Linh Chu

Chương 1422: Đế trủng (2)




Mao Ô Quy từng đến đây?
Con rùa trắng số lớn thật, nhân vật như Tiêu Thiên Duyệt, Tuyết Lang đại nhân còn bị khí lạnh trong ao đỏ giam cầm, vậy mà nó nhảy nhót lung tung, thật là không có thiên lý.
Đáy ao rất rộng, không giống đáy cái ao mà như đáy đại dương đỏ. Không lẽ ao đỏ này là con đường đi thông khu vực khác, từ đáy ao có thể đến chỗ khác?
Sẽ đi đến đâu?
- A!
Phong Phi Vân đang suy tư thì thấy một lão nhân đi dưới đáy ao. Lão nhân cách Phong Phi Vân mấy dặm, thấy rõ sợi tóc trắng bay trong nước đỏ.
Sao đáy hồ có người?
Phong Phi Vân chậm rãi bơi đến gần lão nhân, nhưng cách lão khoảng một trăm thước thì đứng lại ngay.
Đâu phải lão nhân, là xác chết ngâm trong nước đỏ.
Cơ thể lão nhân rách nát, linh bào rách rưới, thịt thủng lỗ chỗ lộ ra xương đen thui.
Nhưng lão nhân vẫn đi trong đáy nước, bị ý niệm giữ từ thái cổ chi phối. Bước chân lão nhân vững vàng, đôi khi ngước nhìn đường rồi thở dài, đôi khi cắm đầu đi.
Quá kỳ lạ.
Một cái xác mục rữa hết vậy mà biết đi, tìm kiếm thứ gì?
- Đây là một cường giả nhân loại, khi còn sống tu vi cực kỳ khủng bố.
Phong Phi Vân không dám đến gần lão nhân không biết đã chết bao nhiêu năm, hơi thở cực kỳ đáng sợ, khiến người kính sợ, mạnh hơn cả hắn hồi kiếp trước. Lão nhân dù không bước vào thánh linh cảnh thì cũng không cách xa bao nhiêu.
Bởi vì tu vi lão nhân siêu đẳng nên xác chết giữ lại trong năm tháng vô tận, không bị mục nát.
Nhân vật cường đại như thế sao lại chết?
Xác chết xuất hiện dưới đáy ao đỏ?
Lão nhân là ai?
Đây là nhân vật có thể ghi danh sử sách, nếu Phong Phi Vân lật xem sách cổ chắc chắn sẽ tìm ra tên của lão, thời thái cổ khiến vô số người triều bái.
Loại nhân vật này dù đã chết cũng không thể khinh thường, để lại một lũ thần niệm có lực lượng chém vỡ thiên địa.
- Thời gian lâu như vậy dù là xương thánh linh cũng mục nát hết, chẳng lẽ vì ao đỏ này nên xác lão, khung xương Bạch Cốt Thiên Vương được giữ lại?
Trong lúc Phong Phi Vân suy tư thì lão nhân đi cách trăm thước đột nhiên đứng trước mặt hắn, đôi mắt đen trống rỗng nhìn Phong Phi Vân chằm chằm. Con ngươi trong hốc mắt đã nát, không có gì.
Nhưng bị lão nhân nhìn chằm chằm làm Phong Phi Vân không thể nhúc nhích, như là linh hồn lìa khỏi xác.
Quá nhanh!
Phong Phi Vân không chớp mắt cái nào nhưng vẫn không biết lão nhân làm sao xuất hiện trước mặt mình.
Miệng lão nhân đen thui, lưỡi đã mục, răng rụng ở đâu đỏ, giọng âm u khàn khàn.
- Một nửa . . . Nhân loại!
Lão nhân còn giữ lại một tia hồn niệm, quá khó tin.
Phong Phi Vân cắn răng ngăn cản Khí thế kinh khủng truyền từ người lão nhân, hơi thở kia như đè nát người Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân khó khăn hỏi:
- Tiền bối . . . Là ai?
Lão nhân lẩm bẩm:
- Đế Trủng, Đế Trủng, Đế Trủng . .
Đây là tên của lão nhân hay địa danh?
Thời thái cổ vạn tộc hưng thịnh, thường hay có một số cường giả xuất thế, nhiều không đếm xuể. Trừ thánh thực quả bách sự thông ra, đệ nhất trí sư Trung Ương vương triều thứ sáu bây giờ cũng không biết hết tên các cường giả.
Phong Phi Vân hỏi:
- Đây là tên của tiền bối sao?
Lão nhân không trả lời Phong Phi Vân, lão im lặng thật lâu sau lên tiếng.
- Đến thì tốt rồi, tốt rồi, tuy chỉ là một nửa nhân loại nhưng có thể được ta truyền thừa.
Phong Phi Vân hỏi:
- Truyền thừa? Truyền thừa gì?
Lão nhân buông tiếng thở dài:
- Một loại lực lượng lão phu tham ngộ từ thái cổ đến bây giờ, rốt cuộc đã tham ngộ ra. Đây là lực lượng để khắc chế Vạn Kiếp Bất Tử Công, tiếc, tiếc quá, dù ta tham ngộ ra thì đã muộn. Ta chết rồi, rất nhanh hồn niệm cuối cùng thành mây khói. Nếu năm xưa tham ngộ ra thì người thua không phải là ta, người thua không phải ta . . .
Lão nhân tràn ngập chấp niệm, bởi vì không chịu thua nên chết rồi vẫn tham ngộ cách khắc chế lực lượng Vạn Kiếp Bất Tử Công, mãi từ thái cổ đến bây giờ.
Chấp niệm trong lòng bất diệt nên hồn niệm không diệt.
Vạn Kiếp Bất Tử Công được gọi là công pháp luyện thể mạnh hơn Bất Tử Phượng Hoàng Thân một bậc, tuy không khoa trương đến mức vạn kiếp không chết nhưng cũng không dễ bị ai đánh bại.
Bất Tử Phượng Hoàng Thân mạnh đến cỡ nào, Phong Phi Vân biết rõ hơn bất cứ ai.
Kiếp trước Phong Phi Vân chỉ tu luyện ra hai trăm lẻ sáu khối phượng cốt đã đến đỉnh Vũ Hóa đệ cửu trọng, bách chiến bách thắng, công không thể đỡ, phá nát hư không, đánh rơi tinh cầu.
Muốn công phá Vạn Kiếp Bất Tử Công mạnh hơn Bất Tử Phượng Hoàng Thân một bậc, nói dễ hơn làm.
Lão nhân đã mục rữa không thành hình, nếu không nhờ nước lạnh màu đỏ này bao bọc xác chết thì sớm mục không còn mẩu xương.
Lão nhân đứng đó, thanh âm mênh mông:
- Thế gian có vạn đạo, đường nào cũng thông tiên. Từ xưa đến nay nhiều truyền thuyết liên quan đến tiên nhưng không ai hắn tiên thật sự, tại sao?
Thanh âm không giống phát ra từ miệng lão nhân mà như thanh âm đọng lại từ thái cổ xa xôi.
Phong Phi Vân đáp:
- Tuổi thọ con người chỉ trăm năm, đây là số trời. Tu luyện tiên đạo có thể kéo dài tuổi thọ, sống mấy trăm năm, mấy ngàn năm, thậm chí nhân vật siêu phàm sống mấy vạn năm. Cái này là không ngừng phá số trời, do đó phải chịu kiếp nạn. Nên tu sĩ mỗi khi đến độ cao nhất định sẽ gặp trời phạt một lần. Chỉ người kinh tài tuyệt diễm thật sự mới phá tan thiên phạt trói buộc, trở thành cường giả.
- Muốn đến Thiên Mệnh cảnh phải qua địa kiếp, muốn đến cảnh giới niết bàn phải qua tử kiếp, muốn đến Vũ Hóa cảnh phải qua thiên kiếp, muốn đến cảnh giới thánh linh phải qua sinh kiếp, muốn thành tiên phải qua vô lượng kiếp.
- Năm kiếp nạn, kiếp nào cũng nguy hiểm chết người.Địa kiếp táng nhân, tử kiếp táng hồn, thiên kiếp táng thân, sinh kiếp táng tâm, vô lượng kiếp diệt đạo. Có thể độ qua sinh kiếp trở thành thánh linh từ xưa đến nay hiếm hoi chứ nói gì đến vô lượng kiếp có thể diệt đạo? Muốn thành tiên nói dễ hơn làm?
- Thành tiên chỉ là khái niệm hư vô mờ mịt, nhiều người tu đạo chỉ vì ích kỷ của bản thân. Vì nổi bật, vì bá tuyệt một phương, xưng hùng một đời, vậy là đã đủ.
Lão nhân đứng im lắng nghe Phong Phi Vân nói, thật lâu sau giọng khàn khàn bảo:
- Đúng vậy! Thần thông mạnh nhất trên đời này là kiếp lực. Thần thông mạnh nhất trong kiếp lực là vô lượng kiếp lực, khi tu luyện thần thông này thành công đừng nói là phá Vạn Kiếp Bất Tử Công, thậm chí có thể diệt đạo, diệt luân hồi, chém thiên lý.
Phong Phi Vân hiểu ý của lão nhân, tức là bản thân diễn hóa thiên địa, khống chế lực lượng kiếp.
Về điều này tiên hiền, cổ nhân từng nghĩ đến. Khá nhiều người cố gắng hướng đi này cả đời, muốn tạo ra một công pháp có thể khống chế kiếp. Nhưng cuối cùng đều thất bại, đa số có thể thân chết đạo tiêu.
Khống chế lực lượng kiếp nói dễ hơn làm.
Không lẽ lão nhân thua trong tay Bạch Chu thánh tổ rồi không cam lòng, Sau khi chết chấp niệm mãnh mẽ, suy tư qua nhiều năm tháng đã tạo ra loại công pháp?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.