàn năm thì Tuyết Lang đại nhân rất trẻ tuổi.
Phong Phi Vân núp sau tảng đá phía xa, người khoác ẩn tàm sa la vui vẻ xem kịch. Tốt nhất là có người xông vào Bất Tử điện, hắn sẽ rất vui.
Tiêu Thiên Duyệt quyết định:
- Giết mười yêu nghiệt trước rồi tìm cách vào Bất Tử điện.
Phe nhân loại có hơn hai mươi người toàn là tài tuấn đỉnh cao thế hệ trẻ, tu vi cực mạnh. Bọn họ xông lên, muốn giết mười thiên kiêu Bạch Chu yêu tộc.
Tuyết Lang đại nhân vung cánh tay ngọc:
- Không biết sống chết!
Tuyết Lang đại nhân đánh ra ánh sáng rực rỡ như thần nhẫn màu trắng chém ra ngoài,đánh bay một thiên kiêu nhân loại. Ngón tay Tuyết Lang đại nhân dài ra thành lưỡi dao bén đâm ra, muốn đâm chết thiên kiêu nhân loại.
Vù vù vù vù vù!
Tiêu Thiên Duyệt cầm thanh thần kiếm, đứng bên ngoài hư không chém một nhát vào Tuyết Lang đại nhân. Kiếm khí sắc bén như sấm sét giáng xuống.
Tuyết Lang đại nhân bị kiếm khí đẩy lui, mắt đưa làn thu ba, nhoẻn miệng cười. Tuyết Lang đại nhân hé môi phun tơ nhện trắng như tia sáng bắn ra.
Tiêu Thiên Duyệt không uổng là tài tuấn đỉnh cao nhất mười hai cảnh Tây Nam, thần kiếm bị kích hoạt, kiếm khí bắn ra bao phủ phạm vi mấy vạn dặm, biến thành một tòa kiếm vực chặn tơ nhện Tuyết Lang đại nhân phun ra thành mấy khúc.
Tuyết Lang đại nhân chớp mắt:
- Thiên kiêu tài tuấn thế hệ trẻ của nhân loại có nhiều thật.
Tuyết Lang đại nhân tăng hứng thú với Tiêu Thiên Duyệt, chiến ý hoàn toàn bị kích phát. Yêu khí trào ra từ lỗ chân lông Tuyết Lang đại nhân, biến thành một yêu vực khổng lồ.
Mười cường giả yêu tộc trẻ tuổi có tu vi cực mạnh, chín người khác có sức chiến đấu không tầm thường. Mỗi cường giả yêu tộc đã bước vào cảnh giới Niết Bàn đệ tứ trọng thiên, tu luyện vực thuộc về mình.
Trong đám thiên kiêu nhân loại có vài người rất mạnh. Như Mạc Thái Tuấn, trưởng tử vực chủ Xích Mộc vực, Nhiếp Song Song đại trí sư thất phẩm, thiếu nữ tóc dài màu lam. Sức chiến đấu của bọn họ sánh ngang với lão tổ cổ tộc.
Trong khi đám thiên tài người và yêu đánh túi bụi thì Phong Phi Vân suy tư cách tiến vào Bất Tử điện.
Tại sao Mao Ô Quy không bị lực lượng bí ẩn trong Bất Tử điện công kích?
- Chẳng lẽ nó đã giấu hết lực lượng trên người?
Phong Phi Vân nghĩ đến nhân loại thiên kiêu vừa rồi bị Bất Tử điện đập bẹp là vì gã công kích cung điện.
Lần đầu tiên Phong Phi Vân muốn bước vào Bất Tử điện thì cung điện chỉ có lực lượng muốn kéo hắn vào, còn lúc hắn bài xích lực lượng này thì bị Bất Tử điện công kích dữ dội.
- Tức là ngươi công kích Bất Tử điện mạnh cỡ nào thì cung điệnsẽ sinh ra lực công kích gấp đôi. Nếu ngươi không có địch ý với Bất Tử điện, không công kích cung điện thì nó sẽ không tấn công ngươi.
Phong Phi Vân cảm giác hắn đi đúng hướng, thế là thử tiến vào.
Ầm!
Một tài tuấn nhân loại bị đánh bay đập vào tảng đá to nơi Phong Phi Vân ẩn núp, đụng bể đá, mông đè thánh thực quả.
Thánh thực quả kêu lên:
- A! Cái gì đập vào ta?
Thánh thực quả chạy ra ẩn tàm sa la.
Tài tuấn nhân loại đập trúng thánh thực quả hét càng thảm hơn, mông nát bét, bị gai thánh thực quả đâm nở hoa cúc.
- Cái gì . . . Đâm đau quá!
Tài tuấn nhân loại ôm mông hét to, mông chảy đầy máu. Giây sau tài tuấn nhân loại ngậm miệng, vì gã thấy trái cây to cũng đang la hét. Trái cây này như trái sầu riêng làm bằng cương thiết.
Phong Phi Vân không trốn được nữa, hắn cởi ẩn tàm sa la ra, tay chặt vào gáy tài tuấn nhân loại đánh xỉu gã.
Phong Phi Vân hét lên:
- Mao Thành Thật, đi theo ta tìm gia gia của ngươi!
Phong Phi Vân không dám khoác áo da phượng vảy rồng, dù gì tài tuấn kiệt xuất nhân loại và yêu tộc có mặt tại đây, trong đó có thiên chi kiêu nữ đẳng cấp đại trí sư thất phẩm. Không chừng trong đó có người nhận ra hơi thở rồng và phượng.
Thứ gì dính dáng đến rồng, phượng đều là cự bảo vô thượng. Tin tức lan ra ngoài, không chỉ cường giả nhân loại không tha cho Phong Phi Vân, long tộc, phượng tộc cũng sẽ bị kinh động. Khi đó Phong Phi Vân lên trời không đường, xuống đất không cửa.
Phong Phi Vân biến Thiên Tủy Binh Đàm thành cây trường mâu lao nhanh vào Bất Tử điện, thánh thực quả theo sau hắn.
- Là ngươi!
Người đầu tiên nhận ra Phong Phi Vân không phải Tuyết Lang đại nhân mà là Tiêu Thiên Duyệt.
Ngày Tiêu Thiên Duyệt thành thân, Phong Phi Vân cướp tiểu thiếp của gã trước mặt tài tuấn trong thiên hạ, đây là sự nhục nhã lớn lao.