Nếu cộng thêm con trai độc nhất của Thiên Vu đại thần thành thân với hậu nhân của Hiên Viên Đế Sư, chuyện này sẽ ảnh hưởng lớn tới đâu? Tuyệt đối khiến thanh thế nhân tộc trướng lớn đến tận cùng, là ngọn gió đông mạnh mẽ thổi nhân tộc thành thái cổ thánh tộc.
Phong Phi Vân không suy tư tại sao Thủy Nguyệt Đình biết Thiên Vu đại thần là phụ thân của hắn, chỉ nghĩ kết quả dở khóc dở cười. Phong Phi Vân không thể từ chối cuộc hôn nhân này, từ chối rồi không đơn giản là đắc tội Thủy Nguyệt thánh thần mà là chọc nguyên nhân tộc.
Ban đầu Thủy Nguyệt Đình đã nói đại nghĩa chủng tộc cho Phong Phi Vân, bây giờ cũng như vậy.
Phong Phi Vân liếc hướng Hiên Viên Nhất Nhất, thấy nàng biểu hiện bình tĩnh, cảm xúc không dao động. Có vẻ Thủy Nguyệt Đình sớm khuyên nhủ Hiên Viên Nhất Nhất.
Thủy Nguyệt Đình nói:
- Ta đã bàn bạc chuyện này với các chúa tể nhân tộc, thành chủ Hỗn Độn thành. Mọi người cảm thấy các ngươi có cơ sở tình cảm, sẽ không tổn thương tâm tính tu luyện nên đều cố gắng sắp xếp chuyện này.
- Sẽ có hôn lễ rầm rộ hiếm thấy trên đời, thời gian rất nhanh sẽ đến. Nhất Nhất, Phong Phi Vân chưa đi Đế gia, mấy hôm nay ngươi mang hắn đi gặp trưởng bối của ngươi đi.
- Ta đã nói chuyện với mấy vị lão tổ Đế gia, thừa dịp này sửa danh cho Đế gia, lấy lại Đế. Gia tộc của Hiên Viên Đế Sư tiền bối không nên chịu uất ức như vậy.
Hiên Viên Nhất Nhất nói:
- Đa tạ sư tôn.
Thủy Nguyệt Đình lại bảo:
- Tất cả đều là nhân quả. Phong Phi Vân có được truyền thừa của Đế Trủng tiền bối, bây giờ hắn trợ giúp Đế gia lấy lại dòng họ. Mọi chuyện vô hình trung đã định sẵn trước. Các ngươi lui xuống đi, tương lai nhân tộc thịnh suy đều nằm trong tay các ngươi.
Thủy Nguyệt Đình nói câu cuối chặn họng Phong Phi Vân từ chối.
Phong Phi Vân đi ra phủ thành chủ Hỗn Độn thiên thành, đứng trên bậc thang màu ngọc cao cao.
Phong Phi Vân khẽ thở dài:
- Đây chính là thánh linh, không gì không biết, không gì không hiểu. Một niệm biết mọi chuyện, không có gì lừa gạt nàng được. Chuyến này phải đi gặp trưởng bối thật sự sao?
Nửa tháng sau, trên tiên cung nổi.
- Phong huynh, chúc mừng, chúc mừng. Ha ha, trải qua nhấp nhô, sinh tử, Phong huynh và thánh nữ điện hạ rốt cuộc đến bên nhau. Thánh thần cũng không chịu được áp lực buộc phải đồng ý hôn nhân này!
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua không chút khách sáo ngồi xuống đối diện Phong Phi Vân, rót đầy linh tửu.
- Cái này gọi là người có tình sẽ thành thân thuộc. Miễn có bằng hữu trợ giúp thì muôn vàn khó khăn hiểm trở đều có thể vượt qua. Bằng hữu là gì? Cắm đao hai bên. Bằng hữu là gì? Là can đảm ủng hộ.
Tây Môn Xuy Tiêu cũng đến, tay cầm ngọc tiêu, anh tư hiên ngang, tuyệt sắc phong lưu. Tây Môn Xuy Tiêu toát ra vẻ nhã nhặn bại hoại, không có khí chất nho nhã như Thiên Toán thư sinh.
Con ngươi Phong Phi Vân co rút:
- Nói vậy là ta phải cảm ơn Tây Môn huynh?
Tây Môn Xuy Tiêu ngồi xuống, cười tủm tỉm:
- Ta vì bằng hữu không ngại cắm đạo, can đảm đối đầu, múa bút thành văn, chỉ trích thánh thần. Ha ha ha, vì bằng hữu như Phong huynh,ta dám đắc tội với thánh thần. Tây Môn Xuy Tiêu ta đây đương nhiên có gan góc này!
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua nói:
- Phong huynh đúng là nên cảm ơn Tây Môn huynh. Nếu không có Tây Môn huynh soạn sách tuyên truyền tình cảm đau khổ của Phong huynh và thánh nữ điện hạ thì sao thánh thần chịu áp lực, gả thánh nữ cho Phong huynh?
- Bây giờ những thế giới phàm tục đều reo vui, phố lớn ngõ nhỏ lan truyền việc này. Tình yêu thật sự vô địch! Tình yêu chiến thắn hiện thực! Câu chuyện tình cảm của Phong huynh và thánh nữ sẽ lưu truyền thiên cổ, đem lại hy vọng cho nam nữ còn trong bể khổ.
Thiên Toán thư sinh áo trắng như tuyết, khăn nho bay bay, như nho tiên đi vào.
Thiên Toán thư sinh ngồi xuống nói:
- Có câu là hỉ sự lâm môn đương phù tam đại bạch. Nhưng có người vui cũng có người buồn.
Phong Phi Vân hỏi:
- Ý của Thiên Toán huynh là . . .?
Thiên Toán thư sinh cười nói:
- Sau khi trở về từ Tiểu Linh tiên giới, ta biết được hai năm trước Tất Ninh Soái đã thành thân, một lần cưới mười thê tử.
Phong Phi Vân kinh ngạc, cười nói:
- Hồng Liên đồng ý thật?
Thiên Toán thư sinh cười cười:
- Không đồng ý sao được? Ngươi biết không? Mười nữ nhân kia đều có mang cốt nhục của Tất Ninh Soái.
Phong Phi Vân há hốc mồm:
- Mang thai cả mười?
Thiên Toán thư sinh nói:
- Đó là chuyện hai năm trước, bây giờ mười một đứa nhỏ đã được hai tuổi.
Tây Môn Xuy Tiêu đập bàn la to:
- Xác suất trúng thưởng quá cao!
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua nói:
- Có lẽ vì ăn đu đủ của ta.
Phong Phi Vân nhạy cảm phát hiện con số có vấn đề, hỏi:
- Mười bà bầu, mười một đứa nhỏ, hay Hồng Liên cũng sinh một đứa?
Bất Tử Bất Quá cười khổ nói:
- Nếu Hồng Liên cũng sinh được một đứa thì Tất Ninh Soái cũng không sống khổ như vậy. Trong mười bà bầu có một sinh đôi, Hồng Liên thì hai năm nay không có bầu.
Phong Phi Vân:
- . . .
Tây Môn Xuy Tiêu:
- . . .
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua:
- . . .
Thần tên bắn mười phát trúng cả mười, nhưng bắn mãi không trúng sân nhà mình, đây đúng là chuyện làm người ta khó thể chấp nhận.
Phong Phi Vân tưởng tượng được bây giờ Tất Ninh Soái dầu sôi lửa bỏng cỡ nào.
Phong Phi Vân đồng tình Tất Ninh Soái:
- Đúng là vui bao nhiêu, sầu bấy nhiêu.
Thiên Toán thư sinh cười nói:
- Có người còn sầu hơn hắn.
Phong Phi Vân ngạc nhiên:
- A?
Thiên Toán thư sinh nói:
- Chuyện phong lưu của Phong huynh và Cửu Thiên Tiên Nữ không ít hơn Thủy Nguyệt Thánh Nữ, nhưng bây giờ tân nương không phải là nàng. Phong huynh nói xem Cửu Thiên Tiên Nữ không buồn sao được?
Phong Phi Vân dừng một lúc:
- Ta và Cửu Thiên cô nương không như mọi người tưởng tượng.
Thiên Toán thư sinh buồn bã nói:
- Nhưng mới gần đây Cửu Thiên Tiên Nữ xuống tóc làm ni cô trong Oa Hậu miếu, thề trước bàn phật là không bao giờ hoàn tục, làm bạn bên ngọn đèn. Dân gian đồn rằng Cửu Thiên Tiên Nữ chọn xuất gia trong Oa Hậu miếu vì Tây Môn huynh hay ngộ đạo ở đây. Cửu Thiên Tiên Nữ chỉ muốn gần Phong huynh thêm một chút. Dù Phong huynh không biết nàng làm những chuyện này vì Phong huynh thì Cửu Thiên Tiên Nữ không oán không hối hận.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua nói:
- Câu chuyện đẹp bi thương này ta có nghe nhiều người nhắc trong trà cung gần đây, thật là khiến người tiếc thương. Có người sáng tác tiên nữ phú.
Một đêm Tiên hư nhiều nhu tình, Cửu Thiên Tiên Nữ rơi hồng trần.
Trong chốn hồng trần nhiều khách qua, gió xanh lướt nhẹ không Phi Vân.
Tơ xanh trăm năm đứt một thoáng, trước lầu Phong gia treo lụa mừng.
Trong miếu làm bạn bên đèn ngàn năm, chỉ vì cùng lang chung khung trời.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua nói:
- Ha ha ha, nhiều người đều đứng về phía Cửu Thiên Tiên Nữ, cảm thấy nàng là nữ nhân si tình, không nên chịu bạc đãi như vậy. Câu chuyện tình cảm của Phong huynh làm nhiều người đau lòng, cũng sẽ truyền xướng vạn cổ.
Phong Phi Vân nhắm mắt lại, không phản bác. Có lẽ hắn thật sự làm tổn thương một nữ nhân si tình.