Mấy vị cao thủ tuyệt đỉnh của Linh Bảo Tháp tuy rằng đều đã đuổi theo
giết thần bí chủ nhân, nhưng những đệ tử trẻ tuổi cũng bị kinh động,
trong bọn họ có người phát hiện ra Phong Phi Vân và Tất Ninh Suất, ba
tên đệ tử liên thủ đánh ra năm ngưu chi lực.
Oanh!
Phong Phi Vân chỉ có thể ra tay độc ác, một chưởng đánh ra, bóp nát năm
ngưu chi lực kia, đánh bay ba tên đệ tử kia, đâm vào trên thạch bích,
biến thành ba bộ nhân thi, đã mất đi sinh cơ.
Thân phận Phong Phi Vân không thể bạo lộ, chỉ có thể giết người diệt khẩu.
Trên đường giết ra Linh Bảo Tháp, Phong Phi Vân và Tất Ninh Suất đều
toàn lực ra tay, tuyệt không lưu lại cho đối phương một chút sinh cơ
nào, có mấy lần còn tế ra Linh Khí, nổ nát đối phương thành cặn bã.
Có hơn mười tên đệ tử Linh Bảo Tháp một đời tuổi trẻ đều bỏ mạng trong
tay bọn họ, về phần Kỷ Thương Nguyệt lại không xuất hiện, hiển nhiên là
đã trốn xa, Phong Phi Vân cũng không có thời gian đi tìm nàng, chỉ muốn
mau chóng rời khỏi Linh Bảo Tháp.
Ẩn Tằm Sa La mất trộm, nơi này chắc chắn trở thành nơi thị phi, phải thoát đi càng xa càng tốt.
...
... ...
Trong rừng trúc, sương trắng như khói, một đám một đám, như là tiên kiều.
Huyết Vũ giống như một con Hồ Điệp nhỏ bay vút trong rừng trúc, mỗi một
lần chớp động, đều kéo dài qua tầm hơn mười trượng, đột nhiên nàng chợt
dừng lại, đứng dưới một cây cổ trúc thanh giòn như ngọc, ngẩng đầu lên,
nhìn qua trời cao.
XÍU... UU!, XÍU... UU!...
Mấy đạo khí tức khủng bố từ trên bầu trời bay lướt nhanh qua, tựa hồ như đang đuổi theo người nào đó.
- Ngũ đại Thủ Hộ Giả của Linh Bảo Tháp, xem ra Ẩn Tằm Sa La đã tới tay rồi!
Ngón tay Huyết Vũ huy động trên lọn tóc, một đôi mắt phượng uyển mị mang theo vài phần vui vẻ.
Bá!
Lại một đạo bóng người yểu điệu động lòng người từ sâu trong rừng trúc bay tới, phiêu lạc đến bên cạnh người Huyết Vũ.
Trên người cô gái này mang theo thư hương chi khí, văn nhã đoan trang,
nhìn qua tuổi còn nhỏ hơn Huyết Vũ một chút, thật giống như chỉ chừng
mười bốn, mười lắm vậy, dáng người động lòng người, tuy rằng không mê
người như Huyết Vũ nhưng lại có vài phần phong tình tiểu gia bích ngọc.
- Tỷ tỷ còn chưa tới, ngàn vạn lần đừng có chuyện gì đấy.
Ngọc Thiền có chút lo lắng nói.
Cô gái này đúng là Ngọc Thiền bài danh thứ chín tại Tuyệt Sắc Lâu!
- Mấy lão gia hỏa Linh Bảo Tháp còn không làm gì được tỷ tỷ!
Trong mắt Huyết Vũ lộ ra vẻ vui mừng, nhìn lại hướng bắc, chỉ thấy có
một đoàn hỏa vân đỏ thẫm bay tới, trong ngọn lửa bao lấy một bóng người, qua trong giây lát, cũng đã xuất hiện ở trước người của các nàng .
Đúng là thần bí chủ nhân kia.
- Tỷ tỷ!
Ngọc Thiền và Huyết Vũ mừng rỡ vây quanh đến.
Đoàn hỏa diễm đỏ thẫm kia chậm rãi thu liễm, cuối cùng hoàn toàn biến
mất, một nữ tử khuynh thành tuyệt đại hiện ra, nàng thân mặc một bộ áo
đỏ, trên mặt che một tầng vân sa màu trắng, tuy rằng không thấy được bộ dáng nàng dài ngắn thế nào, nhưng chỉ riêng khí chất trên người nàng
thôi là đã có thể khiến nam nhân trong thiên hạ này đều phải mê đảo.
Nếu Phong Phi Vân ở chỗ này, nhất định sẽ cả kinh nói không ra lời,
không thể nào tin vào hai mắt mình nữa, bởi vì thần bí chủ nhân hắn một
mực đang suy đoán, chính là... Nam Cung Hồng Nhan mảnh mai như nước .
Nam Cung Hồng Nhan giờ phút này lại không mềm mại chút nào cả, mặc một
tầng sa y đỏ đến giống như hỏa diễm, trên đó lưu động lấy từng đạo vầng
sáng đỏ thẫm, đây cũng là một kiện thần y không thua gì Ẩn Tằm Sa La,
tên là "Hồng Loan Hỏa Thường" .
Nam Cung Hồng Nhan quả thật không có một tia tu vị, hơn nữa nàng cũng
quả thật không có thiên tư tu luyện, căn bản không cách nào đạp vào con
đường tu tiên, cũng chính bởi vì như thế nàng mới có thể lừa gạt đươc
Phong Phi Vân.
Bằng không thì, dùng sự thông minh và tài trí của một người đã sống hai thế như Phong Phi Vân nàng sao có thể lừa gạt được?
Nàng sở dĩ có được lực lượng cường đại như vậy, hoàn toàn là vì kiện
Thượng Cổ thần y "Hồng Loan Hỏa Thường" trên người nàng, mặc vào thần y
này, có thể có được lực lượng có thể so với nửa bước cự kình!
- Kiện thần y thứ hai đến tay, năm kiện thần y, còn kém Yêu Ma chiến y
Cưu Cửu Quái Bào của Phong gia, Nạp Lan Phật Y của Thương Sinh Cổ Tự,
Cửu Ngũ Long Bào của Hoàng tộc nữa.
Nam Cung Hồng Nhan thanh âm đẹp tựa thiên tốc, cầm lấy Ẩn Tằm Sa La, đôi mắt đẹp nhất thiên hạ nhìn qua Thiên Mạc phía nam:
- Mục tiêu kế tiếp, Cưu Cửu Quái Bào của Phong gia!
Mục đích nàng đến Vạn Tượng Tháp chính là vì lấy Ẩn Tằm Sa La.
Nàng mỹ mạo đệ nhất thiên hạ, nhưng không biết sao lại bị Thượng Thiên
ghen ghét, thân thể không có linh tính, không thể ngưng tụ ra linh dẫn,
không cách nào đạp vào tu tiên lộ, cho dù bây giờ có thể khiến người
trong thiên hạ đều vì nàng mà khuynh đảo, nhưng mười năm về sau, hai
mươi năm sau nhất định sẽ dần già yếu, mỹ mạo không thể trường tồn,
thanh xuân không thể vĩnh trú được.
Chỉ có lấy được thiên hạ năm kiện thần y, mới có thể duy trì trăm năm
không già, đạt được lực lượng vô cùng, cho dù trăm năm sau chết già thì
đến lúc chết nhất định cũng là nữ nhân đẹp nhất thiên hạ, mà không phải
một túi da già nua.
Mỗi người đàn bà đều sợ trở nên già nua, nữ nhân càng xinh đẹp liền càng sợ hãi, Nam Cung Hồng Nhan quả thực sợ hãi muốn chết, bởi vì nàng là nữ nhân đẹp nhất thiên hạ.
Không ai có thể cải lời Thiên Đạo, nàng cũng không thể, nàng chỉ muốn
tranh giành cả đời tao nhã, căn bản không thể tranh giành muôn đời
trường tồn.
Cho dù đạt được năm kiện thần y, cũng chỉ có thể thọ một trăm năm, đpẹ
một trăm năm, đây là chỗ bi ai vì không thể đạp vào con đường tu tiên,
loại khổ sở này, căn bản không phải thản nhiên như lúc nàng nói ra trước mặt Phong Phi Vân.
Kỳ thật đau thương của nàng trong đàn tranh, có một nửa đều là buồn chuyện này, tổn thương vì chuyện này.
- Phàm là người có quan hệ với lần trộm y này, toàn bộ đều gạt bỏ, một tên cũng không để lại!
Nam Cung Hồng Nhan tuy rằng không cam lòng Thiên Đạo không công bình đối với nàng, nhưng lại muốn đi tranh giành với Thiên Đạo một phen.
Huyết Vũ nói:
- Phong Phi Vân cũng phải diệt trừ sao?
- Hắn biết quá nhiều, ta cảm giác hắn đã sinh nghi với ta, phải diệt trừ hắn. Người này cứ giao cho ta tự tay giải quyết, ta muốn dùng Yêu Ma
chi huyết trong thân thể hắn để tế luyện kiện thần y tiếp theo, Cưu Cửu
Quái Bào.
Nam Cung Hồng Nhan Thiên Mạc phương xa, tâm đã không ở Vạn Tượng Tháp nữa.
Tiếp theo chính là Nam Thái Phủ Phong gia, lấy kiện thần y thứ ba, Huyết Vũ và Ngọc Thiền lĩnh mệnh mà đi, muốn gạt bỏ toàn bộ người tham gia
vào hành động lần này.
Mà giữa ngón tay ngọc mảnh khảnh của Nam Cung Hồng Nhan nắm lấy một
thanh tiểu đao ửng đỏ, một mình quay về Võ Tháp, yên lặng chờ Phong Phi
Vân trở về.
- Hồng nhan cười vì ai, phương hoa ném khi nào? Trong hồng trần tâm
không già. Quân không còn, người như cỏ. Một mình đau khổ vì ai, tóc
trắng lầu nhỏ, giai nhân chờ tới già, ai là kẻ gây họa hồng nhan?