Linh Chu

Chương 1669: Thánh đình tan vỡ (1)




Ngũ Kiếm động chủ theo hắn bay ra ngoài, bị Hiên Viên Nhất Nhất tiếp được.
Biến cố xảy ra, lần nữa vượt quá dự đoán của tất cả mọi người.
Vậy mà lại có người dám ra tay với Thần Thiên Tước gia ra tay, chẳng lẽ lại có cường giả hàng lâm.
Hiên Viên Nhất Nhất lắp bắp kinh hãi, nhìn lên phía trên, chỉ thấy Phong Phi Vân cầm Tam Vị Chân Hỏa Lô, vô cùng làm dáng đứng trên đỉnh cung điện, tóc dài bồng bềnh, vạt áo sạch sẽ, ánh mắt phiêu dật, cười cười với nàng, nói:
- Thánh nữ điện hạ, nói thì được gì, lúc nên ra tay thì phải ra tay.
Hiên Viên Nhất Nhất cả kinh trợn mắt há hốc mồm, cái cằm như muốn rơi trên mặt đất, đạo tâm thông minh cũng khó mà bình ổn, tên này có phải điên không, cũng dám động thủ với Thần Thiên Tước gia.
Bọn người Lưu Tô Tử, Thiên Toán Thư Sinh, Du Tử Lăng tham gia Thệ sư quốc yến cũng đều khiếp sợ, trông thấy Phong Phi Vân đứng trên đỉnh cung điện, đều cảm giác thật bất khả tư nghị.
Đây là giao phong giữa những người cao cấp nhất, hắn một gia hỏa mới tu luyện mấy chục năm lại dám đi ra tìm chết.
Hơn nữa, hắn rõ ràng dùng bếp lò nện đầu Thần Thiên Tước gia.
Phát quan trên đầu Thần Thiên Tước gia bị Tam Vị Chân Hỏa Lô thiêu đốt, tóc dài rơi xuống, hai mắt nặng nề, trong ánh mắt tràn đầy lửa giận, nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân đứng trên cung điện, nói:
- Lá gan của ngươi quá lớn.
- Trước sau vẫn không hề nhỏ.
Phong Phi Vân tay niết Bán Thánh Lệnh Phù, một cổ Bán Thánh chi khí bao phủ toàn thân, khí tức trên thân trở nên càng lúc càng cường thịnh, bao phủ toàn bộ Thánh đình, sau lưng lộ ra một đầu Long Hồn khổng lồ.
- Phong Phi Vân, ngươi lại dám ra tay với Tước gia, thật sự là phản nghịch.
Trữ Gia Lâm âm thanh lạnh lùng nói.
Phong Phi Vân liếc xéo hắn, trên ngón tay sinh ra một đoàn ánh lửa, đầu ngón tay trở nên vô cùng sáng chói, điểm một chỉ tới Trữ Gia Lâm.
Một đạo hỏa trụ bay ra, như thiên thạch rơi xuống phía chân trời, xuyên thủng thân thể Trữ Gia Lâm
PHỐC.
Trữ Gia Lâm ngay cả kêu thảm thiết cũng không thể phát ra, thân thể đã bị đốt thành bột mịn, hồn phi phách tán.
Thánh đình Chúa tể cung một hồi yên tĩnh, ngay cả đám cự đầu tu luyện trên vạn năm cũng đều có chút ngây người
Nhị thế tử Thần Thiên Tước phủ lại cứ vậy bỏ mạng.
Đây chính là người thừa kế Thần Thiên Tước gia tương lai, nắm giữ trong tay quyền hành, một khắc trước vẫn còn được vạn người tôn kính.
Giờ khắc này, liền biến thành tro bụi.
- Giết tốt lắm, ha ha.
Một Vũ Hóa Hiền Giả Long gia bị trói trên đồng trụ, trên người quấn lấy hơn mười đạo khóa sắt, phát ra tiếng cười dài cao giọng, khiến động trụ không ngừng lắc lư.
Thần Thiên Tước gia tóc dài xõa vai, mắt hổ lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân đứng trên đỉnh cung điện:
- Tốt, bổn tước quả nhiên không nhìn lầm người, không hổ là truyền nhân 《 Kim Tàm Kinh 》.
- Phong Phi Vân, ngươi có biết ngươi đang làm gì không?
Lâm Các lão bị kiếm khí trước khi chết của Tuyết Hạt Thông đánh cho trọng thương, thân thể thiếu chút nữa chia năm xẻ bảy, vừa rồi vẫn một mực điều dưỡng thương thế, cho tới giờ khắc này mới áp chế thương thế xuống, bỗng nhiên đứng lên.
Phong Phi Vân nói:
- Ta cùng với Long gia có nhân quả không nhỏ, không thể trơ mắt ếch ra nhìn người Long gia chết hết được, Các lão, xin lỗi rồi.
- Thì ra là như thế.
Lâm Các lão mặc áo vải mộc mạc, đai lưng như nhánh dây, phát ra một tiếng thở dài:
- Ngươi dù sao cũng là người lão phu nhìn trúng, nhìn ngươi chết uổng ở chỗ này, quả thật có chút đáng tiếc, cho dù ngươi nắm trong tay Bán Thánh Lệnh Phù, có thể trong thời gian ngắn phát huy ra lực lượng cấp bậc Bán Thánh nhưng tuyệt đối không phải là đối thủ của Tước gia, lưu Bán Thánh Lệnh Phù lại, lấy công chuộc tội, ta có thể ở trước mặt Tước gia cầu tình cho ngươi, tha cho ngươi một mạng.
Lâm Các lão từng bước một đi về phía Phong Phi Vân, trên mặt treo sầu lo, như một lão nhân bình thường đang giáo dục vãn bối vậy.
Phong Phi Vân nói:
- Ta đã quyết định ra tay thì sẽ không lý nào hối hận, hảo ý của Các lão ta chỉ có thể tâm lĩnh.
- Vậy thì ngươi đi chết đi.
Lâm Các lão chạy tới cách Phong Phi Vân hơn mười bước, ánh mắt bỗng nhiên trở nên lăng lệ mà tàn nhẫn, phát ra một tiếng cười lạnh.
Khoảng cách mười bước, đối với nhân vật như Lâm Các lão mà nói, một phần mười sát na là đã qua được rồi.
Phong Phi Vân đã sớm ngờ tới Lâm Các lão không phải lương thiện gì, đối với hắn có đề phòng, ngay khi hắn ra tay, Phong Phi Vân liền lập tức bắn ra Tam Vị Chân Hỏa Lô.
- Thiên thế làm dẫn, Địa thế làm cơ, trảm.
Lâm Các lão ở mặt tu hành tầm bảo thuật đã đạt đến độ cao người khác khó có thể với tới, trong nháy mắt đã dẫn đến Thiên thế và Địa thế, Thiên thế như một đám mây chìm xuống dưới, Địa thế như một khối đại lục đang nổi lên trên.
Trầm xuống, nổi lên
Ép lấy Phong Phi Vân vào chính giữa.
Oanh.
Tam Vị Chân Hỏa Lô kịch liệt xông tới, xé nát Thiên thế và Địa thế, hỏa lô đánh lên trên thân thể Lâm Các lão, đánh cho Lâm Các lão bay ra ngoài, huyết nhục trên người cũng sụp đổ một mảng lớn, trùng trùng điệp điệp nện trên mặt đất.
Thánh đình Chúa tể cung kịch liệt nhoáng một cái, xuất hiện một vết nứt cự đại, bắt đầu nứt về hai bên.
Cung điện mấy ngàn dặm đều đang sụp đổ, trụ cột đứt gãy, vách tường sinh ra vết nứt chằng chịt, cuối cùng ầm ầm sụp đổ, một ít trận pháp thủ hộ Thánh đình Chúa tể cung cũng nhao nhao nghiền nát, từng tòa trận cơ đều vỡ ra, trận tháp cao ngất như mây cũng theo đó sụp đổ xuống.
- Thánh đình Chúa tể cung đã không chịu nổi lực lượng giao phong bực này, toàn bộ Chúa tể Thiên Cung cũng nát bấy.
- Từ xưa tới nay, đều không ai có thể đánh nát Chúa tể Thiên Cung, đây là lần đầu tiên đấy.
- Rất nhiều trận pháp cũng đã bị hủy diệt, căn bản không thể thừa nhận nổi lực lượng cấp bậc Bán Thánh.
. . .
Cường giả tiến đến dự tiệc đều nhao nhao rút đi, không muốn lẫn vào tranh đấu giữa Thần Thiên Tước phủ và Thánh đình Long gia, đây là trận chiến quyết định tương lai và đại thế của Đệ Lục Trung Ương Vương Triều, một khi lẫn vào, tiếp theo sẽ vạn kiếp bất phục ngay.
Đương nhiên trong đó cũng có một ít Tước gia có quan hệ cực kỳ thân mật với Thần Thiên Tước gia lưu lại, bọn hắn cùng Thần Thiên Tước gia có minh ước, chính là quan hệ hợp tác lẫn nhau.
Lâm Các lão sau khibị Phong Phi Vân đánh bại liền có nhân vật cấp bậc Tước gia đứng ra.
Vị Tước gia này chính là Cảnh chủ Mục cảnh, nhìn qua bộ dáng chỉ chừng ba mươi, trước người cưỡi bạch ngọc lão hổ, Tử Kim huyền bào gia thân, trên lưng khoát lấy áo choàng màu vàng.
- Cút ngay.
Phong Phi Vân cũng không để ý tới hắn là một vị Tước gia, lúc này chỉ một lòng muốn chém rụng Thần Thiên Tước gia.
Thần Thiên Tước gia bị Tuyết Hạt Thông gây thương tích, giờ phút này đang khôi phục thương thế, Phong Phi Vân tự nhiên không hi vọng nhìn thấy Thần Thiên Tước gia khôi phục, tốt nhất là có thể thừa cơ hội này đánh chết Thần Thiên Tước gia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.