- Này, không mang thử sao,
ta đã bỏ ra cả ba ngày, chọn lựa linh trúc xinh đẹp nhất trong phương
viên trăm dặm nơi này xâu chuỗi lại, tuy rằng không đắt, nhưng phần tình nghĩa huynh đệ này lại thật đấy.
Bị Phong Phi Vân liên tục yêu cầu, Mộ Dung Thác tuy rằng trong lòng vạn
phần không muốn, nhưng cuối cùng vẫn đeo sợi trúc liệm kia lên.
Oanh!
Một cổ khí lãng đại khí huy hoàng từ giữa ngón tay Phong Phi Vân truyền
ra, lập tức khiến tất cả Thanh Trúc chung quanh đều nhao nhao lay động
lên, bị một cổ lực lượng nhìn không thấy ảnh hưởng lấy.
Bá, bá, bá!
Vô số lá trúc bay tới thân thể Phong Phi Vân, sau đó biến thành một đầu
long quyển, theo hướng ngón tay hắn bay ra, một cổ lực lượng phá hủy
đáng sợ thuận thế bay ra, khiến vô số lá trúc đều bị chấn đến nghiền
nát, sau đó biến thành bột phấn.
Phong Phi Vân bỗng nhiên thu ngón tay về, linh khí trên người nội liễm, rơi xuống trên mặt đất.
- Thanh Mộc Thuật đại thừa, Linh Giác tăng trưởng đến gấp 51 lần thường nhân.
Đã sớm ngờ tới tu luyện Ngũ Hành bí thuật, Linh Giác nhất định sẽ tăng
trưởng, nhưng lại không ngờ đến vậy mà lại tăng trưởng nhiều như vậy.
Từ bốn mươi hai lần, tăng trưởng đến năm mươi mốt lần, cách Tam phẩm Tầm Bảo Sư lại gần thêm một bước.
Phong Phi Vân nhắm mắt nội thị, chỉ thấy trong óc, đạo thần thức thứ hai đã sinh ra đời, vầng sáng sáng ngời, giống như một người nhỏ sáng lên
vậy.
Đạt tới Thần Cơ đỉnh phong chính là tu luyện đối với thần thức, tổng
cộng phải tu luyện ra mười đạo thần thức, mới xem như bước chân vào Thần Cơ Đại viên mãn, đây nhất định là một quá trình dài dòng buồn chán,
không có khả năng nhanh chóng như tu luyện linh khí được.
Hao tốn hơn nửa tháng, tu luyện ra đạo thần thức thứ hai, tốc độ như vậy, đã khiến Phong Phi Vân tương đối thoả mãn rồi.
Chợt, một cổ sóng nhiệt từ phía sau truyền đến, khí tức khổng lồ, có uy
thế phần thiên chưng hải lăng không sinh ra trong không khí, tựa như một đoàn Liệt Nhật đánh tới.
Không ngờ lại có người tiềm phục ở bên cạnh.
Phong Phi Vân trố mắt nhìn, cấp tốc điều động linh khí toàn thân, hội tụ ở giữa ngón tay, sau đó điểm một chỉ về phía sau lưng.
Một chỉ này điều động vô tận lá trúc, mỗi một mảnh lá trúc đều bịt kín
một tầng vầng sáng, có thể đơn giản chặt đứt cả sắc thường, lá trúc đầy
trời đâu chỉ mười vạn phiến, chúng nhao nhao đánh ra như phi vũ vậy.
Bá, bá, bá. . .
Oanh!
Đoàn hỏa diễm đột nhiên bay tới kia cực kỳ nóng bỏng, khiến lá trúc đầy
trời đều như muốn bốc cháy, sóng nhiệt đốt trọi cả địa thạch, hỏa quang
đầy trời từ trên không trung rơi xuống, có một loại cảm giác tận thế .
Xa xa, Mộ Dung Thác trong lòng hơi kinh hãi, uy lực một chiêu vừa rồi
của Phong Phi Vân không thể nói là không cường đại, coi như là thiên
quân vạn mã cũng phải bị giết sạch mà về, nhưng nó lại không thể ngăn
được hỏa diễm đầy trời kia.
Đến đến cùng là người nào?
Phong Phi Vân thu tay lại, đứng về chỗ cũ, nhìn chằm chằm vào ngọn hỏa
diễm đỏ thẫm lơ lửng trên không trung kia, trên mặt không chút biểu lộ.
- Chúc mừng, chúc mừng, tu vị Phong huynh đã lại tiến thêm một bước.
Đoàn hỏa diễm đỏ thẫm kia tựa như một khỏa trái tim cực lớn đang nhảy nhót, mang theo một cổ lực lượng khiến người khiếp sự.
Hỏa diễm đốt khiến không khí cũng có chút vặn vẹo, khiến người căn bản không cách nào thấy rõ bóng người được bao lấy trong đó.
- Biết là ngươi mà!
Phong Phi Vân nói.
Đến chính là người thần bí kia, người này tu vị cao tuyệt, cho dù Phong
Phi Vân đã đạt đến Thần Cơ đỉnh phong, tu luyện ra hai đạo thần thức
nhưng vừa rồi toàn lực ra tay vẫn bị hắn dễ dàng phá được.
Hỏa diễm bao vây lấy thân thể của hắn, quả thực có thể so với nhị muội minh hỏa.
- Diễn Võ Chiến Tháp đánh một trận, đại danh Phong huynh truyền khắp
toàn bộ Vạn Tượng Tháp, được vô số tài tuấn trẻ tuổi ngưỡng mộ, chẳng lẽ Phong huynh cứ cam nguyện yên lặng, không muốn tranh giành cao thấp với toàn bộ tuổi trẻ tài tuấn của Vạn Tượng Tháp một phen sao?
Thanh âm của người thần bí kia, khàn khàn, tựa như Quỷ Hồn đang tru lấy vậy.
- Phong mỗ tu vi thấp, bất quá chỉ mới vừa đột phá Thần Cơ đỉnh phong mà thôi, ngươi bảo ta đi náo thế nào đây?
Phong Phi Vân đã đoán được ý đồ đến của người thần bí này, biết rõ người này nhất định là có chuyện gì đó muốn an bài cho mình, cho nên mới uyển chuyển cự tuyệt như vậy.
- Ha ha, Phong huynh quá khiêm nhường rồi, ngươi là người bài danh 287
trên 《 Bách Tháp Bảng 》, danh tự đã sớm khắc trên bảng rồi. Tu vi như
vậy đã xem như nhân tài kiệt xuất trong một đời tuổi trẻ rồi, sao có thể xem như thấp được.
Người thần bí kia cười nói.
Vị trí 278 trên 《 Bách Tháp Bảng 》 vốn chính là của Cố Thanh, nhưng sau
khi Cố Thanh chết ở trong tay Phong Phi Vân thì Phong Phi Vân liền thay
thế vị trí của hắn, đã trở thành cường giả mới trên 《 Bách Tháp Bảng 》
Phong Phi Vân cười mà không nói!
Người thần bí này tiến vào Vạn Tượng Tháp có đại âm mưu, cao thủ dưới
trướng tu vị mạnh hơn Phong Phi Vân ít nhất cũng có mười người, nhưng là hắn lại hết lần này tới lần khác tìm tới Phong Phi Vân, khiến Phong Phi Vân không thể không sinh lòng cảnh giác.
- Ta chân thành xem Phong huynh như bằng hữu, cho nên mới không muốn vận dụng Huyết Cấm Huyền Trạc để áp chế Phong huynh, Phong huynh chẳng lẽ
ngay cả chút mặt mũi này cũng không muốn cho ta sao?
Thanh âm người thần bí kia trở nên có chút lạnh như băng.
Phong Phi Vân hơi nhìn qua vòng tay đen kịt trên cổ tay, trong lòng có
chút thở dài, người thần bí nói lời này là có ý nếu ngươi không thức
thời thì ta đành phải hung ác rồi.
Một khi đeo lên Huyết Cấm Huyền Trạc này thì coi như đã giao mạng cho hắn.
Phải mau chóng mở ra Huyết Cấm Huyền Trạc, nếu một mực bị hắn quản chế
như vậy thì sau khi hắn lợi dụng xong liền sẽ đến tử kỳ của mình ngay,
trong lòng Phong Phi Vân thầm nghĩ như thế.
- Các hạ muốn ta làm gò?
Phong Phi Vân hiện giờ chỉ có thể ẩn nhẫn.
- Ha ha!
Người thần bí lại nở nụ cười, cười đến đặc biệt vui vẻ, loại cảm giác
nắm giữ người khác trong tay mình thật sự quá thoải mái, hắn nói:
- Việc này đối với ngươi có trăm lợi mà không có một hại, trong Vạn
Tượng Bách Tháp có một tòa Vô Lượng Tháp, từng đệ tử tiến vào Vạn Tượng
Tháp đều nhất định sẽ đi xông Vô Lượng Tháp, mà ngươi cần phải làm chính là xông vào tầng thứ 8 Vô Lượng Tháp.
- Vì sao nhất định phải xâm nhập Vô Lượng Tháp tầng thứ 8?
Nếu Vô Lượng Tháp dễ xông như vậy. hắn cũng đã không chuyên môn đến đây
tìm Phong Phi Vân rồi, hiển nhiên đây không phải một chuyện dễ dàng,
hoặc có thể nói là một chuyện khó như lên trời.
Vô Lượng Tháp, chính là một trong Vạn Tượng Bách Tháp!
Cũng không phải tu vị càng cao thì nhất định có thể xâm nhập cấp độ càng cao.
Cái này đa phần là khảo thí thiên phú của một tu sĩ, thiên phú càng cao, cấp độ có thể đạt đến cũng càng cao.