Linh Chu

Chương 1872: Trâu già tức giận (1)




Thái cổ thánh yêu tộc quá cường đại, lực lượng cá nhân bình thường không thể lay động.
Thiên Toán thư sinh bình tĩnh nói:
- Vậy nghe theo số trời đi. Nhưng sáng nay ta tính một quẻ, biểu hiện quẻ tượng là có kinh không hiểm, hơi có huyết quang. Bây giờ trong miệng ta chảy một giọt máu, tai kiếp đã qua, không cần lo.
Thiên Toán thư sinh toát ra phong độ dù trời sụp đất nứt cũng không đổi sắc mặt.
Tuyết Huyền Nữ nghiêm túc nói:
- Lúc này mà ngươi còn đùa được?
Ầm!
Thiên địa rung rinh, Phong Phi Vân lướt qua khung trời bay tới. Phong Phi Vân đứng trước mặt Thiên Toán thư sinh, Tuyết Huyền Nữ, sống lưng thẳng tắp, bóng lưng to lớn. Phong Phi Vân nhìn thánh linh dụng cụ trên mây, giang hai tay. Một vạn linh thú chiến thể đẳng cấp bán thánh bay ra ngoài.
Bùm!
Tù Ngưu thánh tôn điều khiển tiêu hồn phiến, cây quạt màu xanh biếc biến cao vạn trượng. Quạt một cái, sấm sét ập đến.
Núi cao trong vạn dặm bị bứng lên, cổ mộc, linh thú, núi non bị thổi bay lên trời, phong thế không gì sánh kịp.
Vạn thú gầm rống trên bầu trời. Kim nghê, thao thiết, quỳ ngưu, bệ ngạn đan xen thành bức tranh thái cổ. Phong Phi Vân đứng ngay chính giữa vạn thú, lực lượng nắm đấm đối kháng với thánh linh dụng cụ.
Tiên hồn phiến biến càng khổng lồ, lực lượng dao động hung mãnh, phong lực khủng bố cuốn núi sông.
Khi gió lặng, phạm vi vạn dặm thay đổi hẳn. Núi sông tan vỡ, đất lòi ra ngoài.
- Bán thánh sử dụng thánh linh dụng cụ đúng là lợi hại.
Phong Phi Vân bị thổi bay xa mấy chục dặm, một vạn linh thú chiến hồn bay sau lưng hắn bá chiếm cả bầu trời, như vạn thú tụ hội.
Thiên Toán thư sinh, Tuyết Huyền Nữ đứng hai bên sau lưng Phong Phi Vân, nhìn chín vương giả thái cổ thánh yêu tộc đối diện.
Tù Ngưu thánh tôn giật mình kêu lên:
- Sao có thể như vậy? Lực lượng tiêu hồn phiến cường đại biết mấy, quạt một cái có thể thổi bán thánh bát trọng hồn phi phách tán. Dù là chuẩn thánh cũng sẽ bị quạt bay mười ức dặm.
Tù Ngưu thánh tôn ngơ ngác nhìn Phong Phi Vân.
Một vương giả thái cổ thánh yêu tộc đẳng cấp bán thánh nói:
- Hắn tu luyện Vạn Thú Đồ của long tộc, đã đại thừa. Hay là Thập Tam thái tử long tộc?
Nghe tên Thập Tam thái tử long tộc, Tù Ngưu thánh tôn rung động. Tuy gia gia của gã là thánh linh cường đại, nhưng Thập Tam thái tử long tộc được định vị là một trong những nhân vật không thể trêu vào.
Một vương giả thái cổ thánh yêu tộc trên mặt có vảy cá nói:
- Đó không phải Vạn Thú Đồ của long tộc, là vạn thú chiến thể của phượng hoàng yêu tộc. Chắc hắn là Phong Phi Vân của nhân tộc, nghe đồn hắn là con riêng của phượng hoàng yêu hậu với nhân loại.
Tù Ngưu thánh tôn không e ngại nữa:
- Thì ra là bán yêu, ha ha ha ha ha ha!
Tù Ngưu thánh tôn không dám trêu vào Thập Tam thái tử long tộc, nhưng đối với bán yêu thì gã tùy tiện xoa nắn.
Vấn đề Phong Phi Vân là con riêng của phượng hoàng yêu hậu thì càng không lo, tuy phượng hoàng yêu hậu cường đại nhưng gia gia của gã là vô thượng thánh giả, trừ vị kia của long tộc ra Tù Ngưu thánh tôn không sợ ai.
Phong Phi Vân nhìn chín vương giả thế hệ trẻ trước mặt, cười nói:
- Các ngươi lui xuống đi, ta không muốn giết các ngươi.
Phong Phi Vân không nói cho vui, hắn nói rất nghiêm túc. Bọn họ là vương giả thế hệ trẻ, tiềm lực lớn lao, có thể chống đỡ một phương trong đại kiếp nạn sắp đến. Nếu có thể không giết thì Phong Phi Vân không muốn ra tay.
Phong Phi Vân hiểu lý do Phong Phi Vân nói câu đó, gã gật gù.
Tù Ngưu thánh tôn cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi đang đùa sao? Ngươi không muốn giết chúng ta? Ngươi có năng lực nói câu đó sao?
Tù ngưu yêu tộc là một tộc mạnh nhất trong thái cổ thánh yêu tộc, có hơn mười người trở thành vương giả thế hệ trẻ. Về thực lực thì tù ngưu yêu tộc gần bắt kịp chín yêu tộc.
Tù Ngưu thánh tôn sẽ không để một bán yêu vào mắt.
Phong Phi Vân nói:
- Có vài người sao luôn ngu ngốc cứng đầu.
Thiên Toán thư sinh nói:
- Không lâu sau là thiên địa đại kiếp nạn, nguyên vạn tộc sẽ rơi vào kiếp nạn. Chúng ta tàn sát lẫn nhau là suy yếu lực lượng bản thân. Các ngươi hãy lui xuống đi, ta sẽ không truy cứu sai lầm lúc trước.
Tù Ngưu thánh tôn có nghe về thiên địa đại kiếp nạn, biết chuyện đó rất khủng bố. Nếu không phải bị Bại Nguyệt hoàng tử, Bạch Kỳ Lân xúi giục thì gã sớm đi di tích thái cổ luận đạo. Dù gì nhân tộc có được vào thái cổ thánh tộc hay không chẳng uy hiếp được tù ngưu yêu tộc. Tù ngưu yêu tộc là số một thái cổ thánh yêu tộc.
Nhưng cá tính Tù Ngưu thánh tôn bướng bỉnh, nếu đã đánh nhau thì sẽ không tay trắng quay về. Nếu Tù Ngưu thánh tôn cứ rút đi thế này thì quá nhục.
Phong Phi Vân góp lời:
- Ài, có một số người tuy tu vi mạnh nhưng thật ngốc. Đám Bại Nguyệt hoàng tử, Bạch Kỳ Lân đã vào di tích thái cổ luận đạo mà hắn còn ngốc nghếch ở đây truy giết vương giả thế hệ trẻ nhân tộc chúng ta.
- Ngươi nói gì? Nhóm Bại Nguyệt hoàng tử đã vào di tích thái cổ? Không thể nào, bọn họ tìm ta cùng đối phó nhân tộc, nói không giết hết vương giả thế hệ trẻ nhân tộc thì không vào di tích thái cổ, bọn họ không có lá gan lừa ta.
Tù Ngưu thánh tôn cười nói:
- Ta hiểu rồi, các ngươi đang dùng kế ly gián!
Thiên Toán thư sinh nói:
- Tin tưởng bằng hữu là mỹ đức.
Phong Phi Vân mỉm cười nói:
- Nhưng phải xem mấy người kia có phải là bằng hữu thật không.
Tù Ngưu thánh tôn nghe Phong Phi Vân, Thiên Toán thư sinh hát đệm làm lòng hoang mang. Tù Ngưu thánh tôn rất tức giận, hai cánh tay thô to giơ lên, trán bắn ra điện thoa nối với tiêu hồn phiến trên bầu trời.
Tù Ngưu thánh tôn nói:
- Vậy thì chém các ngươi trước rồi đi di tích thái cổ, xem có đúng là bọn họ đã vào chưa.
Lực lượng thánh linh dụng cụ không gì sánh bằng, mây đen cuồn cuộn làm bầu trời tối tăm. Có ứ vạn tia chớp đan xen trên bầu trời.
Hư không cứng lại.
Vù vù vù vù vù!
Lực lượng tiêu hồn phiến tăng gấp mười lần, mang theo sức mạnh vô cùng to lớn xé rách mặt đất. Phong Phi Vân, Thiên Toán thư sinh, Tuyết Huyền Nữ bị quạt bay mất không còn bóng dáng.
Tiêu hồn phiến bay vào miệng Tù Ngưu thánh tôn.
Không lâu sau bầu trời lại sáng sủa.
Một vương giả thế hệ trẻ tù ngưu yêu tộc hỏi:
- Ba người kia . . . Đã thành tro?
- Hừ! Mấy tiểu tử kia sao ngăn nổi lực lượng thánh linh dụng cụ? Chắc bây giờ đã thành hạt bụi.
Mắt to nhìn quét cây cầu gãy lơ lửng trên bầu trời phương xa, Tù Ngưu thánh tôn lạnh lùng nói:
- Bại Nguyệt hoàng tử, Bạch Kỳ Lân, nếu các ngươi dám lừa ta như đồ ngốc thì đừng trách lão ngưu ta ăn các ngươi, chúng ta đi!
Tù Ngưu thánh tôn mang theo tám vương giả thái cổ thánh yêu tộc khác bay hướng di tích thái cổ.
Phong Phi Vân cất đi ẩn tàm sa la, ba người hiện ra trên tầng mây, né tránh một đám vương giả thái cổ thánh yêu tộc rời đi. Phong Phi Vân, Thiên Toán thư sinh, Tuyết Huyền Nữ cười tủm tỉm.
Thiên Toán thư sinh cười nói:
- Cứ để bọn chúng tự cắn nhau, vậy mới thú vị

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.