Linh Chu

Chương 1715: Đấu với Kim Ô Bá hoàng tử (2)




- Một ngàn long linh thạch? Ha ha ha ha ha ha! Đường đường là Kim Ô Bá hoàng tử mà sao như tên ăn mày?
Phong Phi Vân cười lắc đầu, nói:
- Nhưng nếu ngươi muốn chiến thì ta chơi với ngươi, nhưng tiền cược không phải một ngàn long linh thạch mà là bộ giáp trên người của ngươi!
Phong Phi Vân đã tu luyện ra một trăm lẻ tám khối phượng cốt, phượng hoàng nhãn cốt trong đôi mắt đã hình thành, liếc sơ liền biết bộ giáp trên người Kim Ô Bá hoàng tử bất phàm.
Kim Ô Bá hoàng tử nét mặt sa sầm nói:
- Bộ giáp này không thể làm tiền cược.
Thấy Kim Ô Bá hoàng tử đau lòng bộ giáp Phong Phi Vân càn tin vào sự phán đoán của mình.
Phong Phi Vân cười nói:
- Thì ra Kim Ô Bá hoàng tử, một trong mấy người đỉnh cao nhất tu sĩ thế hệ này lại không có tự tin, co cóng tay chân trước một bán yêu. Xem ra thành tựu tương lai của hoàng tử có hạn.
Phong Phi Vân định đi, hắn không muốn dây dưa với đám người Kim Ô Bá hoàng tử chậm trễ thời gian.
- Được rồi, ta cược với ngươi.
Kim Ô Bá hoàng tử dừng một chút, nói:
- Nhưng ngươi nên hiểu ta làm như vậy không phải vì phép khích tướng của ngươi mà ta tự tin có thể lấy mạng ngươi trong vòng ba quyền!
Thật là sĩ diện.
Khí thế trên người Kim Ô Bá hoàng tử thay đổi, nhiệt độ nóng cháy phát tán đốt nóng bộ giáp. Dưới chân Kim Ô Bá hoàng tử hình thành áng mây lửa, khí thế sắc bén, cơ thể gã như vầng mặt trời.
Đám tu sĩ Kim Ô yêu tộc chạy ra xa, Kim Ô Bá hoàng tử cường đại là không thể nghi ngờ. Kim Ô Bá hoàng tử đánh ra cú đấm chắc chắn trời long đất lở, dính chút quyền phong đều sẽ bị thương nặng.
- Đây là lực lượng của Kim Ô Bá hoàng tử.
Ánh mắt Phong Phi Vân dần nghiêm túc, cơ thể bị đẩy trượt ra sau đến hơn ba mươi dặm mới dừng lại.
- Phong ý bảo bình ấn!
Kim Ô Bá hoàng tử duỗi hai tay trước mặt, cơn gió nổi lên quanh thân hình thành vòng xoáy lớn.
Kim Ô Bá hoàng tử đánh ra một đấm, ấn ký bình bảo khổng lồ bay ra từ gió lốc, chớp mắt đã đến trước mặt Phong Phi Vân.
Mạnh quá.
Tóc Phong Phi Vân bay lên, máu bị kích động vận chuyển nhanh. Thánh linh nội đan chuyển động nhanh, các tia khí thánh linh tràn ngập trong lòng bàn tay biến thành bmàn sáng hình nửa vòng tròn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khí thánh linh chặt đứt bảo bình ấn ký, nhưng xung lực vẫn đẩy Phong Phi Vân ra xa mấy trăm dặm mới đứng vững được.
Kim Ô Bá hoàng tử quả nhiên hơn hẳn Kim Ô Tứ hoàng tử, mới đánh một đấm đã mạnh khủng khiếp đẳng cấp yêu vương chưa chắc đỡ nổi.
Nếu Phong Phi Vân không đột phá cảnh giới thì chưa chắc đỡ nổi cú đấm.
- Vũ không đại tháp ấn!
Vô số đốm lửa bay quanh người Kim Ô Bá hoàng tử, biến thế giới thành thế giới lửa, cuối cùng ngưng tụ thành thần tháp lửa cao chín ngàn trượng mang theo sát khí huy hoàng đè xuống.
Sức phá hoại hủy thiên diệt địa, khí thế dhùng hồn truyền đến Đan Đỉnh Quỷ thị cách trăm vạn dặm. Nhiều tu sĩ nhìn chăm chú.
- Là lực lượng tứ tượng thần quyền của Kim Ô yêu tộc.
- Cực độ tứ tượng thần quyền có thể hủy diệt một mảnh trời sao.
- Kim Ô Bá hoàng tử và yêu nghiệt bán yêu đánh nhau.
- Đây là tranh phong gay gắt, cả hai cùng là anh kiệt đỉnh cao nhất thế hệ này. Nhưng yêu nghiệt bán yêu mới đột phá cảnh giới không lâu, chắc sẽ thua xa Kim Ô Bá hoàng tử.
Các thần thức, ánh mắt nhìn chằm chằm.
Cú đấm thứ hai của Kim Ô Bá hoàng tử càng khủng bố, nói là vũ không đại tháp ấn nhưng không dính dáng gì đến chữ vũ.
Lửa đầy trời, thần tháp kèm theo khí thế luyện hóa thương sinh, đốt cháy linh hồn người.
- Vạn thú thần quyền!
Sau lưng Phong Phi Vân hiện ra bóng dáng một vạn cự thú khổng lồ, dữ tợn khủng bố, hung uy hùng hổ, giương nanh múa vuốt. Chúng nó phát ra tiếng rống chấn động khung trời.
Hai tay Phong Phi Vân bắt ấn đánh ra lực công kích gấp một vạn lần.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hỏa diễm thần tháp bị đánh nát, mưa lửa vô tận rơi xuống như thiên thạch đập xuống mặt đất.
- Tuyệt học của phượng hoàng yêu tộc, vạn thú chiến thể. Chắc chắn trong cơ thể ngươi có huyết mạch phượng hoàng!
Kim Ô Bá hoàng tử hú dài, da tay nứt vỡ mọc mấy miếng vảy, biến thành hai vuốt kim ô.
Tiếng sấm rền vang ầm ĩ trong người Kim Ô Bá hoàng tử, tia điện vòng quanh hai vuốt kim ô.
- Lôi thần chiến chuy ấn!
Các tia điện bay ra từ cánh tay Kim Ô Bá hoàng tử ngưng tụ thành ảo ảnh chiến chùy Bá hoàng tử màu tím trên đầu gã. Thần văn đan xen trên chiến chùy hình thành lôi văn như các bóng người.
Thiên lôi hình người, đây là tu luyện lôi kình đến cảnh giới cực kỳ cường đại mới hiện ra hình dạng này được.
- Càn Khôn chưởng ấn thiên địa!
Phong Phi Vân giơ tay, lòng bàn tay hiện ra một mảnh thế giới, dãy núi như thú văn, hồ nước như điểm tròn. Các tiếngp hạn âm phật gia vang trong người Phong Phi Vân, một vòng phật to lớn dâng lên sau lưng.
Đây là một thủ ấn, cũng là thế giới to lớn hùng vĩ.
"Lôi thần chiến chuy" và "Chưởng ấn thiên địa" chạm vào nhau, hư không va chạm mãnh liệt, trời sụp đất nứt.
Kim Ô Bá hoàng tử lảo đảo, mặt trắng bệch, khóe môi dính máu. Nhưng giây lát sau vết máu biến mất, Kim Ô Bá hoàng tử lau máu, sắc mặt hồng trở lại.
Khi hư không tan vỡ ổn định lại, các chiến khí, sát quang biến mất, hai bóng người hiện ra.
Kim Ô Bá hoàng tử kiêu ngạo đứng thẳng trên bầu trời, không dính hạt bụi trần, ngạo nghễ thương sinh.
Phong Phi Vân thì chật vật hơn nhiều, áo thủng lỗ chỗ, có mấy vệt máu nhạt dính trên người. Nhưng Phong Phi Vân đứng thẳng, chiến ý cao vút, đôi mắt sáng.
Đám tu sĩ Đan Đỉnh Quỷ thị thở phào:
- Rốt cuộc Kim Ô Bá hoàng tử vẫn mạnh hơn một bậc.
- Bán yêu kia cũng rất yêu nghiệt, mới phá tan cảnh giới đã đỡ được ba đấm của Kim Ô Bá hoàng tử, chỉ bị thương ngoài da, thần quá.
Kim Ô Bá hoàng tử đứng trên bầu trời nhìn xuống Phong Phi Vân, khinh thường nói:
- Ngươi thua.
Phong Phi Vân phủi chiến y, lau tro bụi, chiến ý hừng hực nói:
- Chỉ ba quyền làm sao quyết định thắng thua? Hay chúng ta lại đấu ba trăm hiệp?
Kim Ô Bá hoàng tử lạnh lùng nói:
- Hừ! Thua là thua, kiếm cớ làm gì? Ngươi chỉ là bán yêu, bản hoàng tử khinh thường đấu tiếp với ngươi, giảm thấp thân phận.
Phong Phi Vân biết Kim Ô Bá hoàng tử bị thương nặng hơn, sợ đấu tiếp sẽ thua nên mới nói ngang nhiên như thế. Phong Phi Vân không chọc thủng, có người thích sĩ diện thì cứ để người ta làm bộ làm tịch đi.
Huống chi Phong Phi Vân không mong nhiều người biết tu vi thật sự, nếu biểu hiện quá nghịch thiên sẽ vời đến nhiều người kiêng dè, giết hắn.
Phong Phi Vân nói:
- Được rồi, không chiến thì thôi. Nhưng ta đã đỡ được ba đấm của ngươi, nên cởi giáp trên người đưa cho ta đi.
Kim Ô Bá hoàng tử hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi đã thua còn dám đòi giáp của ta?
Phong Phi Vân nói:
- Ban đầu chúng ta đánh cuộc là ta có đỡ được ba đấm của ngươi không. Bây giờ đã đã đỡ được nghĩa là thắng, ngươi nên thực hiện lời hứa. Đường đường là Kim Ô Bá hoàng tử chẳng lẽ không chịu thua?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.