Mặc Dao Dao nói:
- Không biết di châu hỗn nguyên đại thế giới còn tồn tại không? Có lẽ sinh linh đã diệt tuyệt.
Phong Phi Vân lên tiếng:
- Mục tiêu của đám chí tôn vực ngoại là cánh cửa tiên giới, tiên giới di châu. Trước khi tìm ra hai thứ này chắc cường giả vực ngoại sẽ không dùng thủ đoạn quá khích, ít nhất sẽ không hủy diệt di châu đại lục.
Phong Phi Vân, Mặc Dao Dao đi qua chín tòa thành cổ trời sao, ra đường thông thiên, lại đến Tiểu Linh tiên giới.
- Có người ra khỏi đường thông thiên!
- Là tu sĩ di châu hỗn nguyên đại thế giới!
Một nữ nhân mặc Thái Cực đạo bào đứng trong không trung, khoảng hai mươi tuổi, bộ dạng xinh đẹp. Nữ nhân tay bắt đạo ấn, mắt lạnh băng nhìn Phong Phi Vân, Mặc Dao Dao.
- Hiện tại chủ nhân của Tiểu Linh tiên giới là Thái Cực cung vô cực hỗn nguyên đại thế giới chúng ta! Tu sĩ di châu hỗn nguyên đại thế giới đều pHải thần phục dưới thánh uy Thái Cực cung, làm nô lệ cho Thái Cực cung chúng ta, nếu không theo thì giết không tha!
Ánh mắt của nữ nhân mặc Thái Cực đạo bào như xuất thân từ cao cao tại thượng nhìn xuống heo chó chăn nuôi. Nhiều tu sĩ vực ngoại cầm chiến binh bao vây, mặt cười khẩy.
Một số người trên thân còng tay xích chân, quần áo rách rưới đứng ngoài rìa, chuẩn bị tấn công Phong Phi Vân, Mặc Dao Dao. Bọn họ từng là cường giả Tiểu Linh tiên giới, bá chủ một phương, nhưng bây giờ thần pchụ dưới uy nghiêm của Thái Cực cung, thành chó săn và nô lệ của Thái Cực cung.
Phong Phi Vân liếc mắt qua, thấy bóng người quen thuộc.
Phong Phi Vân kêu lên:
- Thập Tam thái tử long tộc!
Thập Tam thái tử long tộc đứng trong đám nô bộc, nhưng gã mặc đồ lòe loẹt, người không đeo xiềng xích, bộ dáng vênh váo. Mãi cho đến khi Phong Phi Vân kêu tên Thập Tam thái tử long tộc.
Thập Tam thái tử long tộc nhận ra Phong Phi Vân:
- Phong Phi Vân . . . Ngươi . . . Chẳng phải đã chết trong lỗ đen từ ba ngàn năm trước sao?
Nữ nhân mặc Thái Cực đạo bào lạnh lùng liếc Thập Tam thái tử long tộc, hỏi:
- Long Thập Tam, ngươi quen người này?
Thập Tam thái tử long tộc lên tiếng:
- Bẩm . . .
Nữ nhân mặc Thái Cực đạo bào lạnh lùng quát:
- Quỳ xuống nói!
Thập Tam thái tử long tộc khẽ run, cắn răng, siết chặt hai tay, sự kiêu ngạo biến mất sạch. Thập Tam thái tử long tộc khom người quỳ trước mặt nữ nhân mặc Thái Cực đạo bào.
Thập Tam thái tử long tộc nói:
- Bẩm Tô Tô thánh tôn, người này từng là vương giả thế hệ trẻ của di châu hỗn nguyên đại thế giới, giết nhiều tu sĩ vô cực hỗn nguyên đại thế giới chúng ta.
Phong Phi Vân nhìn Thập Tam thái tử long tộc chằm chằm, lắc đầu nguầy nguậy. Kẻ kiêu ngạo như Thập Tam thái tử long tộc cũng khuất phục.
Phong Phi Vân không vui sướng khi người gặp họa, chỉ có bi thương. Thập Tam thái tử long tộc còn như thế thì những người khác sẽ ra sao?
Tô Tô thánh tôn nói:
- Vương giả thế hệ trẻ gì đó chỉ là con kiến, ngươi đi bắt hắn.
- Tuân lệnh!
Thập Tam thái tử long tộc đứng dậy, nhe hàm răng nhọn trừng Phong Phi Vân:
- Ngươi tự thần phục hnay chờ ta đánh cho ngươi thầnp hục?
Phong Phi Vân nói:
- Long Thập Tam, ngươi là thái tử của long tộc.
Thập Tam thái tử long tộc nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Long tộc? Long tộc sớm đã hủy diệt, Tiểu Linh tiên giới, Tây Ngưu Hạ Châu đều là lãnh địa của các vị thánh tôn vực ngoại. Bây giờ ta là người hầu của Tô Tô thánh tôn, nếu ngươi còn kêu ta là thái tử long tộc là sỉ nhục ta.
Nữ nhân mặc Thái Cực đạo bào vừa lòng gật đầu.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Tư chất của ngươi cao, nhưng ngươi biết tại sao đến bây giờ mình vẫn không đột phá cảnh giới thánh linh không?
Thập Tam thái tử long tộc sa sầm nét mặt, gã là thiên tài đẳng cấp thần thoại, ba ngàn năm trước hầu như vô địch trong thế hệ trẻ nhưng bây giờ còn chưa đột phá cảnh giới thánh linh.
Phong Phi Vân nói:
- Ngộ tính, tư chất của ngươi rất cao nhưng tâm chí quá yếu. Linh hồn của ngươi bán cho đám kẻ thù vực ngoại, vậy bây giờ ta sẽ tịnh hóa tâm linh của ngươi. Đưa ngươi luân hồi chuyển thế sớm chút, miễn cho tổ tiên long tộc xấu hổ.
Phong Phi Vân chắp hai tay, vô số phật quang màu vàng tràn ra từ lòng bàn tay, miệng niệm kinh thư phạn văn, ức vạn phật văn hiện ra trong không trung.
Các tù đồ đeo gông xiềng nghe phật âm thì lộ ra nhẹ nhõm cười giải thoát, linh hồn xuất khiếu biến mất khỏi thế giới này.
Thập Tam thái tử long tộc định dùng tu vi cường đại ngăn cản lực lượng tịnh hóa nhưng phật âm siêu mạnh, cuối cùng gã bị tịnh hóa.
Phật quan biến mất, Phong Phi Vân, Mặc Dao Dao cũng mất teo.
Tô Tô thánh tôn thầm rung động:
- Dao động thánh lực mạnh quá, đi báo với Điện Cực Dương Thiên Thần ngay!
Khi tiếng tụng kinh của Phong Phi Vân vang lên Tô Tô thánh tôn liền cảm giác lực lượng mình không ngăn nổi, vội bỏ chạy.
Tô Tô thánh tôn trở về Thái Cực cung.
Thái Cực cung, một lão nhân mặt nhăn nheo ôquyê ển thần thư, trên thần thư ghi chép sự kiện liên quan Phong Phi Vân.
- Phong Phi Vân, chí tôn vương giả thế hệ trẻ di châu hỗn nguyên đại thế giới, có được bàn man phủ của thái cổ thần phượng, hung binh Yêu Hoàng kiếm, Thanh Đồng cổ thuyền. Ba ngàn năm trước Phong Phi Vân và Vô Đạo cùng rơi vào lỗ đen chết, không ngờ ba ngàn năm sau hắn sống lại.
Tô Tô thánh tôn kinh ngạc hỏi:
- Người này có lai lịch lớn như thế? Văn Tổ thấy có nên báo cho Điện Cực Dương Thiên Thần biết ngay không?
Lão nhân tên Văn Tổ trầm ngâm nói:
- Điện Cực Dương Thiên Thần đánh với Nhân Tổ đã bị thương nặng, đang bế quan an dưỡng. Đừng kinh động lão nhân gia, ngươi đi mời Cảnh Thụy thánh vương đến, lão phu sẽ nói chuyện với hắn.
- Điện Cực Dương Thiên Thần bị thương?
Tô Tô thánh tôn không dám tưởng tượng Điện Cực Dương Thiên Thần như thần linh mà cũng bị thương.
Văn Tổ nói:
- Nhân Tổ truyền thừa đạo của Oa Hậu Đại Thánh, sử dụng sức lực cuối cùng đánh bị thương Điện Cực Dương Thiên Thần. Nhưng Nhân Tổ bị Điện Cực Dương Thiên Thần dùng thần thuyền đất vàng đánh nát thân đất, có lẽ đã thân chết đạo tiêu. Nhân Tổ xem như thánh nhân kinh thiên tuyệt địa, đáng tiếc đối địch với chúng ta thì khó thoát chết.
Tô Tô thánh tôn không dám tưởng tượng trận chiến ấy kinh khủng cỡ nào. Tô Tô thánh tôn đi mời Cảnh Thụy thánh vương, thầm suy đoán có lẽ Văn Tổ định phái Cảnh Thụy thánh vương đi bắt Phong Phi Vân.
Cảnh Thụy thánh vương là thánh vương sức chiến đấu đứng nhất Thái Cực cung, như chiến thần. Tô Tô thánh tôn chỉ có thể ngước nhìn loại nhân vật này, lòng tràn ngập tôn kính.
* * *
Trung Ương vương triều thứ sáu, thánh đình.
Ngôi sao lơ lửng, đường cái cổ xưa, cung điện bay trên bầu trời, cácm ỹ nhân hàng đêm sênh ca.
Ầm!
Đột nhiên một cung điện nổ tung, rắc mưa máu.
Một thiếu niên cầm huyết kiếm lao ra khỏi tiên cung tươèng đỏ. Thiếu niên khoảng mười bảy, tám tuổi, tóc đen bay, mày kiếm mắt lạnh.
Thiếu niên cầm chiến kiếm linh khí thập phẩm, tay kia ôm thiếu nữ áo đỏ. Nhiều người bao vây thiếu niên nhưng bị gã vung kiếm chém bay.
- Ngăn hắn lại! Tiểu tử này không biết trời cao đất rộng, dám giành nữ nhân với Tiểu Thiên Thánh chúng ta, muốn chết!