Linh Chu

Chương 1604: Thánh Linh Phượng Hoàng cốt (1)




Nó thân cao năm thước, hai chân như hắc sắc đồng trụ, hổ thể lưu động hắc sắc quang hoa mọc ra sáu cánh tay, mỗi một cánh tay so với bắp đùi của thường nhân còn phải thô to hơn.
Mọc ra ba cái đầu, dữ tợn mà quỷ dị, một cái đầu trong đó như Phật, mi tâm ấn một cái Phật văn, Phật văn lưu động kim quang, trừng mắt ra vẻ giận dữ, giống như một tôn Tà Phật đáng sợ.
Cái đầu thứ hai giống như đầu rồng, mọc ra răng, long giác, long tu, lân phiến giống như rồng, hiển lộ ra càng thêm quỷ dị, vừa nhìn giống như là ác long.
Cái đầu thứ ba như phượng, đỉnh đầu mọc ra một cái hồng sắc phượng quan, miệng dài mà sắc bén, đầu bị hắc sắc vũ mao bao trùm, hai mắt như hàn đàm, há miệng có thể phun lửa.
Ba cái đầu, từng cái so với người bình thường đều lớn hơn mất lần, tương đối dữ tợn kinh khủng.
Phong Phi Vân đứng ở phía dưới địa ngục khôi lỗi, chỉ có thể đứng tới phần eo của nó, thân thể Phong Phi Vân còn không to bằng bắp đùi của nó.
Mao Ô Quy cũng sớm đã trợn tròn mắt, sửng sốt hồi lâu, nói:
- Ta... Ta làm sao cảm thấy có cái gì không đúng a, đây là đồ chơi gì, Địa ngục ác thần linh, ta làm sao cảm giác như là địa ngục chi vương từ trong địa ngục bò ra.
Phong Phi Vân cũng cảm giác có chút quái dị, sờ sờ cằm nói:
- Ta cũng cảm thấy có cái gì không đúng, bất quá tâm niệm của ta ngay lúc đó chính là như vậy, liền ngưng tụ ra cái bộ dáng này một cách tự nhiên, ba đầu sáu tay, thần thông vô địch!
Lúc này đại ngục khôi lỗi chính là lấy đầu Tà Phật đối diện với Phong Phi Vân, cảm giác cho hắn giống như là một vị Tà Phật mang theo ác long cùng tà phượng, thật sự là quá dao động nhân tâm.
Mao Ô Quy điên cuồng nuốt nước miếng một cái, nói:
- Ta dám đánh cuộc gia hỏa này trong tương lai nhất định sẽ chấn động thiên hạ, trở thành tà vật mà người gặp người sợ, bất quá hiện tại mới ra đời, chiến lực chắc cũng không quá biến thái.
- Oanh!
Địa ngục khôi lỗi đánh ra một quyền, ở trên cự mộc đánh ra một cái hố to, hủ mộc bay ra tứ tung, cả thiên địa phảng phất đều lắc lư, trong miệng phát ra nộ hống chấn thiên.
Mao Ô Quy lui về phía sau hai bước, đặt mông ngồi trên mặt đất, lần nữa há hốc mồm nói:
- Lời vừa mới rồi làm như ta chưa từng nói.
Địa ngục khôi lỗi hết sức cuồng mãnh, tà khí lẫm liệt, khiếp sợ nhân tâm, một quyền oanh ra cứng rắn như Thái cổ Thiên Mộc cũng bị đánh mở, mảnh vụn tứ tung.
Phong Phi Vân nói:
- Ta cảm thấy nên chuẩn bị cho hắn một kiện chiến binh tiện tay, như vậy chiến lực của nó mới có thể phát huy ra trình độ lớn nhất, Tru Thiên Hám Tiên Chuy ngược lại là không tệ, nghe nói có thể một chuy hủy diệt một góc đại lục, bất quá kiện thượng cổ thần binh này đã thất lạc, hơn vạn năm trước cũng là có tin đồn về chuôi chiến chuy này, lời đồn là đã lưu truyền đến Yêu tộc Chí Tuế giới, muốn tìm được sợ rằng là muôn vàn khó khăn.
Ánh mắt của Mao Ô Quy sáng lên, nói:
- Ta cảm thấy nửa tôn Thiên Tôn Vô Lượng Tháp trong tay nữ ma đầu cũng rất tốt, thuộc về Đạo gia Thánh linh khí mãnh, ở thời đại Trung cổ uy chấn thiên hạ, từng có tiên tử của Đạo môn cầm tháp xuất thế, bình định thiên hạ.
- Ngươi muốn từ trong tay nàng cướp đoạt bảo vật, ngươi không bị nàng đoạt đi đã là tốt rồi.
Phong Phi Vân lắc đầu.
Mao Ô Quy nghĩ đến đây liền nghiến răng nghiến lợi một trận, Tinh Hồng Quỷ Thuyền chính là bị nữ ma cướp đi, Thánh Thực quả cũng bị nàng truy sát,nữ ma đầu này không dễ chọc a.
- Oanh!
- Oanh!
...
Địa ngục khôi lỗi chạy đến bên bờ mộc chất tuyền thủy, chân đạp mặt đất, chấn động cự mộc.
Ba cái đầu của nó cũng bắt đầu uống nước suối đen nhánh kia, quang hoa trên người rực rỡ, tà khí trở nên càng thêm cường thịnh, không khí hủ thực đều đang vặn vẹo.
Nước suối kia vốn chính là Thiên Mộc thánh tuyền, nhưng mà lại bị không biết thứ gì ô nhiễm, ngay cả sau khi Mao Ô Quy uống xong cũng thiếu chút nữa chết bất đắc kỳ tử, nhưng mà Địa ngục khôi lỗi lại có thể uống được nước suối nơi này, hấp thu thần hoa bên trong, trở nên càng lúc càng mạnh, tà khí càng lúc càng thịnh, Khôi lỗi thân càng lúc càng kinh khủng.
Đây nhưng là Thiên Mộc thánh tuyền, ngay cả thiên kiêu của Kim Ô tộc ở thời đại Thái cổ muốn nhận được một chút cũng tương đối khó khăn, giờ phút này Địa ngục khôi lỗi lại đang uống đến sướng khoái.
Phong Phi Vân cùng Mao Ô Quy đều trợn tròn mắt, cũng cảm thấy trong tương lai không xa Địa ngục khôi lỗi nhất định sẽ trở thành cường giả kinh sợ một cái thời đại, chư hiền cũng phải run rẩy vì nó.
- Nếu như ngươi chính là do đầu cùng trái tim của Diêm Vương tạo hồn, vậy sau này gọi ngươi là Địa Ngục Diêm La đi.
Phong Phi Vân nói.
Ba cái đầu của Địa Ngục Diêm La đồng thời phát ra ba tiếng thét dài, đấm lên trên ngực, biểu hiện vui sướng ở trong lòng.
Trong cơ thể của nó mặc dù như cũ còn có ý thức của Diêm Vương, nhưng mà lại đã tương đối mơ hồ, bị Phong Phi Vân đánh ký ức ấn ký vào trong thân thể nó mà thay thế, trở thành chiến nô của Phong Phi Vân.
Địa Ngục Diêm La mở đường, đi ở phía trước Phong Phi Vân đi ở phía sau, từng bước hướng bên trong cự mộc đi tới.
Càng là hướng bên trong đi tới, một cỗ khí tức âm hàn kia liền càng thịnh, nếu như người có tu vi hơi yếu đi vào sẽ bị đông cứng linh hồn.
- Oanh!
Địa Ngục Diêm La dừng bước lại, bỗng nhiên hướng phía trước oanh ra một quyền, trong không khí xuất hiện một tầng xích hồng sắc trận văn, có một chút tương tự với văn lộ của vũ mao xuất hiện ở trên trận pháp, giống như là một thiên hỏa diễm phù hào huyền phù ở trên hư không.
- Đây là Ly Hỏa Khuy Dương trận, chính là một tòa cấm trận của Phượng Hoàng yêu tộc, nếu như có mười tám vị Phượng Hoàng trưởng thành bày trận thì có thể quét ngang thế giới.
Phong Phi Vân lộ ra vẻ kinh dị.
Ly Hỏa Khuy Dương trận ở Phượng Hoàng yêu tộc chỉ có nhân vật cấp bậc Yêu Hậu mới có thể tu luyện, nghiên cứu tinh yếu của trận pháp, thuộc về tuyệt mật.
- Bởi vì... lực phá hoại của một tòa trận pháp này thực sự quá lớn, sẽ thương đến thiên hòa, từng một lần từ trên Phượng Hoàng thiên thư xóa bỏ, ở thời kỳ Trung cổ mới được liệt vào Phượng Hoàng thiên thư.
Phong Phi Vân rất kinh ngạc, lại có thể ở chỗ này thấy cấm trận của Phượng Hoàng yêu tộc bố trí thành công, đây thật sự quá không tầm thường.
Đây rốt cuộc là địa phương nào.
- Oanh!
- Oanh!
...
Địa Ngục Diêm La đang không ngừng công phạt, liên tiếp oanh ra mười bảy quyền, Ly Hỏa Khuy Dương trận ầm ầm vỡ tan, hóa thành từng đoàn từng đoàn hỏa diễm tinh hoa, sau đó bị hàn khí nơi này dập tắt.
Vô số phá hư chi lực ở trong này du đãng bị Phong Phi Vân áp chế xuống.
- Một tòa Ly Hỏa Khuy Dương trận này đã tồn tại vô tận tuế nguyệt, hủy diệt chi lực ở phía trên đã sớm ở trong dòng sông thời gian mà trôi qua, trăm không còn một, nếu không phải như thế thì không thể nào phá mở nó dễ dàng như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.