CÓ vấn đề, có đại vấn đề.
Phong Phi Vân lặng lẽ rút đi, rời đi doanh địa đóng quân của Thánh Đình bảo khố.
Phong Phi Vân đến một tòa tiên thành của Trung Đình tinh, nơi này cách Thánh Đình chúa tể cung rất gần, tương đối phồn hoa, người đi tấp nập, xe cộ như nước.
Có lẽ là bởi vì Tước gia của các đại cảnh đều đi đến Thánh Đình, tòa tiên thành này so sánh với thường ngày lộ ra vẻ càng thêm phồn thịnh.
Không bao nhiêu lâu Mao Ô Quy liền tìm tới Phong Phi Vân.
- Đều nói thiên niên ô quy, vạn niên ô quy, mạng của ô quy cứng nhất, mẹ kiếp, mạng của gia hỏa ngươi quả thực so với ô quy còn phải cứng hơn.
Mao Ô Quy bò lên trên bàn, không khách khí chút nào, liền tự rót cho mình một chén rượu.
Phong Phi Vân ngồi ở trên lầu ba của một tòa tửu lâu, dựa vào cử sổ, trên bàn bày biện mấy món ăn nổi tiếng quý hiếm, điểm một bình linh tửu thượng hạng.
Nhìn xuyên qua cửa sổ có thể thấy cảnh vật bên ngoài đừng đi, có tu sĩ cường đại cưỡi linh thú đi trên đường, cũng có một số lão đạo sĩ buôn bán linh khí, bảo dược.
Trong tiên cung nơi xa truyền tới tiếng ca mỹ diệu, có từng tuấn nam mỹ nữ đi lên tiên cung, có tài tuấn đang ngâm thi tác phú, có huyết khí phương cương vì giai nhân mà mình coi trọng tỷ đấu với một vị thiếu niên tài tuấn khác, linh khí quang mang xuyên qua trường không, chiến thanh không dứt.
Rất nhiều cố sự đều ở trong đêm bình tĩnh truyền đi, có lẽ sáng mai lại có một vị thiên kiêu cường thế quật khởi, nhất chiến thành danh thiên hạ đều biết, sau đó cùng một vị mỹ nhân để lại một đoạn giai thoại phong lưu.
- Ngươi như thế nào mà tìm được ta?
Phong Phi Vân ngồi ở trước cửa sổ, nhẹ nhàng uống một hớp rượu, mang theo vài phần tò mò.
- Hắc hắc, lại không phải là ta tìm được ngươi, mà là tôn tử của ta biết ngươi từ trong Thánh Đình bảo khố đi ra, mang ta đến tìm ngươi.
Thánh Thực quả từ trong mai rùa của Mao Ô Quy bay ra, hướng về phía Phong Phi Vân cung kính kêu lên:
- Ra mắt Nhị gia gia!
Phong Phi Vân nói:
- Làm sao chỉ còn lại hai tổ tông các ngươi, hai người Tất Mỗ Gia, còn có nữ ma đại nhân đi đâu rồi.
- Lần này chúng ta ở trong Thánh Đình bảo khố phát đại tài, nhưng mà bởi vì chia của không đều, náo loạn ra một chút mâu thuẫn nhỏ, hai tên tiểu thâu kia cùng nữ ma đại nhân gây hấn nhau, song phương đều rất đỏ mắt, may mắn hai người chúng ta chạy mau, nếu không khẳng định đều sẽ bị cuốn vào.
Cái trán của Phong Phi Vân hiện lên hắc tuyến, nói:
- Tất Mỗ Gia cùng Tất Trữ Suất dám gây hấn với nữ ma đầu, chẳng lẽ bọn họ không sợ bị nữ ma đầu cướp sạch đến một viên linh thạch cũng không chừa?
Mao Ô Quy nói:
- Cũng không nhất định, bọn họ một phương là ăn trộm, một phương là ăn cướp, đều là người tài ba ở phương diện này, Tất Mỗ Gia nói nữ ma đầu không có kỹ thuật, hẳn là đem linh thạch mà nàng thu lấy đưa ra để phân chia với mọi người, nữ ma đầu nói Tất Mỗ Gia cùng Tất Trữ Suất làm việc không đủ quang minh lỗi lạc, không xứng làm chủ nhân của bảo vật, nên bảo bọn họ đem bảo vật đều lấy ra, giao cho nàng tạm thời bảo quản, cứ như vậy hai phe liền gây hấn với nhau.
Phong Phi Vân điên cuồng đổ mồ hôi nói:
- Cướp sạch Thánh Đình bảo khố... Lời này cùng quang minh lỗi lạc cũng hoàn toàn không dính dáng đến nhau đi.
- Ai nói là không phải, nữ ma đầu dưới cơn nóng giận đem Tất Mỗ Gia đánh một cái gần chết, ngay cả Tất Trữ Suất đứng ở một bên không nói chuyện cũng bị điên cuồng đánh một trận, đánh cho thất khiếu chảy máu, bất quá hai ông cháu nhà này không hổ là truyền nhân của Thần Thâu môn, công phu chạy trối chết nhất lưu, cuối cùng chạy trốn ở trong tay nữ ma đầu, sau đó nữ ma đầu liền đuổi theo, cũng không biết là có đuổi được không.
...
Cái cố sự ở phía sau này đúng là ngoài dự liệu của Phong Phi Vân, đồng thời cũng vì Tất Mỗ Gia cùng Tất Trữ Suất mà mặc niệm nửa phút.
Mao Ô Quy suy nghĩ một chút, nói:
- Sau này có chuyện phát tài nhất định không thể mang theo nữ ma đầu, nếu không nhất định sẽ xảy ra chuyện xấu.
Bây giờ Phong Phi Vân là rất đồng ý với những lời này.
Một tòa tiên thành này hỏa đăng sáng rực rỡ, tu sĩ qua lại không dứt, phồn hoa cường thịnh, không phân ra ngày đêm, ngược lại buổi tối so sánh với ban ngày càng thêm náo nhiệt hơn.
Trong một tòa tửu lâu này tự nhiên cũng có rất nhiều tu sĩ tụ tập, trên một tòa cao thai ở nơi xa còn có mấy vị văn sĩ đang giảng sách, nói một chút chuyện đại sự phát sinh gần đây, tỷ như Thủy Nguyệt thánh nữ giết Bát thế tử, Âm Gian giới vây công Thánh Đình, ẩn thế cao nhân mỗi một cảnh lại xuất sơn trì thế, vân vân.
Người tu tiên cũng không thiếu người thích buôn dưa lê, đối với mấy chuyện này đều cảm thấy rất hứng thú.
Thanh âm của Mao Ô Quy trở nên trầm thấp, ánh mắt xoay tròn, truyền âm nói:
- Ngươi cũng đã biết hiện tại 148 vị Cảnh chủ của đệ lục trung ương vương triều đều đã đến Thánh Đình, ngày mai sẽ ở Thánh Đình chúa tể cung triệu khai tuyên thệ quốc yến trước khi xuất quân, thương thảo đại kế chinh phạt Âm Gian giới.
Phong Phi Vân gật đầu:
- Chuyện này ta đã nghe nói qua, xem ra Thánh Đình chúa tể cung vào ngày mai sẽ rất náo nhiệt.
- Há lại chỉ là náo nhiệt, có thể nói là một lần phong vân tế hội, nghe nói ngay cả một số vương giả của Yêu tộc cũng sẽ đến, động tác lần này của Thần Thiên tước gia không nhỏ, khẳng định không chỉ đơn giản là một tràng quốc yến tuyên thệ trước khi xuất quân như vậy đâu.
Mao Ô Quy nói.
Ánh mắt của Phong Phi Vân híp lại, nói:
- Chẳng lẽ...
Vốn đã nói đến khóe miệng nhưng mà bởi vì lời này quá nhạy cảm, Phong Phi Vân lại đem nó nuốt trở về.
Mao Ô Quy nói:
- Còn có một chuyện hết sức bí ẩn mà lão phu phải nói cho ngươi biết, trước đó không lâu ta ở Trung Đình tinh phát hiện một tòa thần miếu.
- Một tòa thần miếu thì có gì cần phải quá ngạc nhiên?
Phong Phi Vân nói.
- Ngươi theo ta đến đây!
Mao Ô Quy cùng Thánh Thực quả hóa thành hai đạo quang mang một trắng một đen bay ra cửa sổ, Phong Phi Vân trầm tư trong chốc lát, đem một khối linh thạch nhỏ cỡ nắm tay để lên trên bàn, sau đó cũng bay ra cửa sổ đuổi theo.
Ở trong một tòa tiên thành này có một tòa miếu thờ cao chín tầng tọa lạc, có không ít tu sĩ ở trong miếu thờ ra ra vào vào, hương khói rất cường thịnh.
- Thái Vi nữ thần miếu!
Phong Phi Vân đứng ở phía dưới thần miếu, trước mắt là một phiến cầu thang bằng bạch ngọc nối thẳng lên đại môn của thần miếu.
Trong thần miếu có một chiếc thần đang huyền phù, quang huy rực rỡ, tản mát ra từng tia linh khí.
- Lão phu đã nghe ngóng, Thái Vi nữ thần chính là tân thần đản sinh mấy năm gần đây, nhưng mà thần miếu hiện tại đã trải rộng cả thánh cảnh, vẻn vẹn chỉ là trên ngũ đại chủ tinh của Thánh Đình thì đã có 38 tòa Thái Vi nữ thần miếu, mà ở cả thánh cảnh lại càng đạt hơn mấy chục vạn tòa nữ thần miếu.