Phong Phi Vân biến thành hình người, mặc áo da phượng vảy rồng, tay cầm một giọt máu, máu như đoàn lửa.
Phong Phi Vân nhìn hướng Đan Đỉnh Quỷ thị, nói:
- Phân thân của ngươi chẳng đáng gì, vẫn không định đích thân ra tay sao?
Mới rồi Phong Phi Vân đánh nhau với Bá hoàng tử chỉ là phân thân ngưng tụ từ một giọt tinh huyết của Kim Ô Bá hoàng tử, không phải bản thể.
Mặc dù chỉ là một phân thân nhưng vẫn dại biểu lực lượng, ý chí của Bá hoàng tử. Chỉ có đẳng cấp đại hiền giả mới có thể tranh phong cùng phân thân của Bá hoàng tử.
Phong Phi Vân với thân thể bán yêu xé nát phân thân của Bá hoàng tử, nghĩa là hắn có thực lực đấu cùng đại hiền giả.
Từ xưa đến nay không có bán yêu nào đơn thuần về lực lượng đến trình độ này.
Trong Đan Đỉnh Quỷ thị truyền ra tiếng cười của Bá hoàng tử:
- Ta đã xem thường ngươi. Xem ra ngươi thật sự là hậu duệ của phượng hoàng yêu tộc, nếu không đã chẳng có lực lượng mạnh như thế. Nói đi, vị yêu hậu nào là mẫu thân của ngươi?
Phong Phi Vân dần bình tĩnh lại, ánh mắt sâu thẳm nói:
- Bá hoàng tử lo chuyện bao đồng, ai cho ngươi quyền hỏi mẫu thân của ta là ai? Ta nói là tổ mẫu của ngươi có được không?
Giọng Bá hoàng tử vang vọng xa mấy ngàn vạn dặm, thanh âm chất chứa kiêu ngạo và khinh thường nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Tranh chấp bằng miệng có gì hay? Tu Tiên giới dựa vào thực lực nói chuyện. Bán yêu như ngươi dù thủ đoạn, huyết mạch cao đến mấy cũng có ích gì? Không đột phá Vũ Hóa cảnh thì ngươi mãi mãi là con kiến ếch ngồi đáy giếng!
Phong Phi Vân nói:
- Ta thì thấy ngươi mới là con ếch ngồi đáy giếng xem trời. Bá hoàng tử chưa từng thấy diệt thế bi văn sao? Trên bi văn có một quyển ghi chép: Thiên đạo vô tình, thiên đạo vô hận, thiên đạo có khuyết. Nếu thiên đạo có khuyết thì có khả năng phá vỡ nguyền rủa bán yêu không thể Vũ Hóa.
- Buồn cười, dù thiên đạo có khuyết thì chỉ đại thánh nhân thời thái cổ phá được lỗ hổng đó, bán yêu như ngươi chưa đủ trình độ hoa tay múa chân về thiên đạo!
Phong Phi Vân nói:
- Một kẻ không có can đảm phủ định thiên đạo thì làm sao phá vỡ thiên đạo được? Ngươi không có lòng can đảm đó chứng minh tương lai thành tựu của ngươi có hạn, sẽ không quá cao.
- Hừ! Nếu ngươi có thể sống qua hôm nay rồi mới bàn về thành tựu với ta đi.
Trong Đan Đỉnh Quỷ thị bay ra một ngôi sao rực lửa, xuyên qua tầng tầng hư không, khí thế lửa cháy đồng cỏ bay lên bầu trời Thanh Liên linh sơn.
- Đây là thái cổ chiến binh của Bá hoàng tử, Kim Ô Tâm Đảm!
- Khi thi triển thái cổ chiến binh này thì như có ngôi sao rơi, sức người không đỡ nổi.
Ngôi sao kéo đường cong cực lớn, vượt qua mấy ngàn vạn dặm, lực lượng cái thế, đốt trời hủy đất.
Ầm!
Một cây phượng hoàng linh đỏ thẫm bay ra từ hư không, lông chim sáng rực rỡ. Chỉ một cây linh đã dài tám ngàn dặm.
Phượng hoàng linh phất một cái hất ngôi sao lửa bay ngược trở về.
phượng hoàng linh biến nhỏ lại chỉ còn to cỡ bàn tay, như miếng lá cây rơi xuống năm ngón tay Phượng Hoàng Thiên Nữ.
Phượng Hoàng Thiên Nữ đứng trong hỗn độn hắc ám, nàng không lộ mặt, thanh âm mờ mịt:
- Nếu Bá hoàng tử muốn chiến thì để ta đấu với hoàng tử.
Bên ngoài Thanh Liên linh sơn, nhiều người thấy phượng hoàng linh, đó là thánh linh trên người thánh linh phượng hoàng.
Đương thời trong thế hệ này không mấy người dám khiêu khích Bá hoàng tử, nhưng trong phượng hoàng yêu tộc có một người, được gọi là Phượng Hoàng Thiên Nữ. Rất nhiều truyền thuyết truyền kỳ về Phượng Hoàng Thiên Nữ, là yêu hậu tương lai có tư chất thánh linh.
- Biết ngay phượng hoàng yêu tộc sẽ không khoanh tay đứng nhìn, Phượng Hoàng Thiên Nữ tự mình ra tay.
- Đồn rằng Phượng Hoàng Thiên Nữ là một vị đại nhân vật thời thái cổ chuyển thế, đại nhân vật kia lúc chết để lại một viên sinh mệnh nguyên châu cất trong Niết Bàn Thiên Trì của phượng hoàng yêu tộc.
- Năm trăm năm trước sinh mệnh nguyên châu lại tỏa sáng, trọng sinh niết bàn, hóa thành thiên nữ.
- Phượng Hoàng Thiên Nữ tu luyện năm trăm năm, cảnh giới đã đến trình độ siêu khủng bố, một trong mấy người đỉnh cao nhất thế hệ này.
- Có thể trở thành nhân vật đỉnh cao nhất một tộc không ai đơn giản, hầu như có tiên duyên. Đồn rằng Bá hoàng tử được một hung binh thời kỳ thái cổ, nhờ lực lượng hung binh xông vào địa ngục mang về bộ giáp địa ngục. Mặc áo giáp có thể ra vào địa ngục và trần gian tự nhiên, nhưng đây chỉ là tin đồn, độ đáng tin không cao.
Bá hoàng tử ngồi trong Đan Đỉnh Quỷ thị, cách không truyền lời:
- Đây không phải lần đầu tiên chúng ta đánh nhau, không phân thắng thua được. Chuyện hôm nay nàng tốt nhất mặc kệ đi, bán yêu làm nhục hoàng tử Kim Ô yêu tộc, ta phải cho hắn trả giá đắt.
Bóng dáng Phượng Hoàng Thiên Nữ mơ hồ gấp khúc, tu sĩ cường đại biết đây là một hơi phượng hoàng khí ngưng tụ thân thể chứ không phải chân thân.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:
- Bán yêu này có chút duyên pháp với phượng hoàng yêu tộc, ta phụng mệnh yêu hậu dẫn hắn đi Phượng Hoàng sơn.
Bá hoàng tử không hề kiêng dè, dám khinh nhờn yêu hậu:
- Ha ha ha ha ha ha! Cứ nói thẳng hắn là con riêng của yêu hậu đi, ta sẽ không cười nhạo yêu hậu ăn vụng.
Giọng Phượng Hoàng Thiên Nữ lạnh lùng nói:
- Tiểu tử này không phải hậu duệ của phượng hoàng yêu tộc chúng ta, nếu ngươi còn dám khinh nhờn yêu hậu sẽ có trời phạt giáng xuống chém đạo của ngươi, diệt hồn ngươi.
Phượng Hoàng Thiên Nữ không cho phép ai nói lời vấy bẩn phượng hoàng yêu hậu.
Bá hoàng tử cười nói:
- Ta toàn nói sự thực, yêu hậu đại nhân dùng thiên phạt giết ta thì chứng minh yêu hậu đại nhân làm chuyện thẹn với lòng . . . Lo lắng.
Trong hư không hắc ám, ống tay áo Phượng Hoàng Thiên Nữ bắn ra dòng sông lửa nhưng không hướng về Bá hoàng tử mà là Phong Phi Vân.
- Ha ha ha ha ha ha! Phượng hoàng yêu tộc các ngươi định giết người diệt khẩu? Phải hỏi xem ta có đồng ý không?
Bá hoàng tử cách không vỗ chưởng, chưởng ấn lớn mấy trăm dặm, cá dấu vân tay xếp hàng như dãy núi.
Ầm!
Ống tay áo và chưởng ấn đánh nhau trong hư không, làm hư không vỡ nát, cắt nát thiên thế địa lý.
Hai luồng khí thế hùng hồn lan tràn Bốn phía.
Phong Phi Vân đứng trong Thanh Liên linh sơn, cười cười. Thú vị.
Bá hoàng tử muốn bắt Phong Phi Vân, nghiệm chứng huyết mạch phượng hoàng nhưng bị Phượng Hoàng Thiên Nữ ngăn cản.
Phượng Hoàng Thiên Nữ muốn mang Phong Phi Vân đi Phượng Hoàng sơn, Bá hoàng tử ra tay ngăn cản. Hai vị kinh thế thiên kiêu đánh nhau túi bụi.
Phong Phi Vân thầm nghĩ:
- Tốt nhất là đánh nhau lưỡng bại câu thương.
Kiếp trước kiếp này càng lúc càng mơ hồ, trước khi hiểu rõ nguyên nhân trong đó Phong Phi Vân sẽ không đi Phượng Hoàng sơn, cũng không đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh. Trừ phi thực lực của Phong Phi Vân trưởng thành đến trình độ không sợ Thủy Nguyệt Đình, phượng hoàng yêu hậu.
Phượng Hoàng Thiên Nữ, Bá hoàng tử không đánh nhau thật, thu tay về, dường như có ước hẹn nào đó, không xuống tay với Phong Phi Vân nữa. Không ai biết hai người ước hẹn cái gì.
Năm anh kiệt yêu tộc bị Phong Phi Vân trấn áp được trưởng bối các yêu tộc chuộc về, Đương nhiên nộp nhiều tiền chuộc.