Đây là một loại lực lượng cùng loại với Tín Ngưỡng, bất quá không phải là lấy được từ trong hương khói chúng sinh, mà là dùng phương thức tế tự từ chỗ thần minh cổ xưa mượn lấy, quán đỉnh cho hai vị quận chúa.
Trong khoảng thời gian này Lưu Tô Tử và Lưu Tô Hồng cũng đều bận rộn chuyện này, rất khó gặp được bóng dáng các nàng.
Lão nhân hai mạch cũng đều như kỳ tích không tìm đến Phong Phi Vân gây phiền toái, mà Phong Phi Vân thì có nhiều thời gian hơn để tiến vào trong Thiên quốc, cùng Thủy Nguyệt Thánh nữ triệt đế tế luyện Vẫn Thiên Linh Thạch thành thế giới chi tâm.
Đây là một công trình không hề kém hơn tòa tế đàn kia của Cảnh Chủ Phủ, chỉ dựa vào Phong Phi Vân và Thủy Nguyệt Thánh nữ không biết cần đến năm nào tháng nào mới có thể hoàn thành, cơ hồ tất cả linh thú Phật tu tu vị đạt tới Niết Bàn Cảnh đều bị điều động đến.
- Ca, ngươi xem ta chôn đầu linh mạch này thế nào?
Phong Khanh Khanh từ lòng đất chui ra, toàn thân đều là bùn ô, một đôi bàn tay nhỏ bé vốn sạch sẽ cũng trở nên vô cùng bẩn, mà ngay cả mèo con Đạm Đạm màu trắng cũng trở nên xám xịt.
Nàng dùng tay xoa xoa khuôn mặt, khiến gương mặt tinh xảo xinh đẹp càng thêm lấm lem.
Phong Phi Vân triển khai Phượng Hoàng Thiên Nhãn, nhìn về phía lòng đất, lòng đất có một đầu linh mạch dài đạt sáu mười vạn dặm đang chảy xuôi, từ trung tâm Thiên quốc kéo dài về phía Tây Bắc, tốc hành phía chân trời.
Phong Phi Vân thu hồi thiên nhãn, cười nói:
- Đúng vậy, vất vả ngươi rồi, tiểu Khanh Khanh.
- Không khổ cực, một chút cũng không khổ cực, còn cần gì nữa cứ bảo ta làm là được.
Phong Khanh Khanh chớp chớp đôi mắt, óng ánh lưu quang, như hai khỏa ngôi sao chớp động.
Nàng rất hưng phấn, cảm thấy rốt cục có chuyện làm rồi, cả ngày chui trong động đất, nàng cũng cảm thấy rất có ý tứ.
Toàn bộ bên trong Thiên quốc tổng cộng có hai mươi mốt đầu linh mạch cấp bậc mười vạn dặm, còn có một đầu chủ linh mạch cấp bậc trăm vạn dặm, muốn vùi thế giới chi tâm, tự nhiên phải khiến linh mạch đều tụ tập đến vị trí thế giới chi tâm, sau đó kéo dài về bốn phía, như vậy mới có thể trình độ lớn nhất khiến thế giới càng thêm vững chắc.
- Tiếp đến hãy giao cho ta.
Phong Phi Vân nói.
Dưới sự vận tác của tất cả mọi người bên trong Thiên quốc, tất cả linh mạch đều bị một lần nữa sắp xếp, tập trung, linh khí đều tập trung tới khôi đại lục lớn nhất bên trong Thiên quốc, tạo thành một tòa linh khí qua luân cự đại .
Địa mạch dưới lòng đất cũng đều bị Phong Phi Vân tỉ mỉ xếp đặt qua, địa thế cũng đều đã tiến hành một lần nữa bố cục.
Thủy Nguyệt Thánh nữ đứng trên trời cao, giống như thiên nữ, nước da óng ánh, người đẹp thanh nhã, nói:
- Chuẩn bị xong chưa?
- Ta đi lòng đất mở đường.
Phong Phi Vân mặc Long Lân Phượng Bì Y lên người, hóa thân thành một đầu Phượng Hoàng khổng lồ, cánh chim chín nghìn dặm, đầy người đều là Long Lân, khí tức trên thân cực lớn đến cực hạn, như một đầu Thái Cổ Thần Phượng hàng lâm vậy.
Tất cả mọi người bị cổ khí thế này chấn trụ, thật sự quá dọa người rồi.
Mà ngay cả Thủy Nguyệt Thánh nữ đã sớm có chuẩn bị sắc mặt cũng ngưng trọng, gọi ra Thiên Nhai Xích, dùng hào quang Thánh Linh thủ hộ bản thân, tâm hồn thiếu nữ nhảy lên, đây là khí tức mà ngay cả Đại Hiền Giả cũng không có, bán yêu này rõ ràng còn có át chủ bài chưa xuất, nếu hắn ngày đó hóa thân thành Phượng, ta muốn thắng hắn sợ rằng sẽ rất khó.
Không biết hắn còn cất giấu bao nhiêu bí mật nữa.
Bành.
Đầu Phượng Hoàng cực lớn kia một đầu đụng vào lòng đất, khai thiên tích địa, đại địa phạm vi mấy vạn dặm đều vỡ vụn ra, một mảnh địa liệt dài hẹp khủng bố tràn ra, tựa như toàn bộ đại lục đều như bị đụng nát vậy.
Trên mặt đất đụng ra một cái hố to phạm vi ngàn dặm, một mực hướng lan xuống địa tâm, trong hố lớn không ngừng bộc phát ra thanh âm "Nổ vang", chấn khiến toàn bộ Thiên quốc đều bất an.
Đại khái hai ngày sau, lòng đất nổ bắn ra từng đạo hào quang khí lành, bay thẳng vòm trời.
Thủy Nguyệt Thánh nữ cầm trong tay Thiên Nhai Xích, vầng sáng màu trắng trên người nổ bắn ra, toàn bộ quy tắc Thiên Địa đều hội tụ tới nàng, nàng tựa hồ biến thành trung tâm Thiên Địa, ngàn vạn Phật Xá Lợi trên thiên mạc đều đang chuyển động chung quanh nàng, tựa như Chư Thiên Tinh Thần đang lóe lên vậy.
Ầm ầm.
Cánh tay mảnh khảnh của nàng thai nghén lấy sức mạnh vô cùng to lớn, điều động một tia khí tức "Thiên Nhai Xích", vung đánh xuống dưới, đánh cho vẫn thạch khổng lồ bắn vào trong hầm lớn mà Phong Phi Vân đâm ra, bay thẳng vào địa tâm.
Đây là lực lượng của Thánh Linh khí mãnh, dù là chỉ là một tia cũng có lực lượng không gì sánh kịp, cũng chỉ có loại thần binh như Thánh Linh khí mãnh mới có thể rung chuyển được khối thiên thạch.
Ầm ầm.
Toàn bộ Thiên quốc vào thời khắc này đều run run kịch liệt, phát ra thanh âm rung trời động địa.
Nếu lúc này có người đứng ở biên giới Thiên quốc, nhìn ra xa hư không thì sẽ phát hiện, có vô số đê cấp Bí Cảnh, trung cấp Bí Cảnh đang va chạm tới Thiên quốc, giống như bị lực lượng nào đó hấp dẫn, hướng tới gần Thiên quốc, sau đó diễn biến thành một bộ phận của Thiên quốc.
Đây là một bức hình ảnh to lớn, như một khỏa Hằng Tinh trong tinh không đang thôn phệ hành tinh và thiên thạch chung quanh vậy.
Thiên quốc vốn chỉ có 2100 trăm vạn dặm, một vạn năm qua, cũng chỉ gia tăng lên ba trăm vạn dặm, nhưng ngay khi thế giới chi tâm vừa được chôn xuống thì chiều dài đã gia tăng lên gấp ba, đạt đến sáu ngàn năm trăm vạn dặm.
Đây mới chỉ là vừa bắt đầu thôi, Thiên quốc đã có thế giới chi tâm đang không ngừng thôn phệ trung cấp Bí Cảnh và đê cấp Bí Cảnh ở chung quanh, thậm chí là một ít cao cấp Bí Cảnh cũng bị nó đồng hóa, trở thành một bộ phận của bản thân .
Qua thêm vài ngày, Thiên quốc lúc nào cũng đang chấn động, có rất nhiều Bí Cảnh hội tụ về phía nó.
Đến ngày thứ tư, chiều dài đường kính của Thiên quốc đã vượt qua ức dặm, diện tích hải vực gia tăng lên 58 lần, lục diện tích gia tăng lên bảy mươi sáu lần.
Địa vực trở nên càng thêm rộng lớn, bước ra một bước dài về phía diễn biến thành Tiểu Thiên Thế Giới.
Diện tích Thiên quốc hiện giờ đã có thể so với lãnh thổ một tòa vực của Diệp Hồng Cảnh rồi.
Nếu để cho Thiên quốc tự hành diễn biến, muốn diễn biến đến một bước như hiện giờ, sợ rằng phải cần đến 50 vạn năm mới được.
Phong Phi Vân đứng ở cuối Thiên quốc, nhìn qua hư không mênh mông Hỗn Độn, đại địa dưới chân càng thêm vững chắc hơn trước, tất cả đều là nhờ có thế giới chi tâm.
- Vẫn quá mức hoang vu.
Phong Phi Vân lầm bầm lầu bầu nói.
Hiên Viên Nhất Nhất nhìn phát triển của Thiên quốc, trong nội tâm cũng có một loại vui sướng nói không nên lời, sáng tạo một thế giới, đây là điều lúc trước chỉ nghe qua trong truyền thuyết Thần Thoại, không nghĩ đến có một ngày mình cũng tham gia vào trong hành động vĩ đại này.