Linh Chu

Chương 388: Ai vì hồng nhan kẻ mày đen? (2)




- Hắn là một người hết lòng tuân thủ hứa hẹn sao?
Phong Phi Vân quả thật không cho rằng tên lừa gạt đệ nhất Vạn Tượng Tháp sẽ một người hết lòng tuân thủ hứa hẹn, càng không có khả năng chủ động giao ra bảo bối đã trộm được.
Người trộm đồ tự nhiên không có khả năng chủ động trả lại tang vật rồi.
- Hắn kỳ thật cũng rất không tình nguyện giao ra đấy.
Nam Cung Hồng Nhan nói.
- Vậy hắn cuối cùng vì sao vẫn giao cho ngươi?
Phong Phi Vân nói.
- Ta cho đàn cho hắn một thủ khúc, hắn có lẽ là bị cảm động, lương tâm đại phát, vì vậy mới trả đồ về.
Nam Cung Hồng Nhan nháy mắt nói
- Cũng đúng, thủ khúc của ngươi quả thật có thể cảm hóa người.
Phong Phi Vân lại nói:
- Vậy hắn đi đâu rồi?
- Hắn đã gãy một tay, lại cà nhắc một chân, cuối cùng liền đi mất rồi.
Phong Phi Vân kinh ngạc:
- Hắn lại tại sao lại gãy tay, què chân?
- Hắn thật sự quá không cẩn thận, từ trên xe rớt xuống, ngã ở vào trong khe suối, khiến tay mình bị gãy, chân cũng ngã cà nhắc rồi, cuối cùng hắn chụp lấy một cây côn gỗ, liền đi nha.
Nam Cung Hồng Nhan do dự một chút, thở dài nói:
- Hắn là bằng hữu của ngươi sao? Hắn nói. . . Hắn nói. . .
- Hán nói bây bạ gì với ngươi thế?
Phong Phi Vân lập tức trở nên khẩn trương, tên khốn Tất Ninh Suất sẽ không thật sự nói bậy bạ gì trước mặt nàng đấy chứ!
- Hắn nói. . . Ngươi muốn kết hôn công chúa, ta chỉ là một nữ tử phong trần ti tiện, ngươi chướng mắt ta.
Nam Cung Hồng Nhan cúi đầu, Phong Phi Vân có thể trông thấy, ánh mắt của nàng cũng đã có chút đỏ lên, còn có chút óng ánh.
- Ta. . .
Phong Phi Vân muốn giải thích.
- Thế nhưng ta căn bản không tin lời hắn nói!
Nam Cung Hồng Nhan lại vội vàng nói, nhìn thẳng vào mắt Phong Phi Vân, hàm tình mạch mạch, tựa hồ đang chờ Phong Phi Vân nói ra lời khiến nàng yên tâm
- Ngươi vốn không nên tin tưởng bất luận câu nào hắn nói cả!
Phong Phi Vân từ từ nói.
Đôi mắt Nam Cung Hồng Nhan có chút khẽ cong, hóa thành hình Nguyệt Nha Nhi, thiếu chút nữa đã cười ra tiếng, bộ dáng này thật sự vô cùng xinh đẹp.
Không lâu sau, cổ xe đứng lại bên ngoài Võ Tháp, tổn thương trên người Phong Phi Vân đã khôi phục lại thất thất bát bát, sau khi cùng Nam Cung Hồng Nhan xuống xe, liền bước vào trong Võ Tháp.
Trên đường đi, gặp rất nhiều đệ tử Võ Tháp, bọn hắn nhao nhao bị dung mạo khuynh thành của Nam Cung Hồng Nhan hấp dẫn, cổ khí chất thoát tục kia khiến tất cả mọi người đều hướng về, thật giống như gặp được tiên nữ hạ phàm trần vậy, tất cả mọi người phải ghé mắt, sợ hãi thán phục không thôi.
- Đó là truyền nhân Thần Vương Phong Phi Vân, đứng ở bên cạnh hắn có lẽ chính là mỹ nhân đệ nhất thiên hạ, Nam Cung Hồng Nhan, ông trời... ơ... i, ta vậy mà gặp được mỹ nhân đệ nhất thiên hạ.
Tin tức truyền đi rất nhanh, chỉ một đêm đã truyền khắp toàn bộ Vạn Tượng Tháp, rất nhiều đệ tử đều biết mỹ nhân đệ nhất thiên hạ đã trở thành hồng nhan tri kỷ của Yêu Ma Chi Tử, vì được thấy phong thái mỹ nhân, có không ít đệ tử các thần tháp thánh địa khác đều chuyên môn chạy tới, chờ ở bên ngoài Võ Tháp.
Trong đó, có mấy người chính là tài tuấn trên 《 Bách Tháp Bảng 》, những người này nhìn ra xa xa, trong lòng vô cùng rung động, vẻ đẹp của một nữ tử sao có thể đạt tới tình trạng như thế? Mang mạng che mặt cũng có thể khiến người cảm giác được khuynh thành tuyệt đại, đương thời vô song, khiến rất nhiều thiên tài đệ tử phải si mê.
Nhưng không người nào dám tới gần, biết rõ Phong Phi Vân thật khôngsẽ gây, đã có thể xưng hung trong một đời tuổi trẻ rồi .
Phong Phi Vân chính là truyền nhân Thần Vương, sư đệ của Võ Tháp tháp, ở trong Võ Tháp có địa vị cực cao, có thể tùy ý ra vào, đương nhiên cũng có thể tùy ý dẫn người tiến vào Võ Tháp.
Ngày hôm nay, đều vượt qua trong bình tĩnh, trải qua một trận chiến đêm qua, Phong Phi Vân cảm giác tu vi của mình đã đạt đến một cái bình cảnh, chỉ có phá tan cái bình cảnh này thì mới có thể Tiềm Long phi Thiên, Sồ Phượng đằng không, thật sự bước vào hàng ngũ Vương giả một đời tuổi trẻ
Xếp bằng ở tầng thứ bay mươi hai Võ Tháp, bế quan tu luyện, quay mắt về phía một mặt thạch bích màu xanh, trên đó khắc lấy từng đạo đao vân, mỗi một đạo đao vân đều đại biểu cho một chiêu đao pháp, thập phần thâm ảo, không có đại lượng thời gian chồng chất thì không có khả năng lĩnh ngộ được.
Đây là năm đao trước trong Long Hoàng Đao Quyết, Phong Phi Vân vẫn còn lĩnh ngộ đệ nhất đao, đao vân kia thật sự quá thâm ảo, ẩn chứa quy tắc Thiên Đạo trong đó, phải dùng tâm đi nhận thức cổ thần vận kia.
Rầm rầm!
Đột nhiên, Huyết Cấm Huyền Trạc màu đen trên cổ tay Phong Phi Vân nhẹ nhàng chuyển động một vòng, có một đạo huyết vân lưu động trên vòng tay, có người đang dẫn động lấy Huyết Cấm Huyền Trạc.
Phong Phi Vân biến sắc, cảm giác được linh khí toàn thân đều bị lực lượng Huyết Cấm Huyền Trạc áp chế, thật giống như kinh mạch bị ngăn chặn, huyết mạch bị phong bế, khó chịu đến cực điểm, mười tầng tu vị ngay cả một tầng cũng không phát huy nổi.
- Phá cho ta!
Phong Phi Vân điều động lực lượng của Miểu Quỷ Ban Chỉ, muốn phản trấn áp Huyết Cấm Huyền Trạc, không muốn lại bị thần bí chủ nhân khống chế nữa.
Trong Huyết Cấm Huyền Trạc lao ra một cổ huyết lãng, đánh lên cánh tay Phong Phi Vân, chấn vỡ linh khí toàn thân hắn, ngay cả lực lượng điều động Linh Khí cũng không thể làm được, đây là lực lượng của thần bí chủ nhân thông qua Huyết Cấm Huyền Trạc phát ra, có uy lực chấn vỡ thân thể.
Thần bí chủ nhân ở ngay gần đây, hắn đã đi tới Võ Tháp, thật to gan, chẳng lẻ không sợ bị Thần Vương và Trương Bá Đạo phát hiện, đánh chết hắn sao?
Phong Phi Vân còn không kịp đứng dậy, một đoàn hỏa diễm đỏ thẫm đã trống rỗng xuất hiện trong thạch thất, lơ lửng phía trên Phong Phi Vân. cổ sóng lửa kia đặc biệt nóng.
- Phong Phi Vân, ngươi muốn phá vỡ Huyết Cấm Huyền Trạc, thoát khỏi sự khống chế của ta sao?
Thần bí chủ nhân bị bao lấy trong ngọn lửa, thanh âm khàn khàn, mang theo vài phần hàn ý, lành lạnh nói, khiến cho cả thạch thất đều ngưng kết lên một tầng băng sương dày đặc, rét lạnh thấu xương.
Thần bí chủ nhân vậy mà tiến nhập Võ Tháp, xuất hiện ở trước mặt Phong Phi Vân, quá ngoài ý muốn rồi.
Đoàn hỏa diễm kia tỏa ra sáng rọi sáng ngời, chiếu sáng cả thạch thất u tối, khiến mặt Phong Phi Vân cũng có chút đỏ lên.
Phong Phi Vân bỗng nhiên đứng dậy, đứng thẳng trên mặt đất, hai mắt trầm xuống, nói:
- Lá gan của ngươi thật sự không nhỏ a, có tin là chỉ cần ta mở miệng, tháp chủ Võ Tháp sẽ hàng lâm không. . .
- Vậy ngươi mở miệng thử xem?
Một tay thần bí chủ nhân bao vây lấy hỏa diễm, có một đạo khí kình đỏ thẫm lượn lờ trên ngón tay, Huyết Cấm Huyền Trạc trên cổ tay Phong Phi Vân chợt bộc phát ra hào quang màu đen, bắt đầu điên cuồng co rút về phía cổ tay.
Lực áp chế của Huyết Cấm Huyền Trạc lần đầu tiên bị kích hoạt, tựa như có ngàn vạn cân lực lượng áp trên cánh tay, khiến huyết mạch và kinh mạch cả đầu cánh tay phải đều như bị nghiền nát, hơn nữa còn đang lan tràn vào trong thân thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.