Linh Chu

Chương 455: Tử Minh thi động (1)




Hắn mở ra thi khẩu, nhổ ra một mảnh điện quang.
Bành, bành. . .
Có mấy tu sĩ trẻ tuổi cách Bán Đạp Sơn khá gần bị điện mang rơi xuống bổ trúng, thân thể biến thành cháy đen, sau đó "Bành" một tiếng, văng tung tóe thành một mảnh bụi đất màu đen .
Đây là công kích của Thi Tà lần thứ ba thi biến, căn bản không phải người bình thường có thể ngăn cản được, mặc dù chỉ bị một tia lực lượng lướt qua thôi cũng phải tan thành mây khói.
Leng keng!
Cản Linh Linh rung lên trong Bán Đạp Sơn, mang theo một cổ lực lượng chấn nhiếp linh hồn người, khiến tu sĩ bên ngoài đều cảm thấy đầu cháng váng não trướng, như muốn nứt ra.
Một ít tu sĩ tu vị thấp, càng trực tiếp ngất liệm, hai lỗ tai tràn máu.
Đây là chiến đấu giữa cấp bậc cự kình, trong ba mươi dặm, có thể đứng thẳng người dưới cự kình chi uy hạ cũng không phải người bình thường.
Trấn Thi Thần Phù huyền phù trên Cửu Thiên, giống như một khối thần bi sáng chói chói mắt chậm rãi đè xuống trong núi, khiến vô số Thi Tà đều bị chấn nát bấy.
- Động chủ Vô Pháp thi động vậy mà cường đại đến trình độ như vậy, mấy thi động truyền thừa cổ xưa ở Bắc Cương Phủ không biết đã cường đại đến tình trạng nào rồi nữa?
Tu sĩ thế hệ trước nhìn qua một màn trước mặt, trong lòng kinh hãi nói không nên lời, nhớ tới tuế nguyệt xa xôi trước kia, Cản Thi Nhân thiếu chút nữa đã trở thành chủ nhân Tu Tiên Giới rồi..
Đó là một thời đại chỉ tồn tại trong sử sách, nhưng lại không ai có thể quên được.
- Tứ Phương Thiên Hầu sau khi chết, tu vị mạnh hơn, nhưng vẫn không phải là đối thủ của cản thi lão giả kia.
Tứ Phương Thiên Hầu phát ra tiếng thi hống kinh thiên động địa, vô tận lôi điện nổ vang, nhưng lại không oanh phá được Trấn Thi Thần Phù.
Mấy thế lực khổng lồ cũng đã bắt đầu chuẩn bị, rục rịch, chỉ chờ Tứ Phương Thiên Hầu bị bắt liền giết lên Bán Đạp Sơn.
Oanh!
Trên thiên mạc tuyết như đại tịch.
Một đạo bạch sắc quang mang từ trong Bán Đạp Sơn bay ra, phá tan thi vân màu đen, trực tiếp đánh lên Trấn Thi Thần Phù trên thiên mạc.
Trấn Thi Thần Phù chính là một kiện Linh Khí cổ bảo, nhưng lại bị đạo bạch quang này đánh bay, như một đạo lưu tinh không bị khống chế bay ngược xuống khỏi thiên mạc, đè sập cả một ngọn núi nhỏ.
- Trấn Thi Thần Phù lại bị đánh bay?
Tất cả mọi người cả kinh, là ai ra tay?
- Chẳng lẽ. . . Là Nữ Ma, không, không phải lực lượng của Nữ Ma. . .
Động chủ Vô Pháp thi động trong lòng mãnh liệt nhảy lên, điều khiển Cản Linh Linh lơ lửng trên đỉnh đầu, thân thể già nua cũng đã kéo căng, cảm giác được trong thiên địa có một cổ khí tức đáng sợ ập tới.
Cổ khí tức này là từ trong Bán Đạp Sơn truyền đến, nhuệ khí động thiên, khiến người cực kỳ sợ hãi.
Tứ Phương Thiên Hầu cũng cực kỳ cường đại, nếu Động chủ Vô Pháp thi động không có Trấn Thi Thần Phù và Cản Linh Linh thì lực lượng của hắn đã có thể né nát Động chủ Vô Pháp thi động thành hai nửa rồi.
Nhưng cổ khí tức này lại cường địa hơn Tứ Phương Thiên Hầu quá nhiều.
Tu sĩ vây ngoài Bán Đạp Sơn, hai mặt nhìn nhau, có người suy đoán là Nữ Ma, cũng có người suy đoán là cự kình cổ xưa của tiên môn nào đó, mà ngay cả mấy cự kình của Tà Tông cũng trở nên ngưng trọng, cổ lực lượng này khiến bọn hắn cảm thấy tim đập nhanh.
- Là hắn. . .
Phong Phi Vân đứng dưới chân Bán Đạp Sơn, Phượng Hoàng Thiên Nhãn xuyên thấu qua tầng tầng thi vụ, thấy được một nam tử đứng trước huyệt, thân mặc áo giáp màu trắng không nhuộm bụi, khoáng lên áo choàng đỏ sậm mục nát.
Hắn im im lặng lặng đứng ở nơi đó, mặc dù đã thành thi, nhưng dáng người lại vô cùng to lớn cao ngạo, như một thần tướng bất hủ vậy.
- Cạc cạc! Dĩ nhiên là một cỗ cổ thi, vậy thì cùng thu luôn.
Động chủ Vô Pháp thi động nhãn lực kinh người cỡ nào, ánh mắt xuyên thấu thi vân, chăm chú nhìn vào trên cổ thi mặc áo giáp trắng kia.
Đây là cổ thi thiên cổ bất hủ, nếu có thể luyện thành thi nô, chiến uy quả thực có thể trấn thiên hạ.
Ầm ầm!
Động chủ Vô Pháp thi động cời xuống hắc bạch cản thi bào trne người, Hắc Bạch Âm Dương Ngư trên Cản Thi Bào cấp tốc chuyển động.
Cản Thi Bào tế lên, mang theo Hắc Bạch Âm Dương Ngư Đồ, hóa thành một mảnh hắc bạch thần vân, muốn thu cổ thi mặc bạch khải kia vào trong.
Hắc bạch Cản Thi Bào là một kiện bí bảo cường đại hơn cả Trấn Thi Thần Phù và Cản Linh Linh, cũng chính vì hắn mặc Cản Thi Bào này mới có thể thừa nhận một chưởng của Nữ Ma mà không chết, đương nhiên đây chẳng qua chỉ là một chưởng tùy ý của Nữ Ma thôi.
Bởi vậy có thể thấy được uy năng của Hắc Bạch Cản Thi Bào cường đại thế nào.
Bành!
Trước huyệt, thi vụ đằng đằng.
Phong Si đứng ở nơi đó, nhìn một mảnh dốc đá đứng, đôi mắt không có bất kỳ thần thái nào, chỉ chậm rãi vươn một tay, một bàn tay tái nhợt mà hữu lực sờ vào không khí.
XÍU... UU!!
Hắc Bạch Cản Thi Bào thần uy lay trời liền bay vào trong tay của hắn.
Đây vốn là Cản Thi Bào để thu phục Thi Tà, nhưng nhưng bây giờ lại bay vào trong tay một cổ Thi Tà.
Một màn này quả thực quá dọa người rồi, khiến cằm rất nhiều người đều như muốn rớt trên mặt đất, cổ thi này đến cùng có địa vị gì, sao lại cường đại như vậy?
- Vậy mà khẽ vươn tay đã nắm Hắc Bạch Cản Thi Bào trong tay, nam tử này khi còn sống tuyệt đối là cường giả vô địch.
Một vị trưởng lão Tà Tông hít một hơi khí lạnh, bị hoàn toàn bị chấn nhiếp.
Động chủ Vô Pháp thi động càng kinh hãi không thôi, sống mấy trăm năm, gặp qua vô số sinh vật cường đại, có chiến lực có thể so với cự kình, nhưng lại đều bị hắn trấn áp, hôm nay gặp được cỗ Thi Tà này lại mang đến cho hắn cảm giác không thể nào cản nổi.
Bỗng dưng, một đạo bạch quang bắn tới hắn.
Thi Tà này lại muốn phản giết hắn?
PHỐC!
Đạo bạch quang này lợi hại dọa người, phá tan mười tám đạo linh thuật mà Động chủ Vô Pháp thi động đánh ra, đánh xuyên qua thân thể già nua của hắn, lộ ra một lỗ thủng huyết hồng.
- Trốn!
- Trốn!
- Trốn!
Lúc này trong lòng Động chủ Vô Pháp thi động chỉ có một suy nghĩ duy nhất.
Hắn mới thoát ra không bao xa, một bàn tay khổng lồ màu trắng liền từ trong Bán Đạp Sơn duỗi ra, nắm lấy thân thể hắn..
- Không, muốn giết ta, nào có dễ dàng như vậy, ta đã tu luyện đến cấp bậc cự kình, không người nào có thể giết được ta. . .
Động chủ Vô Pháp thi động thét dài một tiếng, nhiều nếp nhăn trên làn da sinh ra từng khối thi vân, mỗi một khối thi vân đều là dùng thân hình Thi Tà tế luyện thành, còn chắc chắn hơn cả thần giáp.
Bành!
Động chủ Vô Pháp thi động dãy dụa trong tuyệt vọng, thi vân bị bóp nát, thân thể của hắn biến thành một mảnh huyết vụ, bị niết đến nát bấy.
Bàn tay màu trắng cực lớn kia lại thu trở về, biến mất trong tầng tầng thi vân.
- Cái này. . . Vậy mà bóp chết một cự kình, đây chính là động chủ một tòa thi động, một nhân vật mấy trăm năm a. . .
Trong không khí tràn ngập hàn ý, lòng của mỗi người đều sinh ra sợ hãi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.