Linh Chu

Chương 1911: Vạn thánh tập kết lệnh




Trừ phi là đại thánh xuất thế mới sử dụng lực lượng chống lục địa trong biển cả, đó là đại pháp lực, đại thần thông.
Hoặc Phong Phi Vân có thể tu luyện thành vạn thú thánh chiến thể, phát huy ra lực lượng một vạn vị thánh linh mới chống lục địa từ đáy biển trồi lên.
Nhưng từ xưa đến nay không ai tu luyện thành vạn thú thánh chiến thể.
Phong Phi Vân hiểu đạo lý này, nhưng hắn không cam lòng.
Phong Phi Vân nói:
- Thời kỳ thái cổ thánh giả vạn tộc có thể đưa bảy lục đại di châu hỗn nguyên đại thế giới vào trời sao, vậy chắc chắn sẽ có cách khiến lục địa chìm vào đáy biển nổi lên mặt nước.
Tang Ngô lão tổ khen ngợi gật đầu, bàn tay khô quắt thò xuống vực sâu. Một miếng lá cây vàng dài hơn vạn dặm bay ra khỏi mây mù. Lá cây che lấp bầu trời, mỗi mạch văn như dãy núi lớn.
Phong Phi Vân nhìn lá cây màu vàng:
- Đây là một tiểu thế giới, có hàng ức sinh linh sống trong tiểu thế giới này. Không đúng, trong tiểu thế giới có vô số đạo tắc thánh linh, khí sinh mệnh cực kỳ đậm đặc. Chẳng lẽ là . . .
Phong Phi Vân giật mình nhìn Tang Ngô lão tổ.
Tang Ngô lão tổ gật đầu, nói:
- Bản thể của ta là một gốc tang ngô thụ, tổng cộng dài tám ức bốn ngàn vạn mảnh lá cây. Mỗi cách mỗi tám mươi mốt nguyên hội là lá sẽ rụng một lần. Cách tám mươi mốt nguyên hội lá cây lại mọc ra. Đây là một mảnh lá trong tám ức bốn ngàn vạn mảnh lá cây, cũng là chiếc lá sức sống thịnh vượng nhất, sẽ giúp được ngươi tìm kiếm Nam Thiệm bộ châu.
Một mảnh lá cây là một thế giới.
Trong thế giới lá cây tám mươi mốt nguyên hội là một kỷ nguyên, một lần luân phiên sinh mệnh sinh diệt. Thế giới thánh linh thật là khó đoán biết.
- Đa tạ tiền bối ban lá cây.
Phong Phi Vân duỗi tay ra, năm ngón tay bắn ra linh quang. Lá cây dài vạn dặm nhỏ dần, biến thành thu nhỏ cỡ bàn tay. Linh quang sáng rực, thánh quang lấp lánh.
Lá cây vàng bay xuống, sức nặng lá cây có thể đè chết tu sĩ dưới Vũ Hóa cảnh.
Tang Ngô lão tổ ngước nhìn trời, một ngọc phù xé gió bay tới. Ngọc phù rơi vào tay Tang Ngô lão tổ, nó xem nội dung xong cười tủm tỉm.
Tang Ngô lão tổ nhìn Phong Phi Vân, nói:
- Đây đúng là may mắn, ông trời đều giúp ngươi.
Phong Phi Vân hỏi:
- Tiền bối lại được tin tức gì?
Tang Ngô lão tổ gật đầu, nói:
- Phủ chủ bốn phủ mộ phủ, hải phủ, thiên phủ, lục phủ cùng phát ra vạn thánh tập kết lệnh, gọi thánh linh nguyên di châu hỗn nguyên đại thế giới đi Tiểu Linh tiên giới. Thánh linh trong đại thế giới đều đi hết, với tu vi hiện tại của ngươi có đi hồng hoang cổ hải cũng không sợ bị thánh linh trong biển nuốt. Giờ lão hủ xuất phát đây, mong tiểu hữu bảo trọng.
Vạn thánh tập kết lệnh.
Vậy chẳng phải là thánh linh nguyên di châu hỗn nguyên đại thế giới đều rời đi?
Triệu tập toàn bộ thánh linh chắc có chuyện lớn kinh thiên động địa cần làm, lòng Phong Phi Vân rất rung động.
Vạn thánh rời đi, di châu hỗn nguyên đại thế giới tự nhiên an toàn hơn nhiều. Không bao nhiêu tồn tại có thể uy hiếp an toàn mạng sống của Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân có kiềm nén nỗi lòng phập phồng, hỏi:
- Trong lòng vãn bối còn một đề hy vọng lão tổ giải đáp cho, vấn đề này lúc trước vãn bối đã hỏi.
Tang Ngô lão tổ trầm ngâm giây lát, nghiêm túc trước giờ chưa từng có:
- Diệt thế giả vực ngoại công kích di châu hỗn nguyên đại thế giới không đơn giản vì cướp tài nguyên, có lẽ liên quan đến chunẹ thần thoại Oa Hậu bổ thiên.
- Đồn rằng thở đầu thái cổ có một tiên hà từ vân chi tiên giới rơi xuống, đánh nát thiên đạo quy tắc thủng một lỗ to. Lỗ hổng nằm ở di châu hỗn nguyên đại thế giới.
- Sau này cách ba lượng kiếp pháp lực là lỗ hổng sẽ mở một lần, có lẽ liên quan đến chuyện này. Đây chỉ là suy đoán của lão hủ, đừng xem là thật.
Tang Ngô lão tổ nói xong đuổi Phong Phi Vân đi, nó cưỡi mây rời đi, lĩnh vạn thánh tập kết lệnh đến Tiểu Linh tiên giới.
Mao Ô Quy kinh ngạc hỏi:
- Cái gì? Vạn thánh tập kết lệnh? Chỉ có bốn phủ chủ cùng ra tay mới ngưng tụ thành, triệu hoán thánh linh trong thiên hạ, không ai dám không nghe. Trong hậu thời kỳ thái cổ vạn thánh tập kết lệnh chỉ xuất hiện hai lần.
Đoàn người Phong Phi Vân đã ra khỏi Tổ Thụ thần lĩnh, xuất phát đi hồng hoang cổ hải.
Phong Phi Vân hỏi:
- Phải rồi, ta chưa hỏi ngươi. Rốt cuộc bốn phủ là gì? Sao trước kia ta chưa từng nghe nói qua?
Mao Ô Quy nói:
- Nếu ngươi trở thành chúa tể hay thánh linh nhân tộc thì sẽ biến chuyện bốn phủ. Trước kia tu vi của ngươi quá thấp, làm sao biết bí mật cao cấp trong di châu hỗn nguyên đại thế giới?
- Tử phủ tức là thiên phủ, hải phủ, lục phủ, mộ phủ.
- Trong đó thiên phủ xây dựng tại Tiểu Linh tiên giới, quản lý sinh linh trên Tiểu Linh tiên giới.
- Phủ chủ lục phủ là tổ long vương mỗi đời. Đôi khi phượng hoàng yêu tộc, Bạch Hổ yêu tộc, Huyền Vũ yêu tộc sinh ra chí cường thì cũng có thể trở thành phủ chủ lục phủ. Lục phủ quản lý Tây Ngưu Hạ Châu, bí cảnh, tiểu thế giới, đại vị diện, các sinh linh trong trời sao đầy rẫy.
- Hải phủ xây dựng trong biển cả mênh mông, quản lý sinh linh trong biển.
- Mộ phủ thì quản lý phức tạp. Trên quản thần giới, dưới quản quỷ môn địa phủ. Có một số thế giới dưới lòng đất cấm kỵ cũng thuộc mộ phủ quản lý.
Phong Phi Vân nói tiếp
- Phủ chủ là hai vị thánh tổ Thủ Hoàng, Tuyết Anh đúng không?
Mao Ô Quy lắc đầu, nói:
- Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ là phi tử của phủ chủ mộ phủ. Phủ chủ mộ phủ còn có phi tử khác.
- Tỷ muội Quý gia là hậu đại của hai vị thánh tổ, sau khi hai thánh tổ mất tích thì mẫu thân của Quý Tâm Nô, Quý Tiểu Nô bị phi tử trong mộ phủ hãm hại.
- Hai vị thánh tổ trở về mộ phủ đã bắn chết tiện nhân kia. Phủ chủ không có lời nào để nói, dù sao là tiện nhân kia có lỗi.
Phong Phi Vân cảm thán rằng:
- Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ chỉ là phi tử của phủ chủ mộ phủ, vậy phủ chủ mộ phủ là nhân vật ghê gớm đến đâu?
Trong mắt Phong Phi Vân thì Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ đã rất lợi hại, tay cầm phá tiên cung bắn ra vẫn thánh tiễn, trong thiên địa số người chặn lại được bọn họ chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Mao Ô Quy cười gian:
- Phủ chủ tu luyện chưa đến ba trăm năm đã thành thánh, sau này có dương thần thánh thai, tu luyện hơn mười vạn năm. Ngươi cảm thấy trong thiên địa này có mấy người đấu lại phủ chủ? Đương nhiên hai vị thánh tổ cũng rất mạnh, ngay trước mặt bao người bắn chết phi tử của phủ chủ. Dưới vẫn thánh tiễn, phủ chủ cũng không thể che chở tiện nhân kia.
Phong Phi Vân nói:
- Rất oai.
Mao Ô Quy cười nói:
- Tuy nguyên di châu hỗn nguyên đại thế giới do bốn đại phủ quản lý, nhưng bốn phủ chỉ có tác dụng điều tiết, khống chế đại thế thiên hạ, không thể một tay che trời.
- Như tổ long vương, tuy là chủ lục phủ nhưng chỉ khi gặp sự kiện lớn mới ban pháp chỉ, ra vài quyết định. Nếu tổ long vương không làm việc công bằng thì những thánh linh sẽ không tâm phục khẩu phục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.