Một thánh thực quả biến thành con rùa nhỏ, còn tự cho rằng mình đã lớn, đây là chuyện hố cha nhất thiên hạ.
Mao Ô Quy thấy hối hận, nó không nên lừa Mao Thành Thật, nên nói thật
với trẻ nhỏ. Nhưng biết nói lời thật sao đây? Chẳng lẽ bảo đứa nhỏ,
ngươi đừng mơ nữa, thật ra ngươi không phải con rùa, ngươi là đứa trẻ
không phụ không mẫu, từ đâu đến hãy về lại đó đi.
Mao Ô Quy mỉm cười nói:
- Thành Thật, rốt cuộc ngươi đã lớn, gia gia rất vui mừng.
Thật là hình ảnh ấm áp.
Trong khúc tiêu đó ai được lợi nhiều nhất?
Phong Phi Vân nhìn Thạch Lan dần tỉnh táo lại, đôi mắt từ tối tăm đến
sáng tỏ, cuối cùng tỏa sáng rực rỡ. Tựa như ngọc thạch được trui rèn
càng lúc càng sáng hơn.
Phong Phi Vân hỏi:
- Đến đệ ngũ trọng bán yêu chưa?
Thân hình Thạch Lan nhỏ xinh, tóc đen suôn mượt, cổ dài, hai tay ôm chuôi kiếm, mũi kiếm chĩa xuống, mắt sáng như sao.
Thạch Lan trả lời:
- Không, mới rồi Thạch Lan trải qua tử vong đợt ba, cảm ngộ cảnh giới
này sâu hơn gấp chục lần, nếu tu luyện và tích lũy thêm một đoạn thời
gian chắc chắn sẽ vào đệ ngũ trọng bán yêu.
Phong Phi Vân gật gù, ngộ tính của Thạch Lan rất cao, mới rồi nàng cảm ngộ từ tiếng tiêu nhiều hơn Huyết Giao, Mao Ô Quy.
Phong Phi Vân cũng tăng tiến nhiều, phượng cốt từ một trăm lẻ tám khối
đến một trăm bốn mươi tứ khối, tăng vọt về chất lượng. Đương nhiên cách
bán thánh cảnh còn đoạn đường rất dài.
Phong Phi Vân tuyền âm cho Long La Phù, Phong Khanh Khanh biết vị trí cổ trận đài đi thông Thiên quốc, hắn qua cổ trận đài đi Trung Ương vương
triều thứ sáu.
Chuyến này Phong Phi Vân định đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh gặp Thủy Nguyệt
Đình, Đương nhiên trước đó hắn sẽ bài bố vài cổ trận đài để tiện cho tu
sĩ trong Thiên quốc tiếp xúc với bên ngoài, tuyển nhận môn đồ.
Mấu chốt là Phong Phi Vân định lợi dụng lực lượng tu sĩ Thiên quốc xây
dựng nhiều Thái Vi nữ thần miếu ở bên ngoài, ngưng tụ tín ngưỡng, nhang
khói cho phòng đấu giá quỷ thị.
Phong Phi Vân chọn đặt cổ trận đài thứ hai ở Quý vực Diệp Hồng Cảnh.
Lần đầu tiên Phong Phi Vân đến Trung Ương vương triều thứ sáu đã xuất
hiện tại đây, Lưu Tô Tử ban cho hắn đất phong trăm vạn dặm, chức quan
đại ti bộ Diệp Hồng Cảnh.
Phong Phi Vân giao quan ấn đại ti bộ thổ cho Tửu Nhục hòa thượng, giao
quyền quản lý đất phong. Vẻ mặt Tửu Nhục hòa thượng không tình nguyện
chút nào, nhưng Phong Phi Vân bảo gã có thể truyền bá giáo lý phật môn
trong lãnh địa, xây dựng Thương Sinh tự bao la rộng lớn hơn, thế là Tửu
Nhục hòa thượng vui vẻ đồng ý.
Phong Phi Vân tạo ra huyền cực cổ trận đài trên một mảnh đất phong kết
nối với Thiên quốc, dể các tu sĩ phật môn trong Thiên quốc ra ngoài thu
nhận môn nhân, tuyên truyền phật pháp.
Vì bảo đảm đất phong an toàn, không bị thế lực cảm ngộ chèn ép, Phong Phi Vân đặc biệt đi Bán Yêu Minh Quý vực một chuyến.
Những bán yêu trong Bán Yêu Minh biết tin Phong Phi Vân quay về thì sôi
trào. Mấy bán yêu thất giai đại bản doanh Bán Yêu Minh ở Hồng Diệp Tinh
cũng đến.
Hiện giờ Phong Phi Vân danh chấn toàn Trung Ương vương triều thứ sáu.
Đầu tiên có tin Phong Phi Vân giết Chuyển Luân Vương giới âm phủ, danh
vang tám hướng. Sau biết Phong Phi Vân giúp hoàng tộc giành lại thánh
đình chúa tể cung, nâng đỡ chúa tể thánh đình mới lên ngôi vân vân. Đây
là bán yêu như thần thoại thật sự, được gọi là bán yêu chi vương.
Trong lòng các bán yêu xem Phong Phi Vân như thần tượng, thần thoại bất bại, thần linh chỉ có thể ngước nhìn.
Bán yêu nhiều nơi xây dựng thần miếu cho Phong Phi Vân, xếp hắn vào hàng bán yêu chi thần.
Có thể nói bây giờ Phong Phi Vân nói một câu là xúc động tất cả bán yêu trong thiên hạ, điên cuồng, đổ máu vì hắn.
Nếu tin Phong Phi Vân tự mình phá vỡ nguyền rủa bán yêu truyền ra chắc
thành hòn đá ném vào sông gây sóng to, địa vị trong bán yêu lại vọt lên
một bước dài.
Phong Phi Vân cảm thấy không cần thiết, vì hắn chưa tìm ra cách nào để bán yêu khác tu luyện đến Vũ Hóa cảnh.
Phong Phi Vân cũnghi ểu đạo lý cây to đón gió lớn, lộ mũi nhọn thì không hay.
Giờ nhiều người biết có một vị bán yêu phá tan nguyền rủa, vượt qua Vũ Hóa, nhưng ít ai biết bán yêu này là Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân rất vui trước tình huống này, nếu các thế lực biết hắn
kinh tài tuyệt diễm thế nào, mọi người chú ý từng hành động của hắn thì
rắc rối to.
Phong Phi Vân đi Hồng Diệp Tinh một chuyến, hắn muốn gặp Lưu Tô Tử. Hiện tại Lưu Tô Tử là người thừa kế tương lai của Diệp Hồng Cảnh, nếu nhờ vả nàng dòm chừng giùm lãnh đại của Phong Phi Vân thì sẽ không ai dám phá
rối.
Nhưng khi Phong Phi Vân đến Hồng Diệp Tinh thì biết tin . . .
Phong Phi Vân hỏi:
- Lưu Tô Tử đi Phiêu Miểu thần triều?
Một bán yêu thất giai của Bán Yêu Minh đứng trước mặt Phong Phi Vân, bán yêu già nua, tu vi rất cao sâu nhưng ánh mắt nhìn Phong Phi Vân tràn
đầy tôn kính.
Bán yêu tất giai trả lời:
- Không chỉ có thất quận chúa, những thiên tài tuấn kiệt Trung Ương
vương triều thứ sáu đều đi Phiêu Miểu thần triều. Nghe nói là tham gia
hội luận đạo vạn tộc. Hội luận đạo vạn tộc lần này vừa lúc do nhân tộc
tổ chức, địa điểm là Hỗn Độn thiên thành của Phiêu Miểu thần triều.
- Hội luận đạo vạn tộc?
Phong Phi Vân không có nhiều ấn tượng về hội luận đạo vạn tộc. Ký ức
trong đầu Phong Phi Vân rất có thể là một phần trí nhớ của thái cổ thần
phượng nên không thuộc về thời đại này mà là thời kỳ thái cổ.
Vậy nghĩa là hội luận đạo vạn tộc hình thành từ sau thời kỳ thái cổ.
Tây Môn Xuy Tiêu dõng dạc nói:
- Hội luận đạo vạn tộc lần này đúng là do nhân tộc tổ chức, nằm trong
Hỗn Độn thiên thành của Phiêu Miểu thần triều. Chỗ đó là một trong vài
thần thành thái cổ khổng lồ nhất nhân tộc, giữ lại dấu chân của nhiều
thần thánh nhân loại.
- Hễ là tu sĩ nhân loại không ai không muốn đi Hỗn Độn thiên thành để tế điện linh hồn tổ tiên, triều bái pho tượng cổ thánh.
- Nhưng không phải ai cũng có tư cách vào Hỗn Độn thiên thành tu luyện.
Muốn tham gia hội luận đạo vạn tộc càng khó khăn hơn, trừ phi là vương
giả thế hệ trẻ, chí tôn thế hệ trước. Nên Hỗn Độn thiên thành chia làm
vương giả luận đạo, chí tôn luận đạo.
Hội luận đạo vạn tộc tồn tại từ thật âu trước kia. Ban đầu chỉ có bốn
yêu tộc, ba mươi sáu thái cổ thánh yêu tộc tham gia luận đạo. Tức là mây nhân vật mạnh nhất thiên địa tụ tập lại, suy tính đại thế phát triển
tương lai, thiên địa thịnh suy, phân chia tích lợi thuộc về mình vân
vân.
Đây cũng là tihnh hội để chí cường các tộc đấu pháp, tính toán thực lực
của đối phương, nhìn xem thực lực cụ thể các tộc mạnh đến đâu.
Chủng tộc cường đại Đương nhiên được tôn kính hơn, được ích lợi nhiều hơn. Chủng tộc nhỏ yếu sẽ bị chèn ép.
Cho nên mỗi chủng tộc sẽ thi triển thần thông trong hội luận đạo vạn
tộc, phái cường giả mạnh nhất đi luận đạo, tranh thủ nhiều vinh dự cho
tộc của mình.
Ban đầu toàn là thái cổ thánh yêu tộc tranh phong với nhau, bởi vì thực
lực của chúng nó hơn xa tộc quần khác, chí cường giả chiếm tám mươi phần trăm trong thiên hạ, là chúa tể thiên địa này.