Chỉ mười phút, năm chân cua đã bị chặt, năm cái chân rơi xuống đất liền biến mất. Hỏa Quỷ Giải không kịp nối chân, giờ nó chỉ còn đôi chân to và hai cái càng.
Mao Ô Quy cởi mai rùa xuống cõng trên lưng, thu mấy cái chân bị Đế Trủng chém đứt vào mai rùa.
Mao Ô Quy cười ngoác mang tai:
- Đây là chân của chuẩn thánh, nếu đi Đan Đỉnh Quỷ thị bán mỗi chân sẽ được giá trên trời, ha ha ha ha ha ha! Giàu to rồi!
Hỏa Quỷ Giải rất thông minh, trí tuệ không thấp hơn nhân loại. Hỏa Quỷ Giải biết Đế Trủng mạnh, nó không dám đánh tiếp, xoay người bỏ chạy.
- Đường này không đi được!
Mười con linh thú chiến thể chặn đường Hỏa Quỷ Giải, cùng công kích ngăn nó bỏ trốn.
Hỏa Quỷ Giải không thèm để mắt đến mười linh thú chiến thể, nhưng linh thú chiến thể có thể ngăn bước cân bỏ trốn của nó. Hỏa Quỷ Giải đổi ướng.
- Đường này không đi được!
Vị trí khác cũng có mười con linh thú chiến thể công kích Hỏa Quỷ Giải.
- Cút đi!
Hỏa Quỷ Giải quét cái càng hất bay ba con linh thú chiến thể. Nhưng ngay lúc đó Đế Trủng đứng trên lưng Hỏa Quỷ Giải, cầm Đế Thánh bội đâm thủng lưng nó, thẳng hướng linh hồn.
- Đáng ghét, bán thánh linh dụng cụ, giết!
Lưng Hỏa Quỷ Giải thủng cái lỗ to, cơ thể bị đâm thủng. Hỏa Quỷ Giải nổi máu khùng, huơ cái càng đập trúng Đế Trủng hất khỏi lưng nó.
Thi thể Đế Trủng không bị thương, vững vàng đáp xuống đất. Đế Trủng cầm đao chém cái chân to thứ bảy của Hỏa Quỷ Giải.
Bùm!
Hỏa Quỷ Giải mất thăng bằng té cái bịch xuống dất.
Phượng Hoàng Thiên Nữ bay đến trên đầu Hỏa Quỷ Giải, tuyệt đại anh tư, tuyệt đại phong hoa. Phượng Hoàng Thiên Nữ lấy một tấm thánh linh phân thân phù ấn vào đầu Hỏa Quỷ Giải. Thân hình yểu điệu lại bay lên vạch đường cong xinh đẹp, Phượng Hoàng Thiên Nữ đáp xuống bên cạnh Phong Phi Vân, cầm kiếm đứng thẳng.
Ầm!
Thánh linh phân thân phù bộc phát lực lượng hình thành ảo ảnh phượng hoàng thò vuốt thần giết chết linh hồn Hỏa Quỷ Giải.
Hỏa Quỷ Giải bất khuất gào rú nhưng không ngăn được một kích của phân thân thánh linh, chỉ còn xác chết nằm đó.
Phong Phi Vân thở phào nhẹ nhõm:
- Đây là lực lượng đẳng cấp chuẩn thánh, xác Đế Trủng tiền bối suýt bị nó tổn thương.
Phong Phi Vân thu về thánh linh nội đan trong người Đế Trủng, đại chiến vừa rồi tiêu hao chín phần lực lượng thánh linh nội đan. Nếu Hỏa Quỷ Giải không chết thì Phong Phi Vân chỉ còn đường bỏ trốn.
Thánh linh nội đan tiêu hao quá lớn, cảm giác suy yếu lan tràn, Phong Phi Vân cảm giác đầu váng mắt hoa. Phong Phi Vân vội vàng lấy ra một gốc chu thảo nuốt xuống, lấy lại lực lượng.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:
- Hỏa Quỷ Giải sinh ra trong Diệt Diễm sơn, trời sinh đất nuôi, không hiểu biết thần thông, cũng không tu luyện chiến binh. Nếu là chuẩn thánh của phượng hoàng yêu tộc sẽ lợi hại hơn nó gấp mười lần, chúng ta không giết được.
Hỏa Quỷ Giải vốn đã chết đột nhiên nhúc nhích, phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa:
- Grao!
Phượng Hoàng Thiên Nữ, Mao Ô Quy giật mình thụt lùi, tưởng đâu Hỏa Quỷ Giải sống lại.
Nhưng giây sau Hỏa Quỷ Giải yên lặng, hoàn toàn mất đi sự sống.
Mao Ô Quy nói:
- Nguy rồi, mới rồi Hỏa Quỷ Giải oán niệm phát ra tiếng rống đặc biệt chắc là thông báo cho mãnh thú sâu trong Diệt Diễm sơn, muốn chúng ta chôn cùng nó. Mau đi đi, nếu mãnh thú sâu trong Diệt Diễm sơn lao ra thì cả bọn chết chắc!
Yêu ma tà thể biến sắc mặt nói:
- Lấy xác Hỏa Quỷ Giải đi rồi từ từ chia sau, ta cảm giác có lực lượng phô thiên cái địa từ sâu trong Diệt Diễm sơn ập đến.
Phượng Hoàng Thiên Nữ thu xác Hỏa Quỷ Giải nhanh chóng vào giới linh thạch, định mang theo Phong Phi Vân đã suy yếu bỏ trốn.
Nhưng bọn họ muộn một bước.
- Grao!
Lửa mây cuồn cuộn trên bầu trời, một vuốt thú to ập đến, lực lượng hùng hồn mạnh hơn hẳn Hỏa Quỷ Giải.
- Để ta!
Mao Ô Quy phóng lớn mai rùa bao bọc mọi người lại. Mai rùa rung mạnh nhưng không nứt ra.
- Trốn mau!
Cơ thể Mao Thành Thật biến to cỡ ngọn đồi màu đen, cõng Phong Phi Vân, Phượng Hoàng Thiên Nữ, Mao Ô Quy biến thành luồng sáng đen lao nhanh, định chạy ra khỏi Diệt Diễm sơn.
- Grao!
Luồng khí thế khổng lồ dâng lên chặn đường chạy ra Diệt Diễm sơn của nhóm Phong Phi Vân. Một cái mồm to đen nhánh cao mấy trăm thước chắn trước mặt bọn họ, nếu bay tiếp sẽ chui vào miệng sinh vật chưa biết.
Tốc độ Mao Thành Thật rất nhanh nhưng trước cường giả thế này làm nó luống cuống, không biết nên bay đi đâu.
Sâu trong Diệt Diễm sơn phát ra tiếng gầm hung dũng:
- Grao!
Có ba lực lượng khổng lồ lao đến, chỉ thanh âm đã xé rách màng tai ngươi.
Phong Phi Vân chợt mở mắt raa, Thanh Đồng cổ thuyền to lớn bay ra khỏi người hắn. Mọi người đáp xuống Thanh Đồng cổ thuyền.
Phong Phi Vân đứng ở đầu thuyền, ánh mắt sắc bén điều khiển Thanh Đồng cổ thuyền lao sâu vào Diệt Diễm sơn.
Mao Ô Quy sợ hết hồn hết vía:
- Ngươi bị điên sao? Lao vào Diệt Diễm sơn là con đường chết, bên trong dựng dục nhiều sinh vật khủng bố . . .
Phong Phi Vân kiên quyết nói:
- Nếu chúng ta chạy ra ngoài Diệt Diễm sơn có lẽ còn cơ hội sống, nhưng Bán Yêu Minh, Tiểu Phượng Hoàng, Huyết Giao ở ngoài núi chết chắc. Bây giờ chúng ta chỉ có thể liều tìm đường sống trong chỗ chết, có lẽ sâu trong Diệt Diễm sơn còn cơ hội sống.
Thanh Đồng cổ thuyền lao ra tầng huyễn tiên tử hỏa vọt vào tầng thứ năm tịnh phạn kim hỏa.
Lửa càng lợi hại hơn, nếu ngươi Thanh Đồng cổ thuyền bảo vệ, tu vi như Phong Phi Vân, Phượng Hoàng Thiên Nữ sẽ bị đốt phỏng. Chỉ có sinh vật dị chủng quanh năm sống trong tịnh phạn kim hỏa mới thoải mái chịu được ngọn lửa này.
Tịnh phạn kim hỏa cũng được gọi là phật hỏa.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:
- Ngọn lửa nơi này là tai hạo ngập đầu đối với tu sĩ từ bên ngoài vào, chí tôn đẳng cấp bán thánh cũng sẽ bị đốt thương. Nhưng đối với sinh linh dị chủng quen sống trong tịnh phạn kim hỏa thì nơi đây là thiên đường của chúng nó. Tuy nhiên sinh linh dị chủng rời khỏi tịnh phạn kim hỏa đi ra ngoài sẽ chết, bị đông lạnh chết. Vì vậy chúng nó chỉ có thể sống trong tịnh phạn kim hỏa.
Mỗi sinh vật đều có hoàn cảnh sinh tồn riêng biệt, nếu rời khỏi môi trường cố hữu thì sẽ chết.
Một sinh linh cường đại chặn đằng trước Thanh Đồng cổ thuyền, thân cao ngàn trượng, như người khổng lồ màu vàng hung dữ hoặc như ma vượn người đầy lông vàng. Sinh linh khổng lồ vỗ chưởng vào Thanh Đồng cổ thuyền.
Thanh Đồng cổ thuyền thu nhỏ trăm lần bay qua kẽ tay ma vượn màu vàng, bay sâu vào Diệt Diễm sơn.
Mao Ô Quy nói:
- Nguy hiểm quá. Con to xá vừa rồi dường như là Nộ phật kim vượn trong truyền thuyết. Thời viễn cổ từng xuất hiện một con Nộ phật kim vượn, sức chiến đấu rất kinh khủng, không đến cảnh giới thánh linh nhưng dám khiêu chiến với thánh linh. Không ngờ nơi này dựng dục ra thứ hung ác như thế . . . Nguy, Nộ phật kim vượn đuổi theo!
Mao Ô Quy đứng ở đuôi Thanh Đồng cổ thuyền, sợ hãi rụt đầu vào mai rùa.
Nộ phật kim vượn cao như núi, như phật như vượn, há mồm phát ra phạn âm phật môn. Nộ phật kim vượn là một trong các sinh linh khủng khiếp nhất thiên địa, nhưng bởi vì số lượng thưa thớt nên không gây ảnh hưởng lớn bằng rồng, phượng.