Phong Phi Vân nói:
- Một vị tiền bối thánh linh nói cho ta biết.
Mắt thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành lóe tia tàn nhẫn sau đó giấu đi, hỏi:
- Thánh linh kia ở đâu?
Từ đầu đến cuối Phong Phi Vân âm thầm quan sát biểu tình bảy thành chủ
Hỗn Độn thành, hắn muốn tìm hiểu phản ứng của bọn họ rồi phán đoán trong đó có diệt thế giả vực ngoại ẩn núp không.
Mấy thành chủ Hỗn Độn thành khác khi nghe Cửu Châu sụp đổ thì trong vài giây vẻ mặt mờ mịt, trầm ngâm, sau đó giật mình.
Chỉ có thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành là chẳng hề hoang mang, như thể
gã sớm biết chuyện này. Có vấn đề. Ánh mắt một giây đó đã bán đứng thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành.
Mấy thành chủ Hỗn Độn thành khác bạn suy tư, không phát hiện ánh mắt
thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành khác lạ, chỉ có Phong Phi Vân là thấy,
nhưng hắn nghi ngờ chứ không chắc chắn.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành không biết Phong Phi Vân đã phát hiện gã đáng ngờ.
Phong Phi Vân nói:
- Tiền bối thánh linh thần long thấy đầu không thấy đuôi, sao ta biết lão nhân gia ở đâu?
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành chợt nhận ra mình biểu hiện hơi rõ ràng, cơ mặt giãn ra, cười nói:
- Hội luận đạo vạn tộc sắp đến, nhân tộc sẽ xung kích thái cổ thánh tộc, cần có lực lượng cường đại ủng hộ. Bất cứ tu sĩ nhân loại nào đều có
nghĩa vụ góp sức. Phong Phi Vân, nếu ngươi có thể liên lạc vị tiền bối
thánh linh kia thì nhớ mời tiền bối tham gia hội luận đạo vạn tộc.
Phong Phi Vân khách sáo nói:
- Sẽ cố gắng.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành nói:
- Ngươi còn biết gì về lịch sử đã mất kia?
Phong Phi Vân ra vẻ trầm ngâm nói:
- Tiền bối thánh linh chỉ nói vài câu với ta, ta đã kể hết rồi, không che giấu điều gì.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành tin lời Phong Phi Vân. Tùy tiện nói ra
chuyện quan trọng thế này, Phong Phi Vân cũng chẳng thông minh gì, hắn
sẽ không giấu diếm thông tin gì khác.
Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành vuốt râu bạc nói:
- Lão hủ còn một việc muốn Phong tiểu hữu giải thích giùm, nếu Phong tiểu hữu không tiện nói thì thôi.
Phong Phi Vân nói:
- Tiền bối cứ hỏi.
Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành hỏi:
- Phong tiểu hữu làm sao lĩnh ngộ ra pháp tướng Oa Hậu Đại Thánh?
Phong Phi Vân trả lời:
- Đồn rằng Oa Hậu Đại Thánh là bán yêu, ta cũng là bán yêu. Chỉ có mình
ta phá vỡ nguyền rủa bán yêu hậu thời kỳ thái cổ, có lẽ đây là nguyên
nhân ta lĩnh ngộ ra pháp tướng Oa Hậu Đại Thánh.
- Hiểu rồi.
Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành khen ngợi gật gù:
- Oa Hậu Đại Thánh là đệ nhất nhân xưa nay, công tham tạo hóa, công đức
vô lượng, Phong tiểu hữu có thể lĩnh ngộ được đạo của Oa Hậu Đại Thánh
là tạo hóa lớn, tương lai tiền đồ sáng lạn. Ta định mời Phong tiểu hữu
làm thành chủ thứ chín Hỗn Độn thành, không biết ý của tiểu hữu thế nào?
Thành chủ thứ chín Hỗn Độn thành.
Các thành chủ Hỗn Độn thành kinh ngạc nhìn hướng thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành, vẻ mặt khó hiểu.
Địa vị thành chủ Hỗn Độn thành cao cả, nói một câu có thể điều động đại
quân của bất cứ Trung Ương vương triều nào, ngồi ngang hàng với chúa tể
một số Trung Ương vương triều, ra vào nhiều cấm địa nhân tộc, sẽ không
ai ngăn cản thành chủ Hỗn Độn thành. Đây không đơn giản là danh hiệu,
còn có năng lực điều khiển nhiều tài nguyên.
Phong Phi Vân rất ngạc nhiên.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành lên tiếng:
- Thế này không tốt lắm. Phong Phi Vân còn qua trẻ tuổi, không có nhiều
công tích, hành xử chưa đủ trầm ổn. Nếu phong hắn làm thành chủ thứ chín Hỗn Độn thành sẽ bị chê trách.
Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành xua tay, cười nói:
- Có thể lĩnh ngộ pháp tướng Oa Hậu Đại Thánh đã xem như đệ tử của Oa
Hậu Đại Thánh, hắn không có tư cách làm thành chủ thứ chín Hỗn Độn thành thì ai có?
Thành chủ thứ sáu Hỗn Độn thành lên tiếng:
- Quyền lợi thành chủ Hỗn Độn thành quá lớn, cần thận trọng suy xét. Hay hỏi ý kiến thành chủ thứ nhất Hỗn Độn thành xem sao?
Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành nói:
- Đây là ý của thành chủ thứ nhất Hỗn Độn thành.
Các thành chủ Hỗn Độn thành khác im bặt.
Thành chủ thứ nhất Hỗn Độn thành là thành chủ thật sự của Hỗn Độn thiên
thành, địa vị không người sánh được. Nếu đây là ý của thành chủ thứ nhất Hỗn Độn thành thì Phong Phi Vân xem như ngồi vững trên ghế thành chủ
thứ chín Hỗn Độn thành.
Phong Phi Vân không từ chối, có danh hiệu này về sau làm việc tiện lợi hơn.
Phong Phi Vân biết lão già thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành cho hắn vị
trí đó là có mục đích riêng. Ví dụ trong hội luận đạo vạn tộc sắp tới,
Phong Phi Vân là thành chủ thứ chín Hỗn Độn thành thì phải tham gia, dốc sức cho nhân tộc. Rên đời này không có bữa cơm miễn phí, ngồi ở ghế nào phải làm chuyện đó.
Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành như cáo già, giao lệnh bài thành chủ thứ chín Hỗn Độn thành cho Phong Phi Vân xong chậm rãi nói:
- Không lâu sau là hội luận đạo vạn tộc, chia làm vương giả luận đạo,
chí tôn luận đạo. Nhân tộc dự định nương hội luận đạo lần này trùng kích thái cổ thánh tộc, nên vương giả luận đạo hay chí tôn luận đạo đều phải biểu hiện ra ưu tú, mạnh mẽ tuyệt đối. Dù không bằng bốn yêu tộc nhưng
phải thắng ba mươi sáu thái cổ thánh yêu tộc.
Phong Phi Vân hiểu ý, cười nói:
- Hiểu rồi.
Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành tiếp tục bảo:
- Giao hội luận đạo vạn tộc cho các ngươi, các ngươi càng biểu hiện ưu
tú thì giúp ích nhiều hơn cho nhân tộc trùng kích thái cổ thánh tộc.
Ngươi đã biết nên làm sao thì hãy lui xuống đi.
Giờ đây địa vị của Phong Phi Vân ngang ngửa các thành chủ Hỗn Độn thành, hắn không cần hành lễ với bọn họ nữa. Phong Phi Vân lắc người biến mất
tại chỗ.
Phong Phi Vân loay hoay lệnh bài thành chủ thứ chín Hỗn Độn thành, nhếch môi. Phong Phi Vân bước xuống thềm đá ngọc thạch, từ xa thấy nữ nhân
mặc áo xanh, đeo khăn che mặt đứng dưới bậc thềm. Nàng như phỉ thúy điêu hình người.
Phong Phi Vân cất lệnh bài, tiến lên nghênh đón, cười nói:
- Thánh nữ điện hạ cũng đến gặp mấy vị thành chủ Hỗn Độn thành?
Vóc dáng Hiên Viên Nhất Nhất mảnh khảnh như vầng trăng khuyết, thanh tú
tuyệt trần, đẹp như ảo mộng, đôi mắt phủ sương mù. Hiên Viên Nhất Nhất
không nhìn Phong Phi Vân mà ngó hướng tiên cung bay đằng xa.
Hiên Viên Nhất Nhất nói:
- Ta đã chờ ngươi ở đây ba canh giờ.
- Thì ra thánh nữ điện hạ chuyên môn đến tìm ta.
Phong Phi Vân mỉm cười hỏi:
- Ủa? Thất quận chúa không đi cùng thánh nữ điện hạ sao?
Hiên Viên Nhất Nhất lườm Phong Phi Vân:
- Tô Tử nói giữa nàng và ngươi có thù không đội trời chung, sớm muộn gì sẽ tìm ngươi tính sổ.
Phong Phi Vân chỉ cười, không để bụng:
- Nữ nhân khác gặp chuyện như vậy mừng còn không kịp, thế mà nàng lại
bài xích. Thế giới của nam nhân bà thật khó hiểu. Nếu thánh nữ điện hạ
không có chuyện gì quan trọng thì ta xin đi trước, đêm nay Cửu Thiên
Tiên Nữ hẹn ta đi dạo Hỗn Độn thiên thành. Ta không thể thất hứa với
giai nhân, ngày mai ta sẽ tự mình đến cổ kiếm trai sau.