Thanh Đồng cổ thuyền có thể chịu đựng nó mà không sợ bị hủy diệt. Giờ
chỉ có Thanh Đồng cổ thuyền là cứu mạng Phong Phi Vân được.
Suy nghĩ của Phong Phi Vân rất chính xác. Khi long mã hà đồ vận chuyển,
trong người Phong Phi Vân sinh ra vòng xoáy, lực lượng diệt thế bị hút
vào Thanh Đồng cổ thuyền.
Trong Thanh Đồng cổ thuyền xảy ra biến đỏi gì thì Phong Phi Vân không
rõ, ít nhất lực lượng diệt thế đã biến mất, lấy thánh linh nội đan làm
trung tâm sức sống nhanh chóng phục hồi.
Rất nhanh Phong Phi Vân lại dồi dào sức sống, hắn nuốt mười viên Vũ Hóa huyết đan, huyết khí nhanh chóng mạnh mẽ hơn.
Phong Phi Vân mở mắt ra, ánh mắt lạnh lẽo:
- Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành!
Phong Phi Vân không tùy tiện ra tay, thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành nắm giữ một khối nhỏ diệt thế thần thạch, đây là vũ khí hủy diệt.
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm xác Đế Trủng.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành cho rằng Phong Phi Vân đã chết, không
phân ra thần thức quan sát hắn. Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành tập
trung đối phó Hiên Viên Nhất Nhất, nàng là thánh nữ của Thủy Nguyệt
Thiên Cảnh, trong tay còn nắm giữ thánh linh dụng cụ. Thành chủ thứ bốn
Hỗn Độn thành phải giết Hiên Viên Nhất Nhất, cướp thánh linh dụng cụ
trong tay nàng.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành rất ghen tỵ:
- Hừ hừ, thế hệ trẻ mà có tu vi như thế, làm người ta sợ hãi. Cho ngươi
thêm mấy chục năm thì chẳng phải là tu vi vượt qua lão phu?
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành tu luyện hơn hai vạn năm mới đến cảnh
giới Vũ Hóa đệ thất trọng, Hiên Viên Nhất Nhất và Phong Phi Vân chỉ tu
luyện mấy chục năm đã có thể đối kháng với gã. Thiên phú như thế có đủ
tư cách trùng kích thánh linh.
Tuy Hiên Viên Nhất Nhất nắm giữ thánh linh dụng cụ nhưng tu vi cách biệt quá lớn với thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành, dù nàng sử dụng thánh linh dụng cụ chỉ tạo ra tổn thương hữu hạn. Muốn giết bán thánh khó hơn lên
trời.
Cuối cùng Hiên Viên Nhất Nhất bị thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành bắt.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành giật lấy Thiên Nhai Thước, trong mắt tràn đầy hưng phấn, thân thể kích động run rẩy.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành vuốt ve Thiên Nhai Thước:
- Thánh linh dụng cụ, nguyên nhân tộc chỉ có gần mười cái, mỗi món là
thánh binh hủy thiên diệt địa. Thủy Nguyệt thánh thần yên tâm giao thánh linh dụng cụ cho một nữ hài tử, nàng có thể phát huy bao nhiêu uy lực
thánh linh dụng cụ được? Không hiểu thánh linh dụng cụ quý giá, có nó
thì dưới thánh linh không bao nhiêu người đánh lại ta, ha ha ha ha ha ha . . .!
Tiếng cười ngừng bặt như bị ai bóp cổ, thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành
xoay người lại, kinh hoàng nhìn Phong Phi Vân bay sau lưng gã. Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành hãi hùng như thấy lệ quỷ.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành hỏi:
- Ngươi . . . Chưa chết?
Phong Phi Vân nói:
- Đương nhiên ta không chết, người chết là ngươi!
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành giật mình một giây sau đó cười nói:
- Tiểu tử, nếu ngươi thừa dịp vừa rồi ta không chú ý chạy ra quan tài
hoàng thạch có lẽ ngươi còn cơ hội sống, giờ thì . . . Ta đành tiễn
ngươi xuống địa ngục một lần nữa.
Phong Phi Vân cười nói:
- Chưa đi địa ngục nhưng đã xông quỷ môn quan một lần.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành cầm Thiên Nhai Thước, chuẩn thánh chưa
chắc lọt vào mắt gã chứ nói gì tiểu bối thế hệ trẻ? Thành chủ thứ bốn
Hỗn Độn thành vung một thước là đánh Phong Phi Vân hồn phi phách tán.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành giơ Thiên Nhai Thước lên, chưa kịp đánh
xuống thì bị một cánh tay khô đét vỗ bay. Mặt già hõm xuống, xương gò má và cằm nát, một con mắt rớt tròng, bộ dạng thành chủ thứ bốn Hỗn Độn
thành rất đáng sợ.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành kinh khủng hét lên:
- Là ai?
Vù vù vù vù vù!
Đế Trủng như ma quỷ đứng trước mặt thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành. Đế
Trủng không mặc áo da phượng vảy rồng, cơ thể rách nát không thành hình, da thịt nhăn nheo như thây khô. Đế Trủng lẳng lặng nhìn thành chủ thứ
bốn Hỗn Độn thành.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành bị Đế Trủng tát một cái đánh bể nửa đầu, lòng rất tức giận. Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành tụ tập lực lượng vào Thiên Nhai Thước, sức mạnh thánh linh bộc phát từ Thiên Nhai Thước, khí thế mạnh hơn lúc Hiên Viên Nhất Nhất sử dụng gấp ba mươi lần.
Quan tài hoàng thạch bị lực lượng này chấn nứt vỡ.
Bốp!
Đế Trủng tát tai, đầu thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành lún xuống thân thể chỉ còn lại hai vai, như biến thành cái xác không đầu.
Bốp!
Đế Trủng lại vung tay đánh nát cánh tay thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành. Đế Trủng giật lại diệt thế thần thạch, Thiên Nhai Thước ném cho Hiên
Viên Nhất Nhất, Phong Phi Vân.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành bị đánh không thành hình người nhưng sức sống mạnh mẽ, chưa chết. Rất nhanh đầu và cánh tay thành chủ thứ bốn
Hỗn Độn thành mọc ra.
Trong mắt thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành tràn ngập kinh khủng:
- Thánh linh!
Bốp!
Đế Trủng ra tay độc ác, đánh nát ba linh hồn thành chủ thứ bốn Hỗn Độn
thành, tổn thương nặng. Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành quỳ rạp dưới
đất, miệng hộc máu, không có sức đứng dậy. Không phải Đế Trủng không
giết được thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành mà vì Phong Phi Vân chưa muốn
gã chết.
Thánh linh nội đan bay ra khỏi người Đế Trủng, cơ thể Đế Trủng tự động té dưới đất, khí thế rút về người.
Phong Phi Vân thu thánh linh nội đan vào người, bước tới trước mặt thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành.
Phong Phi Vân hỏi:
- Cho ta biết, ngươi có phải là kẻ ẩn núp vực ngoại không?
- Khụ khụ . . .
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành quỳ rạp dưới đất, tiếng cười khàn khàn âm trầm, miệng chảy máu ồ ạt.
- Tiểu tử, ngươi có tư cách gì thẩm vấn lão phu?
Mắt Phong Phi Vân lạnh lùng nói:
- Tốt nhất hãy cho ta danh sách kẻ ẩn núp vực ngoại, vậy thì sẽ bớt chịu đau đớn.
Khó khăn lắm mới bắt được một kẻ ẩn núp vực ngoại, quyết định hỏi han kỹ càng. Nếu biết tin tức kẻ ẩn núp vực ngoại từ miệng thành chủ thứ bốn
Hỗn Độn thành thì có thể chủ động tấn công, Phong Phi Vân không cần bị
động chờ bọn họ đến giết.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành cười càng nanh tranh:
- Ngươi quá xem thường ý chí bán thánh . . . A!
Phong Phi Vân nhíu mày, biến sắc mặt. Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành
định tự bạo. Nếu một vị bán thánh tự bạo thì Phong Phi Vân, Hiên Viên
Nhất Nhất sẽ chôn cùng.
Phong Phi Vân vội đánh ra một lực lượng tử kiếp giết chết thành chủ thứ
bốn Hỗn Độn thành, diệt linh hồn, chỉ còn cái xác ngã dưới đất.
Phong Phi Vân không vui chút nào, mặt xanh mét. Những kẻ ẩn núp vực
ngoại ý chí kiên cường, thân phận bị lộ liền tự bạo, không thể hỏi được
gì từ miệng bọn họ.
- Cũng đúng, Thủy Nguyệt Đình trả giá nhiều, còn dụ thánh linh ra nhưng
không bắt được một tên. Tất cả tự nổ chết, Thủy Nguyệt Đình còn bó tay
với kẻ ẩn núp vực ngoại chứ nói chi là ta bây giờ?
Phong Phi Vân không tìm được thứ gì hữu dụng từ người thành chủ thứ bốn
Hỗn Độn thành, chỉ có nhiều linh thạch, đan dược, linh khí.